Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới


Chương 151 :Chương 156 : Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu? Bảy màu ở đâu?
 
 
 (Vì web ko cho chèn chương, nên mình đăng trên này, mong các vip thông cảm)
Trong sân rộng Thiên Huyền Môn khí thế ngất trời, phía trước rất nhiều bếp lò, một cái đầu trọc vô cùng chói mắt.
 
Gương mặt Kim đầu bếp nghiêm túc, động tác thành thạo, nặn ra từng viên thịt nhỏ, đây là viên thịt do hắn dùng rất nhiều loại thịt hỗn hợp tạo thành, mùi vị tuyệt đối không tầm thường, cũng là món ăn mà hắn tâm đắc nhất, vì tiệc Bách gia lần này, hắn đã dùng toàn lực ứng phó.
 
Phanh! Phanh! Phanh!
 
Đột nhiên, động tác bóp thịt của Kim đầu bếp dừng lại, hắn phát hiện bếp lò của mình hơi run lên, trong tai nghe thấy âm thanh đinh tai nhức óc.
 
Hắn theo bản năng nhìn về hướng phát ra âm thanh, hắn nhìn thấy cách đó không xa, một tên mập mạp giống như núi thịt, hai tay nắm chặc nện mạnh vào khối thịt trước mặt.
 
- Đây là cách làm đồ ăn? Mập mạp này bị ngu sao?
 
Khóe miệng Kim đầu bếp co lại, hắn lạnh lùng trào phúng một câu, nào có người nào làm đồ ăn giống như mập mạp này, chẳng khác gì đang đánh nhau.
 
Xoẹt!
 
Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên lần nữa, tóc gáy toàn thân Kim đầu bếp dựng lên, ánh mắt mở to, hắn nhìn sau lưng mập mạp.
 
Ở đằng kia, một thân ảnh thấp bé cõng theo cái nồi lớn, trong tay cầm một thanh chủy thủ, hắn không ngừng cắt thịt con Linh thú đang sống sờ sờ.

.

.
 
Ọt ọt, Kim đầu bếp nuốt từng ngụm nước bọt, đôi mắt co rụt lại, nội tâm lạnh lẽo, trong mắt mang theo điên cuồng, biến hắn thành một tên đao phủ vô cùng hung ác, không giống một tên đầu bếp chút nào.
 
- Người nào đang kêu gào.

.

.

Tiệc Bách gia lần này quá làm loạn, mọi người tham gia không sàng lọc tuyển chọn hay sao, đúng là quá hồ đồ.
 
Kim đầu bếp mặt lạnh lùng, thì thầm một câu, hắn toàn tâm toàn ý vùi đầu vào việc chế biến thức ăn.
 

.

.
 
Ọt ọt ọt ọt, nước sôi trong nồi đã bắt đầu có xu thế sôi trào, trong nồi có từng làn khói trắng bay lên.
 
Bộ Phương hiện tại đã nặn xong mười Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu, hắn hiện tại không có nấu sủi cảo theo cách mà hệ thống cung cấp sẵn, hắn lựa chọn cải biến, hắn lựa chọn nguyên liệu nấu ăn bình thường làm nhân bánh, như vậy sẽ không có nhiều hạn chế với người ăn, sau khi ăn xong cũng không vì vấn đề linh khí sinh ra cảm giác không khỏe.
 
Chung quanh không ít đầu bếp đã nấu xong món ăn, được từng thái giám bưng lên bàn cơm của hoàng đế trên đài cao, cũng đặt trước mặt từng vị đại thần.
 
Với tư cách nhân sĩ cao tầng Đế đô, bọn họ tự nhiên có tư cách ăn những mỹ thực này trước tiên.
 
Những người này vừa ăn vừa gật đầu, dù sao cũng là tác phẩm của đầu bếp xuất chúng, mùi vị rất không tệ.
 
Cơ Thành Tuyết dùng chiếc đũa gắp một cái, vẻ mặt không thay đổi gì, hắn cũng gật đầu bảo người hầu thu hồi món ăn này.
 
Sau đó không ngừng có món ăn được mang lên.
 
Rốt cuộc các bình dân cũng thưởng thức được mỹ thực bình thường không ăn được, bọn họ đã sớm bị mùi thức ăn thơm ngon quanh quẩn trong không khí hấp dẫn, thật sự là không chịu đựng nổi, trong bụng không ít người đã có tiếng sôi trào vang lên.
 
Kim đầu bếp đồ cũng hoàn thành món ăn của mình, hắn đem tỉ mỉ điều chế tương nguyên liệu tưới lên Tứ Hỉ Hoàn Tử, nóng hôi hổi, mùi thơm tỏa ra khắp nồi Tứ Hỉ Hoàn Tử.
 
Cơ Thành Tuyết nhìn Tứ Hỉ Hoàn Tử đã hoàn thành, nhíu lông mày, hơi gật đầu, cũng gắp một viên lên, cắn một cái.
 
Hàm răng cắn nát da của viên thịt, chất lỏng nồng hậu dày đặc bắt đầu lan tỏa ra, trong nháy mắt đã tiến vào trong miệng, mùi hương đậm đặc tỏa ra khắp bốn phía, làm cho Cơ Thành Tuyết hít sâu một hơi, trong chất lỏng ẩn chứa vị thịt nồng đậm, hơn nữa còn có vị thịt khác nhau, vài loại thịt khác nhau cùng hỗn hợp vào nhau, trải qua Kim đầu bếp đầu trọc xử lý đặc thù, cũng không có cảm giác bị bài xích, mùi vị còn tốt hơn rất nhiều.
 
Cơ Thành Tuyết ăn xong một cái viên, thoả mãn gật đầu, đây là món ăn duy nhất hắn tán thưởng từ khi bắt đầu đến giờ.
 
- Không hổ là đầu bếp Ngự Thiện phòng, không tệ.

 
Cơ Thành Tuyết cười khích lệ nói.
 
Kim đầu bếp đang xào nấu món ăn, khi nhìn thấy nụ cười trên mặt hoàng đế, lập tức mở cờ trong bụng, hắn có cảm giác hài lòng chưa từng có, giống như có một hạt giống khai hoa kết quả xuất hiện trên đầu hắn, nội tâm hắn càng sinh ra tự tin chưa từng có.
 
Mà quyền quý cùng bình dân Đế đô cũng khen không dứt miệng món Tứ Hỉ Hoàn Tử, rất hiển nhiên, món ăn này đã chinh phục bọn họ.
 
Dù sao ta cũng là đầu bếp Ngự Thiện phòng! Đầu trọc của Kim đầu bếp càng sáng ngời, không nhịn được hát một ca khúc, cái gì Bộ lão bản, cái gì huynh đệ Thanh Dương Trấn, đều là đống cặn bã!
 
Bộ Phương không ngừng bóp nắn Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu, số lượng sủi cảo trên mặt bàn càng ngày càng nhiều.
 
Đợi đến lúc trong nồi nước triệt để sôi trào, thậm chí nhiệt khí có thể làm Phương hơi híp mắt lại, Bộ Phương bỏ mùi cái sủi cảo nặn xong vào nồi.
 
Bịch, bịch.
 
Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu không ngừng sôi trào trong nồi, nước sôi không ngừng sôi trào, cũng phập phồng cao thấp một phen, về sau tiếp tục trầm xuống.
 
Bộ Phương nhìn sủi cảo trong nồi, hắn tiếp tục đi về phía nồi, cầm bánh sủi cảo lên, hắn làm rất nhiều nhân bánh, đại khái có thể nặn ra mấy trăm cái, nhưng mà tốc độ làm sủi cảo của Bộ Phương thật nhanh, gần như chỉ hai ba giây là làm xong một cái sủi cảo.
 
- Tiếp tục nhóm lửa, đừng để lửa nhỏ hơn.

 
Bộ Phương nhắc nhở tiểu thái giám đang xem lửa.
 
Tiểu thái giám vội vàng gật đầu, lại cho thêm mấy khối gỗ vào đáy nồi.
 
Sủi cảo nhanh chóng lơ lửng, Bộ Phương tay mắt lanh lẹ, lại cho thêm sủi cảo vào nồi, sau đó múc sủi cảo ra, đổ vào một cái chén thanh hoa.
 
Trong một cái chén như vậy có ba Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu.
 
Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu trắng núc ních, sáng lóng lánh và có bảy màu nở rộ không tên, da sủi cảo bóng loáng, dường như có thể xuyên thấu qua da nhìn thấy nhân bánh trong sủi cảo.
 
Nhân bánh có mùi thơm đậm đặc lượn lờ, hết sức câu dẫn người khác.
 
Bộ Phương múc một muỗng nước canh, về sau lại cho vài phần hành thái vào trong, cũng hoàn thành một phần Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu.
 
Thái giám đi tới trước mặt Bộ Phương, hắn ngạc nhiên nhìn sủi cảo mặt trăng trắng lung linh, mùi thơm sủi cảo so với món ăn của các đầu bếp khác, cũng không tính là mùi hương đậm đặc.
 
Nhưng mà thái giám không nói cái gì, hắn bưng đồ ăn tới chỗ Cơ Thành Tuyết.
 
- Đây là đồ ăn do Bộ lão bản xào nấu?
 
Cơ Thành Tuyết vô cùng chờ mong nhìn thái giám đưa món ăn tới, nhưng khi nhìn sủi cảo bình thường, mùi thơm không nồng đậm, cảm giác chờ mong trong lòng nhanh chóng hạ xuống, có chút thất vọng.
 
Thanh Phong Đế Quốc không có sủi cảo, vì vậy Cơ Thành Tuyết cũng không nhận ra món ăn này, thế nhưng Cơ Thành Tuyết nếm qua Hoàng Kim Phần Mạch của Bộ Phương, món ăn đó mùi thơm và dầu ăn óng ánh, làm cho Cơ Thành Tuyết đến bây giờ vẫn dư vị vô cùng, trái lại, món sủi cảo trong chén vô cùng bình thường, hoàn toàn , Cơ Thành Tuyết khẽ thở dài một hơi.
 
- Bộ lão bản món ăn này tên gọi là gì? Tuy rằng trong lòng có chút thất vọng, nhưng mà Cơ Thành Tuyết vẫn hỏi thái giám.
 
- Bộ lão bản nói, món ăn này tên, Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu.

 
Thái giám cung kính nói.
 
- Hả? Bảy màu? Sao có bảy màu?  Toàn bộ sủi cảo này đều là màu trắng mà?
 
Cơ Thành Tuyết ngây ngẩn người, nhìn thoáng qua sủi cảo trắng núc ních trong chén sứ thanh hoa, lập tức cảm thấy khó hiểu, bảy màu bảy màu, tự nhiên là phải có đủ mọi màu sắc, một loại màu sắc sao có bảy màu?
 
Chẳng lẽ trong này có cái gì sao?
 
Ánh mắt Cơ Thành Tuyết lập tức sáng ngời, hắn nhớ tới Bộ Phương xào nấu đồ ăn đều có chút thần bí, tự nhiên không có khả năng mang đồ ăn bình thường như thế này.

.

.
 
Trong lòng vốn giảm xuống không ít cảm giác chờ mong, lại tuôn ra lần nữa, Cơ Thành Tuyết không thể chờ đợi được muốn nếm thử Sủi Cảo Mặt Trăng Bảy Màu.
 
Dùng cái thìa bớt sủi cảo còn tỏa ra khói nóng lên, Cơ Thành Tuyết thổi thổi và cắn một cái.
 
Sau khi cắn đứt da sủi cảo, đôi mắt Cơ Thành Tuyết lập tức mở to, trong đôi mắt tràn đầy thần thái không thể tưởng tượng nổi.
 
Một mùi thơm giống như quả bom nặng ký lan tỏa ra trong miệng Cơ Thành Tuyết, mùi thơm làm toàn thân Cơ Thành Tuyết lâm vào trạng thái thỏa mãn chưa từng có.
 
Trong sủi cảo tỏa ra hương thơm vô cùng mê người, bồng bềnh lung lay, Cơ Thành Tuyết cảm nhận mùi thơm, lỗ chân lông mở ra.

.

.
 
Đặc biệt là mùi thơm lại hóa thành cầu vồng bảy màu!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui