Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới


Bên ngoài đế đô, 300 dặm.
Một con Hoả Long mở cánh thịt che khuất bầu trời, khí tức nóng rực kinh khủng trút xuống.
Trên người Hoả Long có hỏa diễm bốc cháy, đôi mắt to như chuông đồng, bắn ra sát ý mênh mông.
Cái miệng đáng sợ thỉnh thoảng mở ra, hỏa diễm màu đỏ như ẩn như hiện.
Nó vỗ cánh, cuồng phong nóng rực sinh ra, mang theo thân hình khổng lồ đi xa, bay về hướng Thanh Phong đế đô nguy nga.
Cơ Thành Tuyết xụi lơ trên tường thành miễn cưỡng đứng dậy, nhìn vết chân to lớn trong thành, nhìn phế tích đầy đất, trong lòng đang rỉ máu, buồn bực sắp thổ huyết.
Lực phá hoại của Chí Tôn thú còn hơn cửu phẩm Chí Tôn của nhân loại nhiều, thân thể cao lớn tùy ý di động không khác gì thiên tai di động.
Loại tồn tại này chạy tới đế đô, chẳng khác gì ác mộng của Thanh Phong đế đô!
- Bệ.

.

.

Bệ hạ! Lại.

.

.

Lại nữa rồi một đầu! A!
Chí Tôn Độc Thoái Oa nhảy vào trong đế đô, vượt qua tường thành, cũng không có giẫm bọn họ thành mảnh vụn, bọn họ cũng thở dài một hơi.
Thế nhưng tướng quân thủ thành vừa mới đứng vững, hắn nhìn ra xa xa, nội tâm lại hoảng hốt.
Xa bên ngoài đế đô, mặt trời đã ngã về tây, một bóng đen khổng lồ bay tới.
Không thể nghi ngờ, lại là một đầu linh thú.
Hơn nữa.

.

.

Là một con rồng!
Cơ Thành Tuyết ngẩn ngơ, quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy Hoả Long khổng lồ đang bay tới, ánh mắt nó đang nhìn chằm chằm vào Thanh Phong đế đô.
Cho dù cách xa như vậy, uy áp Chí Tôn đáng sợ vẫn làm Cơ Thành Tuyết rung động.
Lại là một đầu Chí Tôn thú.

.

.
Chẳng lẽ lại đến tìm Bộ lão bản hay sao?
Cơ Thành Tuyết thực sự muốn khóc.

.

.
Độc Thoái Oa kêu một tiếng, nó vô cùng tức giận, đôi mắt to lớn nhìn chằm chằm vào Bộ Phương, bắn ra thần thái ác độc.
Nó là Chí Tôn thú,
Nó có trí khôn.
Vạn Thú Viêm là Thiên Địa Huyền Hoả, đối với Chí Tôn thú mà nói vô cùng trọng yếu, nếu nó muốn tiến hóa đến cảnh giới càng cao hơn, nhất định phải có Vạn Thú Viêm trợ giúp.
Thiên Địa Huyền Hoả không chỉ là cơ duyên của Chí Tôn nhân loại, đồng dạng cũng là cơ duyên của Chí Tôn thú.
Chí Tôn thú càng khó đột phá hơn nhân loại, có thể xuất hiện một cơ duyên đã là chuyện khó gặp, cho nên nó khát vọng Vạn Thú Viêm hơn cả Chí Tôn nhân loại.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao nó phải truy đuổi đến Thanh Phong đế đô.
Bộ Phương nhìn Độc Thoái Oa to lớn, nhìn chân ếch khổng lồ che chắn trước cửa tiệm, uy áp mênh mông khuếch tán ra, khí thế tận trời.
Hai đạo nhân ảnh bay ra khỏi đầu ếch, đáp xuống trước mặt Bộ Phương.
Khí lãng vô hình dần dần sinh ra trên thân hai người, đôi mắt bọn họ nhìn chăm chú vào Bộ Phương, mang theo tham lam và khát vọng.
- Rốt cuộc tìm được ngươi! Ngươi trang bức xong lại muốn chạy.

.

.

Ngươi thật sự không đặt những cường giả Chí Tôn chúng ta vào mắt a.

Cường giả Chí Tôn Man Thần Điện cười lạnh nói.
Quả nhiên giống như lúc trước, tiểu tử này chỉ có tu vi thất phẩm Chiến Thánh.
Tuy rằng trong lòng hắn cũng rất nghi hoặc, vì sao tiểu tử này chỉ có tu vi thất phẩm Chiến Thánh lại có thể thu phục và thôn phệ Vạn Thú Viêm, thế nhưng đó cũng không phải chú ý trọng điểm của hắn.
Trọng điểm là.

.

Rốt cuộc hắn cũng tìm ra được tiểu tử này trước người khác, hắn có thể thu được Vạn Thú Viêm!
Có Vạn Thú Viêm, hắn có thể tìm được cơ hội thoát khỏi gông xiềng cửu phẩm Chí Tôn cảnh.
Cơ hội này chỉ có thể gặp mà không thể cầu!
- Tiểu tử! Mau đưa Vạn Thú Viêm ra đây! Bằng không.

.

.

Toàn bộ Thanh Phong đế đô đều vì ngươi mà bị huỷ hoại trong chốc lát!
Một cường giả Chí Tôn khác của Man Thần Điện lển tiếng, tham lam trong mắt càng nồng nặc, ánh mắt nhìn thẳng Bộ Phương, uy hiếp nói.
Bộ Phương nhìn hai người, không khỏi nhíu mày.
- Vạn Thú Viêm đã bị ta ăn.

Bộ Phương nói thật.
- Ăn? Ngươi cho chúng ta ngu sao? Vạn Thú Viêm chính là Thiên Địa Huyền Hoả, ngươi cho rằng nó là rau cải trắng sao? Nói ăn thì ăn, ngươi tiêu hóa được không?
Cường giả Man Thần Điện lạnh lùng cười.
Nhìn chằm chằm Bộ Phương, bước ra một bước.
Bước này, nhất thời mặt đất bị một cổ lực lượng vô hình giẫm vỡ nát, vết rạn rậm rạp chằng chịt, lan ra khắp nơi.
Người này đang thị uy!
Hắn muốn làm Bộ Phương sợ hãi, hắn muốn Bộ Phương không tự chủ được quỳ xuống dưới uy áp của hắn!
Hắn muốn lấy thế đè người!
- Ta đã nói rồi, Vạn Thú Viêm bị ta ăn, cầm không được, ta còn có chuyện phải làm, các ngươi.

.

.

Cút đi.
Bộ Phương lười nói nhảm với đám cường giả Chí Tôn kia, xoay người khoát tay áo, hắn muốn tiến vào trong tiểu điếm.
- Làm càn!
Cường giả Man Thần Điện chưa bao giờ cảm thấy nhục nhã như hiện tại, tức giận quát một tiếng, thân thể bành trướng, hắn tiến lên một bước, toàn bộ mặt đất đều vỡ nát ầm ầm.
Giống như một viên đạn pháo bay nhanh.
Chí Tôn Man Thần Điện vung quả đấm, đánh thẳng vào Bộ Phương, đá vụn trên mặt đất đều bị uy áp khổng lồ ép bay lên.
Bộ Phương nhíu mày, khói xanh xuất hiện trong tay, về sau Huyền Vũ Oa bành trướng xuất hiện trước mặt hắn.
Một tiếng vang thật lớn sinh ra, khí lãng cuộn trào toả ra bốn phía.
Chí Tôn Man Thần Điện cảm giác một quyền của mình đang đập vào ngọn núi nhỏ, cảm thấy tê dại.
Thân thể hắn lập tức lùi lại vài bước.
Huyền Vũ Oa xoay tròn, lơ lửng trên tay Bộ Phương.
- Đây là.

.

.

Bán thần khí?
Chí Tôn Man Thần Điện khó hiểu nói thầm.
Bán thần khí hình dạng cái nồi.

.

.

Thật sự chưa từng gặp qua.
Rốt cuộc tiểu tử thất phẩm này có lai lịch gì, hắn đã có ba bán thần khí thần kỳ, hơn nữa bán thần khí đều không giống bình thường, một quyền của hắn lại không thể làm gì!
Xa xa, đám người Tiếu Yên Vũ đang đỡ lấy Tiếu Mông suy yếu đi tới.
Bọn họ cũng nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này, uy áp toả ra, một đầu Chí Tôn thú toả ra khí thế làm bọn họ hít thở không thông, hai vị Chí Tôn vô cùng cường đại, bọn họ thật sự sợ hãi.
Bọn họ đi đối phó Bộ lão bản sao?
Bọn họ tới tiểu điếm gây chuyện?
Tiếu Yên Vũ rung động mạnh, bọn họ sẽ không ảnh hưởng tới Bộ lão bản nấu nướng linh dược thiện? Vừa nghĩ tới điểm này, sắc mặt của bọn họ biến thành khó coi.
- Yêu a.

.

.

Ngươi cho rằng thất phẩm con kiến hôi như ngươi dựa vào một món bán thần khí thì dám đấu với bản tôn sao! Tốt!
Chí Tôn Man Thần Điện vô cùng kinh ngạc cười to, về sau khí tức trầm xuống, mặt đất bị uy áp của hắn ép vỡ nát.
Bộ Phương lãnh đạm nhìn hắn, không vui không buồn.
- Các ngươi tới tiểu điếm chờ đi, chờ ta xử lý xong người kia, thuận tiện.

.

.

Tăng thêm một món nguyên liệu nấu ăn vào linh dược thiện.
Đám người Tiếu Yên Vũ ngơ ngác, về sau đều gật đầu, vội vàng tiến vào trong tiểu điếm.
Nhắc tới cũng kỳ quái, vừa tiến vào tiểu điếm, cổ uy áp Chí Tôn áp bách trên người bọn họ đã tiêu tan thành mây khói, quả nhiên, tiểu điếm cũng không giống bình thường.
Ông.

.

.
Sau đó đám người Tiếu Yên Vũ cảm thấy thấy hoa mắt, dường như có một bóng dáng lướt qua người bọn họ cực nhanh.
Tốc độ thực sự quá nhanh, bọn họ vẫn không nhìn rõ là ai.
- Là Tiểu Bạch! Cởi đồ cuồng ma Tiểu Bạch ra tay!
Âu Dương Tiểu Nghệ hưng phấn la lên, trong ánh mắt toả sáng.
Chí Tôn Man Thần Điện tự nhiên không đặt đám người Tiếu Yên Vũ vào mắt, trong mắt của hắn chỉ có Bộ Phương, nếu như không phải bởi vì trên người Bộ Phương có Vạn Thú Viêm, chỉ là một thất phẩm Chiến Thánh, bọn họ cũng không xem vào đâu.
Bỗng nhiên, Chí Tôn Man Thần Điện giống như cảm thấy toàn thân phát lạnh.
Về sau trong tiểu điếm xuất hiện một bóng dáng quen thuộc.
Một khôi lỗi kim loại đứng sau lưng Bộ Phương, trong mắt máy móc có hào quang màu đỏ, màu tím, màu xám không ngừng thay đổi.
Nhất thời, đôi mắt cường giả Chí Tôn co rụt lại, hít sâu một hơi.
Hắn đã nói tại sao con kiến hôi thất phẩm dám có dũng khí đối đầu với hắn, thì ra.

.

.

Con khôi lỗi lấy một địch năm ở thập vạn đại xuyên lại ở trong tiểu điếm.
Khôi lỗi bị môn chủ Tu La Môn, cường giả nửa bước Thần Cảnh chém một kiếm vỡ nát, thì ra nó không có việc gì!
Quang mang không ngừng loé sáng trong mắt Tiểu Bạch, cuối cùng, hoàn toàn tập trung.

.

.

Hóa thành xám trắng lạnh như băng.
Tiếng kim loại vang vọng, về sau đám người trong tiểu diếm trợn mắt há hốc mồm.
Sau lưng Tiểu Bạch xuất hiện đôi cánh kim loại lãnh khốc, quang mang lưu chuyển trên cánh, toả ra hàn quang lạnh như băng, ánh mặt trời chiều chiếu xuống toả ra đủ màu sắc.
Cánh run lên, khí thế như cầu vồng!
Âu Dương Tiểu Nghệ hưng phấn hầu như muốn kêu to thành tiếng.
- Tiểu Bạch.

.

.

Tiểu Bạch biến thân rồi!
Độc Thoái Oa nhìn xuống, hai vị Chí Tôn Man Thần Điện cũng hít sâu một hơi.
Bóng dáng quen thuộc kia quả nhiên là khôi lỗi.
Đối mặt khôi lỗi này, tâm thần của bọn họ căng cứng.
Chương 360: Thịt ếch bay khắp nơi
- Người gây chuyện, lột sạch cho thiên hạ xem!
Âm thanh cơ giới quanh quẩn trong không gian, giống như địa ngục ác ma nỉ non, lạnh lùng không gì sánh được.
Sắc mặt kích động Âu Dương Tiểu Nghệ cứng đờ, cảm thấy khí lạnh bao phủ toàn thân, Tiểu Bạch biến thân.

.

.

Giống như đáng sợ hơn trước.
Tiểu Hắc quỳ rạp trên mặt đất, rốt cục bị lời nói của Tiểu Bạch đánh thức, mắt chó nhập nhèm mở ra, nhìn về Tiểu Bạch.
Nó vô cùng kinh ngạc, nhìn ánh nắng chiều chiếu vào đôi cánh của Tiểu Bạch, nhìn ánh sáng màu tím trong mắt Tiểu Bạch, miệng chó ngáp một cái.
- Quả nhiên khôi lỗi này đã biến dị.

.

.

Xem ra tiểu tử Bộ Phương đi ra ngoài một chuyến, mò được không ít chỗ tốt, biến dị, khôi lỗi này sẽ có không gian tăng lên rất lớn.
Tiểu Hắc động động mũi chó, nhìn Bộ Phương ở đằng kia, miệng chó mở ra.
Đôi cánh kim loại sau lưng Tiểu Bạch cong lại, nó bước về phía Chí Tôn Man Thần Điện.
Đôi mắt xám tro lưu chuyển, sát ý nồng nặc bộc phát ra ngoài.
Đối mặt Tiểu Bạch, hai vị Chí Tôn Man Thần Điện cũng không dám khịnh thường, trước đây Tiểu Bạch một đánh năm Chí Tôn, cảnh tượng đó vẫn quanh quẩn trong lòng bọn họ.
Bọn họ vô cùng rung động khi đối mặt với tình cảnh đó.
Có thể một đánh năm, liền nói rõ, khôi lỗi trước mặt có thể là một Chí Tôn đỉnh phong!
Hai vị Chí Tôn liếc mắt nhìn nhau, về sau thân thể chấn động, chân khí trên người của bọn họ phun ra ngoài, bao phủ cơ thể bọn họ vào trong.

Oanh!
Đôi mắt một vị Chí Tôn biến hoá, đạp hư không, không khí bị giẫm nát, bay nhanh ra, bay thẳng về phía Tiểu Bạch.
Còn một vị Chí Tôn cũng xuất thủ, một cây trọng phủ nặng nề xuất hiện trong tay hắn, trước đây chuôi bán thần khí này bị phi đao đánh bay lệch sang nơi khác, lần này tuyệt đối không thể để đối phương tránh né!
Hai người một trước một sau bay về phía Tiểu Bạch, uy thế Chí Tôn bộc phát mạnh mẽ, không khí bị uy áp của bọn họ ép nổ tung.
Đôi mắt Độc Thoái Oa nhìn quanh, há miệng ra, một đạo bóng đen bay ra khỏi miệng nó,
Xé rách không khí.
Đó là đầu lưỡi, đầu lưỡi có thể xuyên thủng thân thể Chí Tôn!
Ba đạo công kích vô cùng đáng sợ, đều tập trung vào Tiểu Bạch.
Con ngươi màu xám của Tiểu Bạch không có chút tâm tình nào.
Đôi cánh kim loại sau lưng mở ra thân thể lướt đi.
Một bước, lại lơ lững, rầm một tiếng, chạm mặt tên cường giả Chí Tôn đầu tiên của Man Thần Điện.
Cường giả Man Thần Điện gầm lên giận dữ, sợi tóc dựng lên, cơ thể co rút nhanh, khí lực đáng sợ bắn ra.
Một quyền nện xuống Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch không lùi bước, cũng đấm ra một quyền.
Một người một khôi lỗi va chạm trên hư không, xảy ra bạo tạc, khí lãng cuồn cuộn quét qua, đá vụn trên mặt đất bị ép vỡ nát lần nữa, hóa thành bột phấn.
Phanh! !
Chí Tôn Man Thần Điện bị một quyền của Tiểu Bạch đánh bay ra ngoài, khớp xương trên cánh tay phát ra âm thanh vỡ nát, đôi mắt híp lại.
Đôi cánh sau lưng Tiểu Bạch rung động, nhất thời hình thành một cái hộ thuẫn bảo hộ trên đầu Bộ Phương.
Một cây búa khổng lồ chém xuống, không khí bị chém nát, phát sinh tiếng nổ cực mạnh.
Đông.

.

.
Tiếng va chạm sinh ra, rung động tâm thần mọi người, sắc mặt đám người Tiếu Yên Vũ trắng bệch.
Chiến đầu tầng thứ này, bọn họ nhìn cũng cảm thấy hết hồn.
Uy lực một búa kia vô cùng đáng sợ, phi đao khảm trên đôi cánh kim loại của Tiểu Bạch đều vỡ nát, thân thể bay ngược ra sau, đụng rơi vào mặt đất, dẫn tới bụi mù đầy đất.
Cường giả Man Thần Điện cầm búa cười to vui sướng.
Roạc!
Một bóng đen vòng qua Tiểu Bạch, bắn thẳng về phía Bộ Phương, tốc độ thật nhanh, ánh mắt người bình thường không thể nhìn thấy bóng đen này.
Cuồng phong quét qua, mái tóc Bộ Phương bay bay.
Khói xanh lượn lờ, một cây đao màu đen xuất hiện trong tay hắn.
Vung đao một cái, Bộ Phương thản nhiên chém về phía trước.
Phốc xuy! !
Ánh sáng kim loại màu vàng xuất hiện.
Khi đao chém xuống, chân khí lập tức tràn vào trong đó, khiến cho chuôi đao hoá thành Hoàng Kim Long Cốt Đao.
Long uy toả ra, một đạo long ngâm rít gào.
Bóng dáng màu đen bị kìm hãm một lúc, sau đó liền bị thái đao màu vàng chém vỡ.
Máu nóng bắn tung toé, bóng đen dùng tốc độ cực nhanh quay trở về.
- Cô oa! ! !
Độc Thoái Oa khổng lồ mở to mắt, hai tay che miệng mình, hét lên thảm thiết.
Máu nóng không ngừng sôi trào, bắn tung toé lên đất!
Cầm lấy thái đao màu vàng, Bộ Phương lãnh đạm nhìn con ếch đánh lén, về sau ánh mắt tập trung nhìn vào mặt đất.
Bị Bộ Phương chém đứt không phải thứ khác, chính là đầu lưỡi của Độc Thoái Oa, đầu lưỡi mang theo màu tím, bị chém xuống mặt đất, còn không ngừng nhúc nhích.
- Tiểu tử kia!
Đôi mắt cường giả Man Thần Điện co rụt lại, thật không ngờ Bộ Phương có thể phá đánh lén của Độc Thoái Oa, hơn nữa còn bị tổn thương!
Độc Thoái Oa bị thương, nó hoàn toàn phẫn nộ và bùng nổ!
Tiếng ếch kêu không ngừng, về sau trong mắt Độc Thoái Oa toả ra sát ý nồng đậm, nó nhảy lên, xông thẳng về phía chân trời.
Sau một khắc, cuồng phong quét qua, từ trên trời rơi xuống, dự định giẫm nát Bộ Phương.
Tiếng nổ vang lên.
Phế tích trên mặt đất, một thân ảnh bay nhanh ra, vỗ đôi cánh phóng lên cao.
Độc Thoái Oa giẫm xuống giống như muốn giẫm nát toàn bộ đế đô.
Với thân thể to lớn như núi của nó, chỉ cần nó giẫm xuống, toàn bộ đế đô sẽ vỡ nát.
Hưu hưu hưu!
Trong hai cánh của Tiểu Bạch, từng cây móc bắn ra, chộp vào đùi Độc Thoái Oa.
Roạc một tiếng, từng vết máu bắn ra tung toé.
Tốc độ Độc Thoái Oa hạ xuống không giảm, trái lại dưới tác dụng của trọng lực, càng lúc càng nhanh.
Tiểu Bạch co rút thân thể, nó lao nhanh như một viên đạn pháo.
Hai cánh sau lưng phân giải hóa thành một thanh phi đao, phi đao này hội tụ vào quả đấm của nó, khiến cho nắm đấm càng lớn hơn trước.
Vung nắm đấm lên, một quyền đánh ra, đập vào chân ếch to lớn.
Hai người va chạm trên không trung, đây là va chạm thuộc về cấp bậc Chí Tôn, hơn nữa còn là Chí Tôn đỉnh cấp va chạm.
Khí lãng không ngừng biến mất, từng gợn sóng rung động truyền đến.
Cuồng phong bao phủ đế đô.
Dân chúng được binh sĩ hướng dẫn, sớm đã thành trốn vào một góc đế đô, đều hoảng sợ nhìn chiến đấu.
Có người kinh khủng, có người kích động, dù sao cũng là Chí Tôn cảnh giới chiến đấu, bình thường nào có dễ dàng nhìn thấy như vậy!
Phốc xuy!
Hoa lạp lạp! !
Va chạm sinh ra, thoáng cái đã xuất hiện kết quả.
Phi đao trên nắm tay Tiểu Bạch quét qua, tiếng ếch kêu thảm thiết vang lên, trong mắt ếch chỉ còn lại sợ hãi.
Da thịt trên chân nó bị cắn nát, hóa thành thịt vụn bắn tung toé trên trời, máu tươi tán loạn, mang theo linh khí bàng bạc tưới lên toàn bộ đế đô.
Bộ Phương tâm niệm vừa động, Huyền Vũ Oa bay lên, nó bao phủ cả bầu trời, nhanh chóng hoá thành một cái tô to lớn.
Trong nồi truyền ra một cỗ hấp lực, hấp thu máu thịt bị Tiểu Bạch cắt nát vào trong.
Những thịt nát này dù bị cắt nát, nhưng bởi vì con ếch quá to lớn, cho nên thịt nát cũng không nhỏ.
Chân ếch bị chém tổn thương, tròng mắt Tiểu Bạch lạnh như băng đảo qua, thân hình tới gần, nó muốn xuất kích chém giết Chí Tôn Oa!
Bộ Phương cũng vác theo thái đao tiến lên, hắn nhanh chóng lao tới gần Độc Thoái Oa.
Hai vị Chí Tôn Man Thần Điện khiếp sợ,, tức giận rống lên, khí tức Chí Tôn tràn ngập, muốn đi viện trợ Độc Thoái Oa.
Nhưng mà, thân thể của bọn họ còn chưa lao tới, đã cảm giác được trái tim đập nhanh.
Hai người hơi sửng sờ, quay đầu nhìn sang, nhìn thấy con chó mập nằm rạp ngoài cửa.
Con chó mập ngáp một cái, giơ vuốt chó lên, hai người khiếp sợ khi nhìn thấy vuốt chó.
Phanh! !
Khí tức Chí Tôn của bọn họ bị con chó mập.

.

.

Đập nát!
Khí thế vừa mới bộc phát.

.

.

Đã bị đè ép trở lại!
Trong lòng hai người sinh ra sóng to gió lớn, trong tiểu điếm này.

.

.

Lại có một đầu Chí Tôn thú! !.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui