Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới


Lão Lăng của Thiên Tuyền Thánh Địa mặt mũi lạnh như băng, ông ta nhìn chằm chằm vào thân hình Tiểu Bạch, tràn đầy sát khí!
Tay run lên, trường kích lập tức cắt ngang qua, ngay sau đó trên đầu trường kích có ánh sáng chói lòa lóe lên, đường vân vẽ trên đầu trường kích tràn ngập vầng sáng.
Vù vù...
Một tấm lụa mãnh liệt phóng ra từ trên trường kích, hư không đều run rẩy một hồi, ánh sáng trắng cuốn tới, chấn động nổ vang.
Phong tỏa tất cả đường lui của tôm Hoàng Kim Bì Bì.
- Chết đi! Lão phu sẽ xé nát con khôi lỗi sắt như ngươi thành từng mảnh!
Lão Lăng lạnh như băng nói.
Ầm!
Tấm lụa của trường kích đập vào trên người tôm Hoàng Kim Bì Bì, khiến cho thân hình Tiểu Bì bị đánh bay ra một đoạn, hung hăng ngã trên mặt đất, lăn mình quay cuồng vài vòng.
Lão Lăng hạ xuống đất.
Một tay cầm trường kích, mũi chân nhón trên mặt đất, mặt đất lập tức nổ tung, thân hình nhanh chóng lao tới.
Không khí có từng vòng rung động lăn tăn.
Ầm!
Bỗng nhiên...
Tròng mắt Lão Lăng co rụt lại...
Bên trong phế tích kia có một khí tức khủng bố lan tràn ra, ngay sau đó một cái côn kim loại như chiếc mỏ hàn phóng đại trước mắt ông ta.

Sau đó vung ra một lực cực kỳ lớn.

Một thanh âm leng keng vang lên.
Trường kích đâm vào côn kim loại, tia lửa văng ra khắp nơi, âm thanh kim loại va chạm vang vọng không dứt.
Thân hình Lão Lăng bị đánh bay ngược ra ngoài, chân đạp trên mặt đất, khiến cho mặt đất dồn dập sụp đổ.
Sau khi ổn định thân hình, ánh mắt Lão Lăng đảo tới.
Côn kim loại kia thu nhỏ lại nhưng lại run lên, mang theo tiếng xé gió, gào thét bay đến phía Lão Lăng.
- Rốt cục có gan phản kích rồi sao?!
Lão Lăng nhếch miệng cười cười, sau đó thân thể ông ta hơi nghiêng, trường kích mạnh mẽ vung ra, hung hăng đập vào bên trên côn kim loại.
Tia lửa văng khắp nơi.
Một thân hình dữ tợn màu trắng điên cuồng lao đến, hai ba bước đã vọt tới trước mặt ông ta.
Bàn tay to lớn y hệt quạt hương bồ hung hăng đặt tại bên trên côn kim loại.
Lực đạo cực lớn dâng lên, Lão Lăng bị đánh hung hăng rơi xuống đất, mặt đất lập tức bị lõm xuống dưới, đập thủng ra một hố sâu.
Đôi mắt Tiểu Bạch hoàn toàn hóa thành màu xám, trên thân thể đang không ngừng bốc lên hơi nóng, phần cánh kim loại sau lưng mở ra, âm thanh vang vọng không dứt.
Cắn nuốt ba cái vũ khí thí thần, sức chiến đấu của Tiểu Bạch lại lần nữa hoàn thành thăng cấp, khí tức trên thân càng thêm ngưng trệ đáng sợ.
BENG!
Trong phế tích trên mặt đất phát ra tiếng rít gào.
Côn Chiến Thần lập tức xoay tròn bay ra từ trong đó, xoay tròn vài lần rồi được Tiểu Bạch vững vàng cầm chặt lấy.
Thân hình Lão Lăng hơi có chút chật vật đứng lên bên trong phế tích.
Ánh mắt của ông ta trở nên lạnh như băng và cực kỳ dữ tợn.
- Khôi lỗi cấp bậc Đại Năng...!Không đúng! Ngươi là khôi lỗi vậy mà lại có thể thăng cấp?!
Lão Lăng liếc mắt căng thẳng nhìn, như thể phát hiện ra điều gì đó khó tin, lỗ chân lông đều dựng hết cả lên.
Nguyên bản sức chiến đấu của Tiểu Bạch mặc dù rất mạnh nhưng còn chưa đạt tới cấp bậc Đại Năng.
Nhưng mà lúc này mới qua chưa được bao lâu, con khôi lỗi này ...!Đã mạnh không kém gì chính mình thân là Đại Năng rồi!
Đây quả thực ...!Sởn hết cả gai ốc!
Nếu để cho khôi lỗi này một mực tiến hóa lên, nào biết được nó còn phát triển đến trình độ đáng sợ nào nữa chứ?!
Nếu là kẻ thù ...!Khôi lỗi này nhất định phải bị bóp chết trước khi hắn ta tiến hóa mạnh hơn nữa...
Cho nên.
Trường kích của Lão Lăng run lên, sát khí ngợp trời!
Chết đi!
Ầm!
Trên đỉnh đầu ông ta, một tầng Hồn Thê hiển hiện ra, ngôi sao Thiên Tuyền chiếu rọi, khí tức cả người đạt đến đỉnh phong.

Ánh mắt ông ta lạnh như băng, nhìn qua đang một tay nắm lấy côn Chiến Thần giống như mỏ hàn...!Tiểu Bạch thí thần.

Con ngươi màu xám của Tiểu Bạch xoay chuyển, bên trong màu xám xen lẫn một chút điểm đen, điểm đen lưu động tựa hồ như có linh tính.
Ầm ầm.
Một mặt Côn Chiến Thần nện trên mặt đất, mặt đất lõm xuống, Tiểu Bạch một tay nắm lấy côn, hai cánh kim loại sau lưng mạnh mẽ giơ lên, giống như diều hâu vậy.
- Cảm nhận được sát ý của địch nhân ...!giết!
...
Mộng Huyễn Đao Lục Đào thua, cả người hắn ta đều đang thất hồn lạc phách.

Rất nhiều người xung quanh hô hấp nhẹ nhàng, cũng không dám thở ra quá mạnh.
Bộ Phương chỉ là thể hiện một đao, Lục Đào lại tuyệt vọng nhận thua.
Cái này vượt quá ngoài dự liệu của mọi người.
Một đao như phù dung sớm nở tối tàn vừa rồi, rất nhiều người đều không thấy rõ thế nhưng mà Lục Đào với tư cách trung tâm chính giữa Bộ Phương tung ra khí thế, tự nhiên là cảm nhận được uy lực khủng bố của một đao kia.
Bộ Phương chậm rãi chém ra một đao tách ra ánh sáng vàng kim sáng chói, tàn ảnh của một đao kia hội tụ cùng một chỗ, có khoảng chừng chín đao.

Lục Đào giống như cảm thấy một tồn tại khủng bố nhìn xuống hắn ta, cái ánh mắt kia lại khiến cho lòng hắn ta tại nháy mắt nứt vỡ.
Cái gọi là mộng ảo tại trước mặt tuyệt đối bá đạo, đều chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước mà thôi.
Cho nên không có so sánh, hắn ta đầu hàng, chính là một loại đầu hàng trong tiềm thức.
Một đao ...!Chính là thần phục...
Bộ Phương khiêng Long Cốt Thái Đao, mặt không biểu tình liếc nhìn Lục Đào, tủ đao hiển hiện ra.

Tại trong nụ cười khổ của Âu Dương Trầm Phong, lấy đi Thiền Dực Đao của hắn ta, cũng lấy đi Mộng Huyễn Đao, Toái Ngọc Đao của Vương Thông ...!Cũng lấy đi luôn.
Lục Đào thất hồn lạc phách, Âu Dương Trầm Phong cười khổ không thôi, Vương Thông ngược lại là rất lạnh nhạt, chỉ là liếc nhìn Bộ Phương thật sâu, sau đó quay người rời đi.
Thu tủ đao vào.

Bộ Phương chậm rãi mở rộng bước chân, nói ra với Sở Trường Sinh:
- Đi thôi ...!Cùng đi.
Sở Trường Sinh trầm mặc, lần này không có cự tuyệt, bóng dáng hai thân ảnh rất nhanh biến mất ngoài thao lâu.
...
Bên ngoài Thao Thiết Cốc.
Một hồi nổ vang!
Hư không vỡ ra, hai bóng người lưng đeo trường cung đi đến, trong ánh mắt mang theo vẻ thù hận sâu sắc.
Một chỗ khác, một chút ánh sao nổi lên, hư không đột nhiên bị xé rách, bóng dáng một nam tử lười nhác phơi ra lồng ngực cất bước ra từ trong đó.

Hắn ta híp nửa mắt, một bộ dạng không có tinh thần.
Còn có vị trí khác nữa, có móng vuốt xé mở hư không, một số nhân vật mặc áo giáp vàng sải bước ra ngoài.
Mục tiêu của bọn hắn đều là Thao Thiết Cốc.
Tại thời khắc này, bên ngoài Thao Thiết Cốc, từng cái từng cái khí tức khủng bố bay thẳng đến tận chân trời!
Ăn ý lẫn nhau mà dâng trào lên.
Những thứ này đều là khí tức thuộc về tồn tại Đại Năng!
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận