Tiếng chuông của đồng hồ báo thức reo lên in ỏi , phá bĩnh giấc ngủ ngon lành của Lucy . Bực tức , cô đưa tay lên gạt phăng nó xuống dưới sàn nhà . Cũng may đồng hồ của Lucy là loại siêu bền , nên nó vẫn ổn . Lucy lại tiếp tục ngủ cho đến 5 phút sau , điện thoại lại báo thức . Chán nản , cô cầm điện thoại lên định tắt đi thì thấy ngày giờ là 29/9 . Lucy ngay lập tức tỉnh ngủ và lao vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân .
Thật đáng trách vì cô đã quên mất hôm nay là buổi hẹn cuối cùng của mình và Natsu trước khi cô nhập viện vào buổi sáng ngày kia .
Nửa tiếng sau , Lucy lao đến điểm hẹn . Cô thấy Natsu đang ngồi ở ghế đá , tai đeo earphones và trông có vẻ trầm tư . Natsu vẫn nhớ rõ lời nói từ buổi hẹn trước , rằng lần sau họ sẽ cùng mặc all black , nên từ đầu xuống chân cái gì cũng si đèn đèn trừ mái tóc .
- A senpai . - Natsu quay qua . Và cậu trố mắt . Trông Natsu có vẻ ngạc nhiên ?
- Cậu sao vậy ? Tôi có vấn đề gì à ? - Lucy lo lắng nhìn lại mình .
- A không ... Chỉ là em nghĩ rằng không ngờ mình vẫn còn sống cho tới lúc thấy chị điệu đà như hôm nay . - Natsu nói , mặt ửng đỏ .
Lucy mỉm cười thích thú , đúng là không uổng công bỏ tiền ra mua sắm từ cái váy , túi xách cho đến đôi giày này .
- Vậy bây giờ chúng ta đi được chưa ? - Lucy cười thật tươi , rồi cất lời hỏi Natsu .
- Đi nào . - Natsu đứng dậy , tay cậu lồng vào tay cô .
Lần hẹn này là do Lucy đề ra , nhưng đã ủy quyền cho Natsu nên địa điểm và thời gian đều do cậu sắp đặt . Vì thế mà hôm nay Lucy sẽ không thể chơi mấy trò hại thần kinh như đợt trước nữa . Hôm nay hai người sẽ đi đến thủy cung , mong là Lucy sẽ thích .
Đúng là Lucy thích thật , cô chạy khắp nơi kéo theo Natsu . Cá nọ , con kia , cái quái gì Lucy cũng thích thú , cô chụp khá nhiều ảnh về những sinh vật ở đây , và chụp cả Natsu nữa .
- Này Susu , quay ra đây . - Lucy hứng chí giơ máy ảnh lên .
- Lần bao nhiêu chị chụp em rồi thế ? - Natsu quay ra để Lucy chụp , nhưng cậu cố tình làm biểu cảm troll .
- Chụp cậu thì sao chứ ? - Natsu cười nhẹ . - Thời gian tới chế không được gặp cậu nhiều nữa rồi , nên là ...
- Vậy thì em sẽ đến thăm chị thường xuyên . - Natsu nói dứt khoát . - Bất cứ khi nào rảnh , em sẽ đến thăm chị .
Lucy hơi ngạc nhiên trước phản ứng của Natsu , nhưng rồi cô lại nở nụ cười hiền hòa , chủ động tìm tay của Natsu .
- Chế rất vui . - Lucy nói .
Natsu cũng mỉm cười . Cả hai sẽ đứng ở đó nói chuyện với nhau , cười với nhau mãi nếu như không có tiếng xầm xì từ đâu đó truyền đến .
- Này , cái anh đó ... có phải anh hậu vể chuyên ghi điểm của đội bóng rổ trường Fairy Tail không ? - Cố gái thứ nhất .
- Ừ , đúng rồi đấy . - Cô gái thứ hai . - Trận vừa rồi anh ấy ghi điểm tuyệt đối mang lại chiến thắng cho đội đấy , tuyệt vời ghê .
- Ra làm quen với anh ấy không ?
- Nhưng cái chị bên cạnh ... bạn gái anh ấy hay sao ý ?
- Đứng cách nhau thế kia thì không phải đâu , kệ đi , ra nào .
Lucy kín đáo nhìn hai cô em lạ hoắc đang bàn tán ở xa , rồi lại nhìn Natsu đang ngây thơ nhìn mình . Lucy nhếch mép cười , còn lâu cô mới để hai em kia động thủ nhé . Nghĩ vậy rồi Lucy nắm chặt tay Natsu , kéo cậu cùng đi .
- Ra kia xem trình diễn cá heo đi . - Cô lấy giọng hào hứng nói .
- - - - - - -
Tại một quán cà phê tên Anni , có đôi nam nữ đang ngồi tận hưởng bên bàn ngoài ban công trên tầng hai .
- Cuối cùng thì cũng được ngồi . - Lucy khoan khoái nói .
- Chạy nhảy cho lắm vào . - Natsu cằn nhằn . - Chị uống gì nào ?
- Cappuccino . - Lucy nói .
- Cho tôi một Cappuccino và một cà phê đá . - Natsu nói với người phục vụ .
Cậu nhìn Lucy một lúc , rồi lên tiếng . Thật sự ở Lucy vẫn luôn có gì đó khiến cậu tò mò .
- Nếu chị nghỉ học , chị sẽ không thể học hết chương trình lớp 12 . Chị muốn thế à ? - Natsu hỏi .
- Ồ không , chế vẫn sẽ học chứ . Nhưng nghỉ học lớp 12 cũng chẳng ảnh hưởng lắm , vì chế đã hoàn thành nó từ trước rồi . - Lucy trả lời . - Nói sao nhỉ ... chế đến trường làm cảnh thôi , nhưng cũng may vì đã được gặp cậu .
- Chị làm thế vì biết bệnh của mình đúng không ? - Natsu nói .
- Ừ , từ khi đi khám lần đầu , chế đã lao vào học đến điên cuồng luôn . Vậy nên bây giờ chế mới được như thế này chứ . - Cô cười tươi , rồi nhấp một ngụm Cappuccino .
- Ra vậy ... - Natsu trầm ngâm . Bảo sao cô nàng cúp học liên miên mà thành tích vẫn top 1 hoành tráng , thậm chí còn rước bao nhiêu giải thưởng về cho trường .
- Natsu , cậu sau này muốn học ở đại học nào ? - Lucy hỏi rất chi đột ngột .
- Em á , để xem nào ... Đại học tài chính khoa quản trị kinh doanh chăng ? - Natsu nói , có vẻ cậu vẫn chưa chắc chắn lắm .
- Nếu thế thì hợp với cậu quá rồi . - Lucy cười . - Natsu của chế rất hợp với vai trò làm sếp lớp đấy .
- Cái gì chứ . - Natsu hơi ngượng . - Vậy còn chị thì sao ?
Lucy im lặng , cô cúi gằm mặt xuống . Natsu dường như đã hiểu mình nói gì đó sai sai , liền vội vã đính chính .
- Em xin lỗi , em không nên hỏi những câu như vậy . - Natsu bối rối . - Chị đừng giận nhé ...
- Giận sao được ? Chế cũng muốn nói về chuyện đó mà . - Lucy nói . - Chế luôn muốn làm một nhà văn , viết nên những trang tiểu thuyết đặc sắc . Chế đã từng viết nguyên một quyển tiểu thuyết , và nó đã được xuất bản rồi . Độc giả khá là yêu thích nó đấy nhé .
- Vậy à ? Chị nói rõ hơn được không ? - Natsus tò mò . Đúng như cậu nghĩ , cậu vẫn chưa hiểu rõ về Lucy .
- Cậu biết tiểu thuyết "500 ngày" chứ ? - Lucy hỏi .
Câu nói đó đã làm Natsu sặc cà phê . Lại chẳng biết rõ quá ! Cậu cũng đã từng đọc nó rồi , phải công nhận đó là một cuốn tiểu thuyết rất hay . Nó kể về hai con người có tình cảm với nhau , nhưng vẫn chỉ giữ mối quan hệ lửng lơ trên tình bạn và dưới tình yêu một chút , những ngày tháng êm đềm cứ trôi qua đến một ngày chàng trai phát hiện bí mật cô gái giấu kín về căn bệnh của mình , kể từ đó , anh luôn ở bên cô , cố gắng giúp cô có được những ngày tháng cuối cùng đẹp nhất - thời gian đúng chính xác là 500 ngày . Và rồi , cho đến trước khi cô gái qua đời , cả hai mới hiểu rõ được tình yêu mình dành cho nhau . Chương cuối kể về chàng trai đọc bức thư mà cô gái để lại cho mình vào những ngày cuối đời , nét chữ cô run rẩy vì cơn đau mình phải gánh chịu . Quyển tiểu thuyết phải nói là quá hoàn hảo , miêu tả tâm lí kĩ càng , các biện pháp nghệ thuật đặc sắc , người đọc dường như thấu hiểu cho cả hai nhân vật , thậm chí 96% người đọc được phỏng vấn đều nói họ đã khóc khi đọc nửa sau câu chuyện . Ngòi bút của tác giả đó quả thật vô cùng tài hoa , nó đã đạt giải thưởng văn học của toàn quốc , và luôn ở trong danh sách các tác phẩm bán chạy nhất .
Và không ngờ tác giả đó đang ngồi ở trước mặt cậu , thậm chí là bạn gái của cậu ( và cô nàng cũng khá là ngáo ngơ ) .
- Sốc thế cơ à ? - Lucy cười lớn . - Bình tĩnh nào .
- Không thể tin được ... - Natsu lầm bầm . - Chị thật quá tuyệt vời , Lucy ạ .
- Hả ? Nói lại ché nghe đi ? - Lucy giả đò .
- Không bao giờ nhá . - Natsu nói . - Chị đúng là luôn khiến người khác phải ngạc nhiên .
Lucy cười tít mắt , tay tạo hình chữ V .
- Chế là độc nhất vô nhị mà . - Lucy cười tươi .
=> Chap trước đề cập đến cặp yuri Rika-Crystal ="= Các bạn có vẻ sốc nhỉ ? Để tôi nhắc lại nhé , Rika và tôi đều là Bisexual , tôi thì bình thường nhưng Rika là một con fan yuri cuồng nhiệt , nên các bạn thông cảm :v Từ nay về sau chúng tôi vẫn còn hiển linh nhiều :v