- Tại sao ông lại ở đây ?
- Con vẫn khỏe mạnh , thật tốt quá ... - Bố của Lucy thở phào nhẹ nhõm , nhưng ánh mắt chú nhìn Lucy có vẻ đau buồn .
- Tôi hỏi lại , tại sao ông lại ở đây ? - Lucy tiếp tục , không hề màng đến câu nói vừa rồi của bố mình .
- Coi kìa con gái , đừng cáu gắt thế chứ ! Bố muốn đưa con ra nước ngoài trị bệnh . - Chú tiếp tục nói , và có vẻ khổ sở vì thái độ lạnh nhạt của Lucy dành cho mình .
- Trị bệnh ? Ông có tư cách gì nói với tôi như thế ? - Lucy nhếch một bên mày . Cô có vẻ coi thường điều đó .
- Ta là bố của con kia mà ... - Chú nhẹ nhàng trả lời lại .
- Ông không xứng đáng là bố tôi ! Một người lúc nào cũng biết mỗi công việc , đến cả vợ con mình cũng bỏ bê thì không có tư cách nói với tôi câu đó ! - Lucy gắt lên , mặt cô đỏ bừng . Natsu thầm nghĩ có lẽ ông bố kia đã làm gì có lỗi lớn với Lucy và mẹ cô ấy .
"Bình tĩnh đi chị ..." - Natsu thì thào . Cậu không ngờ Lucy cũng có thái độ như thế này với bố mình , dù biết Lucy không quý bố , nhưng chẳng ngờ nó đến mức như vậy . Bây giờ cậu thấy mình hoàn toàn vô dụng , vì cả hai bố con nhà họ chẳng màng gì đến cậu cả .
- Thời gian qua, bố làm việc là vì con đấy . - Ông bố , tên Jude cúi đầu xuống , chú có vẻ rất buồn . - Con từ nhỏ đã ốm yếu , bố muốn đưa con đi chữa bệnh để không phải chật vật trong đau ốm nữa ...
- Mẹ tôi vì ông mà li dị rồi . Bắt con gái mình sống trong cảnh thiếu thốn tình thương , ông có tư cách gì lên tiếng? - Lucy vặc lại .
- Ta là bố của con , Lucy . Một người con không nên nói với cha mình bằng giọng điệu đó . - Chú Jude hít thở sâu , rồi nói với Lucy bằng chất giọng uy quyền . - Bố muốn đưa con ra nước ngoài chữa bệnh . Bố muốn con được sống .
Lucy trừng trừng nhìn bố mình , chú Jude , cô nhất định sẽ không bao giờ đồng ý chuyện này ! Rồi cô kéo heo Natsu , quay lưng bỏ đi . Chú Jude đứng đó , nhìn con gái mình càng ngày càng rời xa thì ông càng tê tái . Rồi ông thở dài , lấy điện thoại ra gọi cho người vợ cũ của mình , Layla .
- Con bé không chịu nghe anh đâu . - Chú nói .
- Em đã bảo để chúng ta cùng nói mà . - Mẹ Lucy đáp lại .
- Chuyện gia đình ta rất phức tạp , em hiểu điều đó mà , Layla . - Chú nhíu mày . - Anh không nghĩ ...
- Dù là thế , em vẫn muốn con bé biết . Giấu tiệt nó mọi chuyện , rồi để nó ghét bỏ anh - người yêu thương con bé nhất không phải ý hay đâu . - Cô Layla ngắt lời người chồng cũ . - Ngày mai anh hãy đến bệnh viện lúc 12 giờ trưa , em và anh sẽ kể cho nó nghe mọi chuyện .
- Cảm ơn em , anh lo quá ... - Chú thì thầm , rồi tắt máy .
Xem ra ngày mai lại phải đối đầu với cô con gái nóng nảy của mình rồi .
---- ----
Đúng 12 giờ trưa hôm sau , chú Jude đứng chờ cô Layla ở cổng bệnh viện . Chú không dám đi một mình đến gặp Lucy , vì chú sợ con bé sẽ đá văng chú ra khỏi phòng sau khi tuôn 1 tràng chỉ trích .
- Jude . - Tiếng gọi thân quen từ xa vọng lại .
- Layla . -Chú mỉm cười , trong lòng thầm cảm ơn Chúa vì vợ cũ tới sớm hơn .
- Đi nào . - Cô Layla mỉm cười , rồi kéo chú lại đi vào bên trong bệnh viện .
Tron khi đó , Natsu và Lucy đnag ngồi chơi game với nhau . Chơi mấy ván liền Natsu đều thắng , nên có vẻ Lucy rất cay cú , cộng thêm cơn tức hồi chiều hôm qua làm cô trở nên linh hoạt 100% , tay bấm nhoay nhoáy .
- Nào ... - Lucy nói lớn .
- 3 ,2 , 1 ... - Lucy bật đứng dậy , cô đém ngược theo cái đồng hồ ảo trên màn hình .
- Yeah , chế thắng rồi !!! - Lucy nhảy nhót trên giường , có vẻ khoái chí .
- Thắng 1/6 ván à ? - Natsu nhếch mép , chẳng qua thấy Lucy đáng sợ quá nên cậu nhường đấy chứ ?
- Im đi . - Lucy ném cái gối về phía Natsu . Rất nhanh , cậu đỡ lấy .
Cùng lúc đó , cánh cửa phòng bệnh mở ra . Cả bố và mẹ Lucy cùng đi vào .
- Mẹ ? Và ông làm gì ở đây ? - Lucy nhíu mày .
- Trật tự nào , mẹ và bố con có chuyện quan trọng mà con PHẢI biết . - Cô Layla cười ôn nhu , nhưng giọng nói thì lạnh hơn nước đá .
- À ... vậy em ra ngoài nhé ... ? - Natsu nói , cậu nhanh chân chạy ra cửa .
- Cháu cũng ở lại luôn đi . - Cô Layla nói . - Cháu là bạn trai con gái cô mà nhỉ ?
- À .. dạ . - Natsu gật đầu , rồi cậu trở lại giường ngồi bên cạnh Lucy .
Cô Layla và chú Jude ngồi trên ghế , còn Natsu và Lucy ngồi trên giường . Tám mắt nhìn nhau . Không gian im lặng đén mức tiếng thở nhẹ cũng nghe thấy được . Cô Crystal mở cửa bước vào định tiêm thuốc cho Lucy , nhưng chứng kiến màn hội ngộ gia đình nặng nề như vậy liền lặng lẽ rút êm .
- Nghe nhé . - Cô Layla mở lời .
Và thế là cả Natsu và Lucy dã được cô Layla khai sáng . Do Lucy sinh non , nên từ bé đã có bệnh tật đầy mình . Cô Layla cũng rất ốm yếu vào thời điểm đó . Gia đình lại còn không đủ chi tiêu nên bố Lucy quyết định đi làm ăn xa , kiếm tiền về chưa bệnh cho cả hai mẹ con họ . Nhờ vào tài kinh doanh , chú Jude ngày càng nâng cao và phát triển được công ty riêng của mình , tuy nhiên , song song với đó là những mâu thuẫn với thế giới ngầm từ hồi chú còn trẻ .
- Ông cũng là giang hồ á ? - Lucy ngạc nhiên . Còn Natsu thì ù hết cả tai , giờ thì cậu đã hiểu bản chất hoang dã của Lucy từ đâu mà có .
- Gái ngoan với trai hư luôn là câu chuyện tình kinh điển mà . - Cô Layla khúc khích cười . - Giờ đến lượt bố con kể nhé .
Chú Jude thay cô Layla kể tiếp . Vì những cạnh tranh liên quan đến thế giới ngầm còn chưa giải quyết xong , do lo sợ vợ con mình sẽ gặp rắc rối vì mình , chú liền đề nghị li hôn , tuy nhiên hàng ngày vẫn về nhà ở bên vợ con , cho đến một thời gian sau , bệnh cô Layla tái phát , chú lại lao đầu đi làm việc để kiếm tiền . Sau này , khi Lucy lên lớp 10 , tất cả những mâu thuẫn của chú Jude đã giải quyết xong , cô Layla cũng khỏi bệnh hoàn toàn , thì đùng một cái cô nghe tin rằng con gái mình có nguy cơ bị ung thư dạ dày từ bác sĩ gia đình . Lúc này kinh tế đã vào dạng khá giả , nên điều trị cho Lucy không có gì là khó khăn , chỉ có điều việc chú Jude chi trả tiền điều trị thì được giấu kín . Vì khi này Lucy đã khá là ghét bố rồi , theo cô , từ trước đến nay luôn là mẹ cô nuôi cô lớn , không hề có một người bố nào ở bên cạnh .
- Thực ra chúng ta kết hôn lại rồi đấy chứ , chỉ là sợ Lucy phản đối nên giữ im lặng thôi . - Cô Layla giơ tay lên khoe chiếc nhẫn bạc cũ kĩ có từ lần kết hôn trước .
- Rắc rối dã man ... - Natsu nhận xét .
- Hay thật đấy nhờ ? - Lucy nhíu mày . - Thế ... tất cả những gì bố làm , chỉ vì mẹ con con ?
- Phải , phải , Lucy à . Đúng là thế . - Chú Jude gật đầu lia lịa . Chú mừng đến mức muốn khóc ngay tại trận , vì Lucy đã chịu gọi chú là "bố" .
- Nhưng con sẽ không đồng ý đâu . - Lucy trả lời .
- Tại sao vậy ? - Cả ba cái loa chỗ về phía cô ngay lập tức .
- Ung thư bây giờ chưa có cách chữa khỏi , mà ung thư dạ dày còn là một căn bệnh nguy hiểm . Dù bác sĩ có cao tay đến đâu , thì việc họ làm được chỉ có thể là kéo dài sự sống cho con thôi . - Lucy trả lời , cô nàng bình thản như đấy là một chuyện hiển nhiên .
Cuối cùng , bố mẹ Lucy bèn ra về , họ đã khuyên nhủ Lucy đến ciều tối mà không được , nên đành để Lucy có thời gian suy nghĩ trước . Mặc dù vậy , cả gia đình họ giờ đây đã yên ấm trở lại rồi .
- Chị thật sự muốn thế à ? - Natsu nhíu mày .
- Ừ , thời gian của chế còn ít , nên chế muốn tận dụng để ở bên cậu hơn . - Lucy mỉm cười .
=> 3 chapters left :v