Nalu love story: Tìm yêu thương

Erza nhìn đám bạn của mình mỉm cười .......... Nhưng chợt dịu lại chứa đựng một cái gì đó rất u buồn ......
Lucy thắc mắc ..... xoay qua hỏi
- Cậu sao vậy, bệnh hả ?????
- À không !! không có gì đâu, chỉ tại hôm qua thức khuya - Erza chối
Jellal không nói gì..... chỉ đưa ánh mắt lo lắng nhìn về phía cô .....
~~
Lớp 1 - D
Natsu dẫn Lucy vào tận lớp ..... Gajeel và Levy tủm tỉm cười đi theo sau ....
- Có cần làm vậy không ?? - Lucy xoay qua nhìn mặt Natsu
- Cần chứ !!! tại cậu không học cùng lớp với tôi
- Haizzzzz, tôi không giỏi như cậu, không phải thiên tài
- Chỉ cần cố gắng học là được rồi
- Ý cậu là tôi không cố gắng hả ???
- Cần tôi là gia sư riêng của cậu không
- Không !!!!!
- Sao cậu cứng đầu quá vậy, cái tính thẳng thắn làm ơn bỏ bớt một tí đi
- Đầu tôi không cứng, tính tình sao thì mặc kệ tôi
Mới nói được mấy câu là cải nhau .... 2 người này hết nắng rồi tới mưa..... lâu lâu bão luôn .... ( phải chuẩn bị đề phòng mới được)
- Khoan đã, cậu thiếu tôi 4 cái hôn, bây giờ hôn đi - Natsu nhảy vào miệng Lucy
- Ở đây hả ??? No no no no no
- Bây giờ làm không - Natsu nổi sát khí
- No No No No No
- Không thì ........
Natsu nói ngắt quãng..... anh khom người xuống ...... 2 tay ôm mặt Lucy .. rồi hôn lên má cô .....
- Như vậy thì cậu nợ tôi 1 cái, tổng cộng là 5 cái, chuẩn bị đi - Natsu xoay lưng bước đi
Lucy chết đứng ngay tại chỗ ....... Hồn phách bay hết rồi
Cả lớp 1 - D đưa cái mặt ngơ ngác nhìn về phía họ ........
- Tôi về lớp đây - Gajeel nhìn Levy
Nói rồi anh đưa tay .... Xoa đầu cô .... Levy bỡ ngỡ .....
- Ơ .....
- Tạm biệt, tan học tôi đưa cậu về - Gajeel ngoái đầu lại nói
Levy gật đầu .... Mỉm cười một cái ....
Lucy vẫn chưa hoàng hồn ..... Levy đưa tay quơ qua quơ lại trước mặt cô ...
- Lucy, tỉnh chưa, sáng rồi - Levy trêu chọc
- Ơ ........
Levy che miệng cười rồi kéo Lucy vào lớp ....... Và vẫn như ngày nào ..... mọi người đều hằm hằm như hổ đói..... vì Lucy và Levy đã cướp đi thần tượng của họ
Tiết 1 bắt đầu

-------------------------------------------
Reng reng ( giờ ra chơi )
Lucy thu dọn đồ đạc vào hộp bàn ...... định đi ra thì ....
- Cậu đứng đây làm gì - Lucy trợn mắt nhìn Natsu
- Đợi cậu
- Haizz, cậu định đưa tôi đi đâu nữa
- Xuống căn tin với tôi
- Ừ ừ
Nói rồi Natsu kéo Lucy chạy đi .......
Gajeel đi ở phía sau ..... 2 tay đút túi quần
Anh dừng lại... đứng dựa vào cửa lớp 1 - D nhìn chằm chằm vào Levy .....
Levy đang loay hoay thì ngoái đâu ra cửa lớp......
Gajeel đưa tay lên .... Lắc lắc chiếc vòng ...... Levy mỉm cười rồi tiến lại đứng đối diện anh
Sau đó anh rút trong túi quần ra cái điện thoại ..... bất máy lên rồi nhanh nhẹn ấn ..... Levy ngơ ngác không biết chuyện gì .......
- aaaaaaa, cái này - Levy miệng há hốc
- Cố gắng lắm mới có á
- Xóa đi, nhìn kì quá
- Dễ thương mà, tôi làm hình nền luôn rồi
Lúc Levy ăn bánh kem ....... Mặt mày tèm lem .... Bị Gajeel chụp lén ..... anh giỏi thiệt ..... nhưng mà nhìn cô đáng yêu lắm ....
- Nhưng mà ...... ..... - Levy cúi mặt
- Còn nữa, để cho cậu xem - Gajeel ấn vào thư viện ảnh
Hiện ra cả trăm tấm ...... toàn ảnh Levy không .......
Lúc cô ngủ ...... lúc cô cười ...... lúc cô tức giận ...... và đặc biệt là vẻ mặt hạnh phúc .......
Levy ngơ ngác nhìn ... Gajeel chụp khi nào vậy ...... ( có người chụp lén mình mà cũng không biết )
- Phải rất cố gắng mới chụp được đấy - Gajeel nhăn mặt
- Sao mà cậu có được nhiều quá vậy
- Thì chụp, nắm bắt cơ hội rất kĩ
- Ơ..... lúc nào mà tôi không hay luôn
- Vậy mới là bạn trai cậu chứ
Levy mỉm cười .... Nhìn họ rất hạnh phúc ..... còn Natsu và Lucy thì cứ vài giây là cải ....... Long trời lỡ đất ( Haizzzzz, tác giả cũng đang đau đầu vì họ )
-------------------------------------------
Ghế đá gần sân bóng
Erza ngồi dưới cây hoa anh đào ...... cúi mặt nhìn xuống đất .....
Làn gió thoáng qua..... cuống theo mấy cánh hoa .... Rồi khẽ dịu dàng nâng bay tóc cô lên .....
Hình ảnh một thiếu nữ ... mang vẻ u buồn ... ngồi dưới cây hoa anh đào ..... thật là một kiệt tác của thời đại .....
Nhưng chẳng có ai ngắm nhìn .... Rồi chia sẻ nỗi buồn đó giúp cô.......

Ôm nổi cô đơn một mình ...... âm thầm gánh chịu ...... thời gian sẽ trôi qua .... Cô sẽ mất đi những thứ mình yêu nhất ...... chỉ mới tích tắc hưởng thụ .. thì lại phải hụt hẫng mất đi .....
Đôi lúc .... Con người chúng ta ...... chỉ mới nhận được một cái gì đó ..... thì lại vụt mất đi ........ có lẽ vì ta chưa biết trân trọng nó hay là vì ta không xứng đáng để nhận nó ........
Đối với cuộc sống ...... rất ồn ào và tấp nập ....... Nhưng xung quanh chúng ta chỉ có vài người là quan tâm yêu thương mình thật sự ......
Khổ nổi cho cuộc đời ..... sắp đến đây .... Cô phải mất đi những thứ đó ........ hạnh phúc và cô đang muốn nắm bắt ..... giờ đây cũng gần phai nhòa ......
Điều mà cô có thể làm bây giờ là quên đi và tận hưởng tất cả ...... để không phải hối tiếc khi mất đi
Nhưng liệu cô có làm được không .... Quên được không ..... " quên " thật sự rất đau khổ .......
Và người chứng kiến hết mọi sự việc ........ anh đứng từ xa giương mắt ngắm nhìn .......
Tiếng bước chân bắt đầu vang lên ngày càng gần cô hơn ........ nhưng bây giờ Erza không còn tâm trí để nghĩ đến nữa ..... cô đang rất muốn nói hết tất cả cho mọi người nghe ...... nhưng cớ sao cổ họng lại cứ nghèn nghẹn ...... phải chăng cô không đủ can đảm ......
Jellal ngồi xuống bên cạnh cô ........ theo phản xạ tự nhiên .... Đôi mắt long lanh của Erza ngước nhìn .....
- Nè, cậu có chuyện gì hả - Jellal lo lắng
Erza im lặng ........ ngắm nhìn anh một lúc ......
- Không, không có gì
- Cậu có thể kể mình nghe mà
- Haizzzzzz, buồn nào cũng qua thôi
- Mà cậu có chuyện gì ??????
- Không có gì, chỉ tại cảm thấy trống vắng quá thôi
- Có gì thì nói nhé, bạn bè có thể giúp mà
" bạn bè " Erza nghe câu nói ấy mà nhức nhói con tim ...... nhưng cũng đúng thôi ..... cô và anh chẳng là gì của nhau cả ...... sắp phải đi rồi, đi thật xa...... có rất nhiều điều cô muốn cho anh biết ....... Nhưng nghĩ lại..... bây giờ có nói thì cũng vô ích mà thôi.....
Cả 2 bỗng dưng bị rơi vào không gian im lặng ..... 2 người .. 2 cuộc đời ... 2 mảnh vỡ ..... rốt cuộc thì họ có ghép thành một trái tim hay không ....... Hoặc là những mảnh vỡ đó lại tan nát thêm .....
Erza ngồi đau buồn ....... Ngẫm nghĩ ......
- Nè, cho mình hỏi - Erza chợt nói
- Hả ??
- Nếu ........ - Erza đang nói thì dừng lại
Jellal nhíu mày hiếu kì .....
- Nếu như có một người nói thích cậu thì sao - Erza nói hết
- Ừm........ cái đó..... thì không biết - Jellal ngập ngừng
Đúng như Erza nghĩ...... dù cô có hỏi thì cũng vô ích thôi .... Có bao giờ anh chịu nói về bản than mình cho cô nghe đâu ....... Chắc vì cô không quan trọng với anh .....
Không khí im lặng lại bao trùm lên 2 con người ấy ......
Erza nắm chặt tay .... Cúi gằm mặt ....... Mớ tóc dài xỏa xuống lơ thơ trước mặt ......
- Nè, cậu từng mất bạn gái đúng không ? - Erza nhẹ nhàng hỏi
Jellal giật mình .... Kí ức thương tâm lại ùa về ...... nhưng nó không cào xé con tim anh như lúc trước nữa ..... chỉ phớt qua mà thôi .......
- Ừm, sao cậu biết
- Mình nghe Natsu và cậu nói chuyện, không phải mình nghe lén chỉ là tình cơ thôi
- Ừm, cậu hỏi để làm gì ?

- Xin lỗi, mình đã nhiều chuyện, nhưng mình muốn biết bây giờ cậu còn yêu cô ấy không
Cánh hoa anh đào bay xuống nằm trên tóc anh .... Jellal đưa tay lên ...... rồi nhẹ nhàng đặt trên bàn tay của mình ......
- Còn rất nhiều ......... nhưng trong quá khứ ......... bây giờ thì ...... cũng còn nhưng nó nhạt lắm - Jellal có vẻ không muốn nói
Erza siết chặt tay ...... khóe mặt bắt đầu cay ..... cô hít thở thật sâu .....
- Mình ..... yêu ......... cậu - Erza co người lại
Jellal lặng thinh ....... Đôi mắt dịu lại ...... phản ứng này là sao ......
- Ừm, nhưng mình nghĩ ........ mình và cậu không có tương lai - lời từ chối phũ phàng của Jellal
Nước mắt Erza bắt đầu trào ra ..... ban đầu cô đã biết câu trả lời rồi và cũng chuẩn bị tinh thần luôn ........ như tại sao ? nước mắt lại tuông rơi
Lòng người thật khó đoán ......
- Xin lỗi, mình không có quyền yêu cậu, vì quá khứ đang dần ăn mòn và đeo bám mình, cuộc sống đau thương lắm, nếu ở bên mình cậu sẽ không chịu nổi đâu - Jellal nói tiếp
Jellal vẫn chưa quên chuyện quá khứ ...... có phải vì anh sợ mất đi người mình yêu một lần nữa ....
Ruột gan Erza đứt ra từng khúc ...... quặng lòng chua xót khi người mình yêu lại nói vậy ......
- Mình hiểu rồi, không có gì đâu - Erza cắn chặt môi
Nói rồi Erza đứng dậy ..... quay lưng bước đi
- Tạm biệt cậu - Erza vẫy tay
Jellal không nói gì ....... Ngồi tại chỗ ........
Yêu mà không dám nói ....... Có phải vì anh không đủ dũng cảm để nói ...... rồi để người mình yêu chạy vụt mất đi .......
Erza rẻ qua bức tường bên trái........ ngồi bệt xuống đất
Trong hoang mang nước mắt bắt đầu rơi ..... Erza đưa tay ôm mặt mình ...... lúc bấy giờ cô mới biết mình đang khóc ....
Erza tự trách mình không đủ can đảm để chịu đựng ....... Nhưng lỗi không phải do cô ......... mà là do cái người lúc nào cũng sống trong quá khứ ......
Mặc dù bên ngoài Jellal không tỏa ra cảm xúc nào hết ........ nhưng bên trong là những đống đổ nát được rải đầy ...... như người ta thường nói vết thương trong lòng là đau đớn và da diết hơn ...... có ai có thể hiểu được nổi long của anh không ???
Nước mắt Erza rơi ngày càng nhiều ...... tóc tai rũ rượi ....
Trong một lúc ...... tất cả đau khổ đến ...... hành hạ bản thân cô..... .. Erza không thể gánh chịu hết ........ nhưng cũng chẳng có ai sang sẻ giúp cô ..
Khung cảnh bây giờ là ....... 2 người ..... 1 người nếp sau bức tường âm thầm khóc ...... 1 người trái tim tan nát .......
----------------------------------------------
Tan học
Lucy và Levy như con nít ...... chạy giỡn vòng quanh ....... Erza cố gắng tỏa ra bình thường ...... nhưng có giấu thì vẻ đau khổ vẫn hiện trên khuôn mặt
- Erza, bệnh hả ???? - Levy thắc mắc
- Từ sáng cậu ấy đã vậy rồi, không biết có chuyện gì nữa - Lucy tiếp lời
Juvia ngơ ngác...... cô bị mù mà .... Nên không biết gì cả ......
- Erza có chuyện gì hả - Juvia đưa tay ôm mặt Erza
- Haizzzz, không có gì đâu, hôm nay mệt mỏi quá - Erza mỉm cười
- Nè, có gì nói nhé !!! cậu không nói thì ai mà biết - Lucy bay vào nói
- Dạ, Dạ thưa mấy chị
- Em ngoan quá - Cả đám đồng thanh
Levy đảo mắt nhìn xung quanh .... Thấy được mục tiêu thì .....
- Tạm biệt nha mình về trước - Levy vẫy tay
Nói rồi cô chạy đến chỗ Gajeel .....
Lucy ló ngó rồi tủm tỉm cười ..... bây giờ người ta dành thời gian cho người mình yêu rồi......
Lucy đang cười thì có ai đó kí đầu mình ..... cô bực bội xoay mặt qua
- Nè, sao lúc nào cậu cũng xuất hiện như ma vậy - Lucy nhăn mặt
- Ác quỷ đúng hơn, Devil - Natsu giọng trêu chọc

Lucy thở dài ...... cải không lại Natsu đâu .....
Thoáng chốc Erza lại như người mất hồn ....... Mà cô không chịu nói nên cứ làm mọi người đi sâu vào sự lo lắng
Mỗi người một dấu chấm hỏi nhìn về phía cô ......
------------------------------------
Nhà Erza
- Con về rồi hả ?? - bà Scarlet chạy ra hỏi
Nhưng Erza chỉ gật đầu một cái ........ không cười không nói .....
Cô đi vào phòng mình ...... khóa chặt cửa lại ...... rồi thả hồn bay đi ..... còn lại cái xác nằm trên giường ......
Cốc cốc
Erza không trả lời ......
- Mẹ biết là con buồn lắm, nhưng cũng vì tương lai của của con thôi, ráng đi con, rồi 5 năm sau con sẽ được trở về mà
- 5 năm, mẹ có biết nó dài lắm không ?? con không chịu nổi
- Nghe mẹ đi, vì tương lai mà con, với lại khi con qua đó, bà sẽ giúp con lập gia đình rồi con cũng sẽ có cuộc sống hạnh phúc thôi
- Lập gia đình ??? sao con không biết
- Mẹ và bà đã bàn trước rồi, hãy chấp nhận đi con
Thời buổi này làm gì có chuyện .... " cha mẹ đặt đâu con ngồi đó "
- Không !!!!! Không bao giờ - Erza hét lớn
- Con chuẩn bị đồ đạc đi, ngày mai tan học có người đến đón con ra sân bay, dù con không muốn đi thì cũng phải đi
- Sao mẹ tàn nhẫn quá vậy ? con cũng có cảm xúc riêng của mình mà
- Bây giờ không phải lúc nói chuyện đó, con sắp xếp đồ đi
Erza bị chặn ngang họng ...... không phát ra được lời nào .....
Nếu đi cô sẽ mất hết ....... Bạn bè, người yêu, trường lớp, ...... đặc biệt là những kỉ niệm khó quên ......
Đôi lúc Erza cũng tức giận ... ông trời không công bằng
Nhưng bây giờ có trách có cải thì cũng trở về con số không mà thôi .....
Thế là cô đành ngậm ngùi đau khổ ..... nuốt nước mắt vào tim ......
--------------------------------------
Nhà Lucy
- Erza lúc này bị gì vậy ta - Lucy gãi đầu
- Ai mà biết - Natsu ngồi kế bên
- Sao cậu ở đây - Lucy trợn mắt nhìn
- Nhà tôi mà
- Hả ???? Nhà cậu ??? nghĩ sao vậy ???
- Haizzzz, mặt cậu nhìn ngố quá à, đùa thôi
Lucy tức giận không them đếm xỉa tới Natsu .....
- Cậu đi về chưa - Lucy giận cá chém thớt
- Ơ........... giận rồi hả ???
- Không !!!
- Thôi được rồi, tôi về, ngày mai tôi đưa đi học
Nói rồi Natsu đứng dậy ôm Lucy một cái ......
________________________________________
( chap này là để đền bù cho các mina..... Đừng giết mình........... T.T)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận