Nalu love story: Tìm yêu thương

(Aye...... Mình sẽ nói sơ qua chap 52,53,54 cho các bạn: Juvia bị dì mình bắt tới nước ngoài sống cùng dì do Gray đánh đập Juvia quá nhiều. Ở Nhật, Gray bất ngờ lấy lại được kí ức thời xưa..... Juvia là người yêu của Gray nhưng cậu lại bị mất trí nhớ. Gray đã đau khổ suốt mấy ngày liền nên đâm ra cậu ngất xỉu và phải đưa vào bệnh viện khám. Bác sĩ nói rằng cậu bị bệnh thần kinh cần lấy lại tinh thần trước đây nhưng không thể nên đâm ra Gray bị câm.)
Ngày qua ngày ...... cô bạn Juvia đã mất tích hoàn toàn ..... mọi người cũng lo lắng lắm ..... nhưng mấy hôm trước có tin nhắn đến " Vui vẻ lên, quên mình đi, bây giờ mình đang có cuộc sống hạnh phúc lắm, >.< "
Mỗi thứ dường như nhạt đi ......... tuy Juvia không ở đây ...... nhưng họ luôn mong muốn ....... Một ngày nào đó ..... cô có thể trở về ..... ôm chặt họ ..... và nói là " mình sẽ không rời xa các cậu nữa đâu "
Nhưng liệu điều ước đó có thành sự thật không ...... hay thời gian cứ tiếp tục trôi ..... rồi lãng quên tất cả ......
Hôm nay là ngày Gray xuất viện
Gần 1 tháng nay rồi ....... Anh không nói lời nào cả....... cú shock quá mạnh ..... làm Gray bị ức chế thần kinh ...... mọi người cũng có thể nói là " câm "
..... Nhưng đây chỉ là vấn đề tạm thời mà thôi
Phòng hội trưởng
Gray ôm sấp giấy tờ đặt trên bàn Natsu ........ rồi đi ra ngoài ...... nhưng ...
- Sao cậu không nói ??? - Natsu thắc mắc mấy ngày nay rồi
Gray im lặng ....... Rồi đi ra ngoài đóng cửa lại .......
Natsu đưa mắt nhìn rồi đặt dấu chấm hỏi to đùng trong đầu ......
- Chào hội phó - thư kí cậu lạc bộ lịch sự
Với vẻ mặt thờ ơ , đôi mắt chứa đựng đầy nổi đau ..... Gray không nói gì chỉ đi lướt qua ......
Cả trường hầu như đều thắc mắc về anh ...... tại sao anh không nói ?? tại sao anh lại buồn ???
Gray dạo trên mấy hành lang rồi ...... lặng lẽ bước ra vườn hoa hướng dương sau trường ......
Anh muốn được yên bình ...... muốn được thoải mái .......
Gray nằm xuống bãi cỏ trống giữa vườn hoa ..... đôi mắt phản chiếu nổi đau cùng ánh nắng mặt trời chói rọi .....
Nếu ông trời có thể cho anh một điều ước ...... dù có phải đánh đổi cả mạng sống anh cũng chấp nhận ......
" Làm ơn, hãy để cô ấy tha thứ cho con, hãy để cô ấy được vui vẻ hạnh phúc, hãy để cô ấy về bên con "
Những lời được thốt ra từ tận đáy lòng ...... nhưng anh đã tuyệt vọng hoàn toàn rồi ..... suốt mấy tuần nay ..... anh lùng sục khắp nơi ..... đề tìm ra cô ..... nhưng kết quả mà anh nhận được là " con số 0 "
---------------------------------------------
Nhà Lucy .....
Cả đám tụ tập đến nhà cô ăn chơi......
Gồm những thành viên sau đây : Natsu, Jellal, Erza, Gajeel, Levy.
- Haizzzz, về nhớ dọn giúp tôi nha - Lucy thở dài
Dưới sàn rải rác cái thương hiệu bánh phồng tôm ....... Lát đát vài ly nước ......
- Nè, nè, chúng ta chơi trò gì không - Levy háo hức
- Cậu định bày cái gì nữa đây - Gajeel ngơ ngác
- Haizz, từ từ rồi sẽ biết
Cả đám ngồi trố mắt nhìn levy ........ không biết cô định làm gì nữa đây ....
- Vậy thì, Natsu và Lucy, 2 cậu chơi trước đi ??? - Levy lên ý kiến
- Chơi cái gì ?? - Cả 2 đồng thanh
- Bây giờ, Natsu và Lucy hãy ngồi đối diện nhau
Cả 2 làm theo lời Levy .....
- Luật chơi là : người số 1 sẽ hỏi người số 2 một câu nào đó, nếu người số 2 trả lời không được thì ....... - Levy nói chưa hết câu
Mọi người nóng lòng đợi .....
- Thì người số 2 phải đút bánh bằng miệng cho người số 1
- Hả ??? cậu đùa à, Levy, trò chơi gì kì vậy - Lucy ngơ ngác
Cả đám nhìn Natsu và Lucy với ánh mắt nham hiểm .....
- Bắt đầu chơi đi - Levy ra lệnh
Natsu không thèm nói gì ..... Lucy với cái mặt nhăn như bà già....

Nếu làm vậy thì đâu có khác gì hôn nhau cho mọi người chiêm ngưỡng...
- Bắt đầu đi !!! Bắt đầu đi !! Bắt đầu đi !!! - cả đám hô to có vẻ háo hức
- Trò chơi, chính thức........... bắt đầu, Natsu cậu là người số 1, còn Lucy là người số 2 - Levy làm trọng tài
Mọi người đang trông đợi câu hỏi của Natsu ..... không biết cậu ta định hỏi gì đây ......
- Tôi hôn cậu, bao nhiêu lần rồi - Natsu với vẻ mặt thản nhiên
- Wo w- cả đám đồng thanh
Lucy nhíu mày ....... Cô không có đếm lấy gì biết ....... Tiêu rồi ...... tiêu rồi
- Lucy, nếu cậu không trả lời được thì ........ - Levy nham hiểm
- Khoan đã, để từ từ mình nhớ , để xem ..... - Lucy đếm trên đầu ngón tay
- 5 , 4, 3, 2 ,1 hết giờ , cậu thua rồi Lucy - Cả đám la lên
- AAAA, mình đã nói là khoan đã mà
- Có quy định thời gian chứ .... Bây giờ thì .....
Mọi người với gương mặt tà ác ..... đang chuẩn bị xem phim hay ......
- Lucy, thua phải chịu phạt, nhanh lên - Levy hối
Thua thì thua ....... Lucy ngậm trong miệng mình miếng bánh .... Nhìn chằm chằm Natsu ......
Tim đập đến muốn văng ra ngoài luôn .... má ửng hồng .....
Lucy chòm người gần Natsu ......
còn 1cm, 0.5cm.......... và 2 người họ...... đang có một nụ hôn ngọt ngào .... Cùng vị đậm đà của miếng bánh ......
Thời gian tích tắc tích tắc .....
Lucy đỏ mặt cúi đầu ......
- Cậu biết là bao nhiêu lần không ??? - Natsu hỏi lại
Lucy không nói gì ..... lắc đầu ....
- 6 lần và cậu hôn tôi là 47 lần, tính cái vụ này nữa là 48 lần rồi
Wow..... Natsu có trí nhớ siêu phàm thiệt ......
Vì cái vụ cá cược, mỗi ngày Lucy phải hôn Natsu 5 cái...... hơn 1 tuần rồi
( Đến già chắc mấy trăm cái ^ ^ )
- OHHHHHHH
Lucy chẳng biết nói gì hơn ...... đào hố chui xuống cho đỡ xấu hổ
- aaaaaaa, Jellal và Erza cũng chơi luôn đi - Levy vẫn chưa thỏa mãn cái trò chơi quái đản này
- Ơ.........
- Các cậu biết luật chơi rồi phải không ??? vào vị trí nhanh lên
Erza và Jellal lập tức xoay mặt ....... Ngồi đối diện nhau
- Như cũ nha, Jellal là người số 1, Erza là người số 2
Mọi người tròn xoe mắt nhìn ...... Jellal sẽ đặt câu hỏi gì đây ...... cái anh chàng này nham hiểm lắm ....... Erza chạy trời không khỏi nắng
- Cậu là gì của mình - Jellal nói nhẹ nhàng
- Ơ...... bạn gái
- Chắc chắn chứ ???
- Ơ ???
- Câu trả lời đúng là ................
- Hả ?? vậy mình trả lời sai ???
- Ừ ừ, đáp án chính xác : cậu là vợ tương lai của mình

- Hả ????????? - cả đám đồng thành
- Tại sao ?? - Erza chuyển sang thắc mắc
- Lúc ở sân bay mẹ đã giao cậu cho mình rồi, vì vậy cậu là vợ tương lai của mình ..... - Jellal nói quá đúng
Erza hết đường nói ....... Mở to mắt nhìn Jellal ...... anh troll cô rồi......
- Bắt đầu đi !!!! bắt đầu đi !!! bắt đầu đi !!! - Lucy và Levy hô to
Erza gục đầu thở dài ....... Ngậm miếng bánh trong miệng ....
Cô chẳng biết làm gì ......... mọi người cứ đưa mắt nhìn chằm chằm ......
Tự nhiên bị lôi vào trò chơi này .......
Erza loay hoay chưa kịp định hình thì ........
Jellal chủ động hôn cô luôn ......... mọi người đưa mắt nhìn rồi ngưỡng mộ .....
Levy bày trò này cũng hay thật ....
Tích tắc tích tắc ...... một nụ hôn ngắn nhưng vô cùng lãng mạn ......
Rắc rắc ( tiếng bẻ tay )
Lucy và Erza với vẻ mặt ma quỷ ....... Ngồi trước mặt Levy ....
- Trọng tài à, vào chơi luôn đi - Lucy nham hiểm
- Ơ..........
- Cậu bày trò mà, chấp nhận số phận đi - Erza đùng đùng sát khí
- Nhanh lên !!!! nhanh lên !!!!! nhanh lên !!!!! - Lucy thúc giục
Họ kéo Levy lại ngồi đối diện Gajeel......
- Trọng tài à, chắc cậu biết rõ luật chơi lắm, bắt đầu đi - Lucy nói nhỏ nhẹ
Levy cắn lưỡi ....... Hồi đó giờ Gajeel và cô chưa hôn nhau ....... Và cô cũng còn nhãn hiệu chính hãng chưa bóc tem ( từ đó tới giờ chưa hôn ai cả )......
- Gajeel hỏi đi !!! hỏi đi !!! hỏi đi !!! hỏi đi !!! - cả đám hô to trừ Natsu
Gajeel thả lỏng cơ thể ra.........
- Lúc sinh nhật cậu, tôi đã ghép bao nhiêu đóa hoa hồng ở dưới bánh kem ???
- Ơ .......
Levy đâu có để ý ...... chỉ thấy nó hình trái tim thôi ..... Levy vò đầu bứt tóc ..... chết rồi .......lần này chết lớn " nụ hôn đầu " đem ra cho mọi người chiêm ngưỡng ...... cũng tại cô bày ra trò này thôi
- Hết giờ !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Lucy và Erza hét lên
- Ơ ....... khoan đã mà - Levy níu kéo thời gian
- Có quy định thời gian
Levy gục đầu ...... cô thua rồi ......
- 18 đóa hoa hồng - Gajeel nói đáp án ra
- Hả ??? 18 ?? tại sao lại là 18 - Levy ngơ ngác
- Vì cậu 18 tuổi, đúng không ??
Gajeel biết suy nghĩ thấu đáo thiệt ......
- Bây giờ thì ........ bắt đầu đi - Lucy và Erza đồng thanh
Levy rung rẩy ..... siết chặt tay ....... Lấy miếng bánh để lên miệng ......
Thật sự là cô không dám ........ mắt nhắm nghiền ....
Mọi người thắc mắc ........ sao cô lại rung đến vậy .......
Và........

Một vòng tay ấm áp từ trước luồng ra sau lưng cô .......
Ôm cô vào lòng ..... rồi hôn bờ môi đang tái mét ấy ....
Levy trợn mắt ........ rồi khép lại ....... Cảm giác ngọt ngào, hạnh phúc, pha lẫn hương vị hải sản của miếng bánh ..... y như hôn nhau ở biển cả ...
Hôn là vậy sao....... Cảm giác như vậy sao ......
Thời gian từ từ trôi qua ........
Một nụ hôn đầu tiên của 2 người họ .....
----------------------------------------------
Nhà Fulbuster
Vừa đi học về là Gray đã đi thẳng lên phòng ..... khóa chặt cửa lại......
Mọi người trong nhà đau đầu lo lắng cho anh .....
Lúc Bác sĩ đến khám ........ do anh bị ức chế thần kinh ...... nên không có thuốc nào chữa trị cả ........ phải dùng tinh thần và tìm lại những gì anh mất thì có lẽ sẽ nói lại được......
Gray nằm bơ vơ trên chiếc giường của mình ..... cảm giác vô cùng cô đơn ...
Nhớ Juvia da diết ........ phải chi lúc đó anh đừng tát cô ...... đừng chửi mắng cô ...
Nổi đau ngày càng chồng chất trong con người anh ....... Nó ăn mòn niềm hi vọng, yêu thương .....
Giá gì anh có thể quay lại quá khứ ...... để van xin Juvia đừng rời xa anh ....
Nhưng đó chỉ là ảo tưởng ...... sự thật là không thể ....
Gió từ cửa sổ bay thoáng qua ..... khóe mắt anh bắt đầu cay ....
Rồi nhạt nhòa rơi xuống ....... Lăn dài trên má .....
Anh cần phải kiên cường ...... để chờ đợi Juvia quay về bên anh ...... nhưng điều đó có xảy ra không ??? hãy mãi mãi đau thương này chất đống trong con người anh ........
Ầm thầm khóc một mình ....... Không muốn cho ai biết ....... Chịu đựng đau khổ một mình ...... anh đang dần bước đến giới hạn .... .. khi con người ta đã bần cùng ..... thì chỉ có cái chết là giải quyết được tất cả .....
Gray nằm suy nghĩ vu vơ ...... đúng rồi ...... chết là quên hết tất cả ...... quên hết đau đớn.... ...
Bây giờ ........ anh chỉ còn con đường đó mà thôi ......
Anh đảo mắt nhìn xung quanh ........ con dao gọt trái cây đang nằm trên bàn ....... Chỉ cần một nhát là anh sẽ ra đi mãi mãi ......
Nếu sống trên đời ...... Juvia không thể tha thứ cho anh ....... Thì coi như cái chết này là để chuộc lỗi ....
Anh ngồi bật dậy ...... đôi mắt nhìn đăm chiu vào con dao ......
Bàn tay rung rẩy ....... Anh nắm chặt cán dao ........ quay ngược đầu nhọn về phía mình .......
Kết liễu cuội đời bằng một nhát ......... là xong
" [ Anh ] không thể yêu em được nữa ...
[ Rất ] xin lỗi em ....
[ Yêu ] em làm anh phải đau khổ thật nhiều ....
[ Em ] biết không, bây giờ anh rất mệt ......
[ Đừng ] giận hờn anh nữa....
[ Rời ] xa anh em sẽ tốt hơn ....
[ Xa ] anh, em có thể yêu người khác ...
[ Anh ] sẽ cố gắng quên em .... "
-----------------------------------------
Paris......... Pháp
Căn biệt thự với màu xanh hiền hòa của bầu trời .....
Juvia chui rúc trong giường ........
Yuri ngồi kế bên ....... Nhưng không gian lại quá im lặng .....
- Chị, chị ơi, ngồi dây đi, mấy ngày nay chị cứ ở trong phòng, phải ra ngoài hít thở không khí chứ - Yuri khuyên bảo
- Thôi được rồi, chị không cần đâu, đừng làm phiền chị, xin em đó
- Nhưng chị suốt ngày nằm trên giường, không vận động tay chân, không ngắm nhìn phong cảnh đẹp, không... - Yuri chưa nói hết câu
- Em đừng nói nữa !!!! chị muốn được yên tỉnh
Nói rồi Juvia nhắm mắt lại ..... cô đang bơi vào giấc ngủ .......
Yuri đau xót ngồi bên cạnh .....
Một lúc sau
< Máu, máu tràn ướt cả sàn, con dao nằm lăn lóc, chàng trai với mái tóc màu xanh đen ....... Cơ thể đầy màu ........ >

- aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa - Juvia hét lên
Yuri từ bên ngoài hoảng sợ chạy vào .....
- Chị Juvia, chị, chị tỉnh lại đi, chị chị - Yuri tán nhẹ vào mặt Juvia
- aaaaaaaa, máu, máu, máu của Gray, máu của Gray - Juvia ngồi bật dây hét lên ......
Đây cũng được coi là linh tính báo mộng ..... giữa hai người này có sợi dây lien kết rất bền chặt ..... nhưng sau vụ việc này ..... sợi dây đó đang dần mỏng manh đi .....
Juvia siết chặt hai tay ...... đầu tóc rũ rượi...... trán đổ đầy mồ hôi ....... Thở dồn dập ....... Cơ thể rung bần bật ......
Yuri vuốt mái tóc cô qua .....
- Chị sao vậy ?? máu của Gray là sao ?? cậu ấy đâu có ở đây ?? - Yuri nhăn mặt
- Chị mơ thấy, Gray đang nằm dưới sàn cùng con dao và máu, máu rất nhiều... aaaaaaaaaaaaaaaaa- Juvia đau khổ nói
- Chuyện đó là không thể !!! chị đừng lo lắng quá rồi sinh ác mộng
- Chị nói thiệt mà !!!! Gray đang gặp nguy hiểm !!! cậu ấy đang gặp nguy hiểm !!! cho chị về đi !!! chị xin em đó
- Haizzzzz, cậu ấy đang sống hạnh phúc bên Nhật Bản đấy, không có nhớ đến chị đâu
Juvia im lặng .......đúng rồi ........ Gray đang sống rất vui vẻ ........ cô trở về làm gì ....... Để gây thêm đau thương ....
- Chị nghe em đi !!! nằm xuống nghỉ ngơi !!!! đừng suy nghĩ lung tung, quên tên Gray Fulbuster đi, anh ta không có yêu thương hay nhớ nhung gì chị đâu, hãy ở lại đây, lập gia đình ở đây, rồi chị sẽ có cuộc sống hạnh phúc
Juvia gật đầu ...... năm xuống .... Đắp chăn lại .......
Yuri mỉm cười rồi đi ra ngoài đóng cửa lại
~~
Phòng khách
- Con làm tốt lắm, cám ơn con nha
- Dạ, không có gì, bây giờ chị sẽ ấy lãng quên tất cả
- Mong là vậy, lúc ở Nhật Bản chắc nó đau khổ lắm
- Haizzz, con đã cố gắng khuyên nhiều lần nhưng chị ấy vẫn không chịu từ bỏ ..... nhưng mà cũng may mắn, bây giờ chị đã chấp nhận ở đây mãi mãi rồi
- Thiệt không ??? vậy là tốt quá !!! Dì không muốn thấy nó phải gánh chịu đau đớn nữa.
- Bây giờ 2 người họ, nước sông không phạm nước giếng, mỗi người một ngã
- Tốt lắm, nếu còn ở đó thêm một ngày nào nữa, Dì sợ nó sẽ chịu không nổi, từ nhỏ Dì đã thương nó lắm rồi, đứa cháu bé bổng đáng yêu
- Dạ, dạ con biết rồi
- Mà Wendy này, con ở bên cạnh Juvia lâu như vậy !!! con cảm thấy nó thế nào ??
- Ơ ... ừm...... Chị ấy hả ?? 100 % tốt bụng !! 100 % dễ thương !!! nói chung là tốt hết, vì vậy con yêu chị ấy lắm
- Hèn gì lúc nào cũng bị tên đáng ghét đó ăn hiếp
- Nhưng bây giờ thì hết lo rồi
- Yuri, tên thật của em là Wendy sao - Juvia từ trên lầu đi xuống
Yuri hốt hoảng lại dìu cô ..... Juvia bị mù mà đi lung tung lỡ té cầu thàng thì sao ......
- Em nói chị nghe đi - Juvia nắm chặt tay Yuri
- Haizzz, chị ngồi xuống đây đi rồi em kể
Yuri để cô ngồi xuống ghế .... Rồi nắm chặt tay cô ....
- Em tên là Wendy Marvell, 16 tuổi, nghề nghiệp là " người bảo vệ chị "
- Tại sao em không nói cho chị biết
- Vì có người bảo em không được nói
- Thôi được rồi, để Dì nói
( Bà ấy là em của ông Lockser, đồng thời là Dì ruột của Juvia, vì 14 năm trước, bà có việc nên mới qua Pháp định cư và nhận nuôi Wendy, đào tạo cô thành sát thủ với nhiệm vụ bảo vệ Juvia )
- Thật ra, Wendy nó thương con lắm, Dì bảo nó về Nhật Bản để bảo vệ con thôi, không có việc gì to tát đâu
- Hả ??? sao Dì lại kêu Yu.... À không Wendy giấu con
- Haizzzzz, nếu con biết, thì với tính tình của con là sẽ đuổi Wendy về Pháp, cháu gái của Dì dễ thương tốt bụng nhưng cứng đầu lắm đúng không ???
Juvia gục đầu .... Dì nói đúng rồi ......
Tối đến ....
Juvia nằm trên giường ..... đắp chăn kín người ......
Không biết tại sao .... Cô lại lo lắng cho Gray vô cùng ...... cô không biết anh có xảy ra chuyện gì không ?????


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận