Nalu love story: Tìm yêu thương

Tối đến
Juvia không ở trong phòng ...... cô rón rén bước từng bước về một phía nào đó chỉ toàn bóng tối ......... nhằm che đậy nổi đau trong lòng ....
Juvia ngồi bệt xuống đất .... Hai chân co lại ..... đầu gục xuống ..... Tiếng nấc do khóc bắt đầu vang lên .....
Wendy lục đục không thấy Juvia .....
Cô chạy khắp nơi ....... Để tìm kiếm ....
Tiếng bước chạy lon ton...... Wendy dừng lại ..... trước cơ thể co rúc của Juvia ....... Cô ngồi xuống ..... hai tay ôm chặt Juvia ....
- Sao vậy chị ??? có chuyện gì nữa hả ?? - Wendy đau lòng
Juvia không nói gì ...... tiếng khóc đột nhiên to lên .....
- Xin em đó !!! cho chị về đi mà !!!
- Tại sao em nói bao nhiêu lần mà chị không hiểu !!! quên anh ta đi, anh ta không tốt với chị đâu
- Nhưng chị nhớ cậu ấy lắm .... Em làm ơn cho chị về một lần thôi .....
- Chị về cũng vô ích mà thôi !!! anh ta là con người sắt đá, không hề có tình cảm gì với chị đâu
- Làm ơn ...... cho chị về đi ........ một lần thôi cũng được mà....
Nghe tiếng khóc của ai đó .... Dì Lockser đi từ trên lầu xuống .....
- Các con sao vậy ??
- Dì ơi !!! chị ấy cứ đòi về Nhật Bản - Wendy giải thích
- Sao vậy con ?? ở đây với Dì đi !!! về đó con không có hạnh phúc đâu
- Mọi người ...... làm ơn cho con về đi mà.... Con van xin đó .......
Dì Lockser nhìn Juvia với ánh mắt đầy đau khổ .....
- Thôi chuyện bỏ qua đi, về phòng ngủ đi con, ngày mai nói tiếp, khuya rồi - Dì Lockser an ủi
Wendy dìu Juvia đứng dậy ...... dẫn cô về phòng ......
Juvia an tọa trên giường ....... Wendy đau xót đắp chăn cho cô ....
~
Sau khi Juvia đang chìm trong giấc ngủ .....
Wendy ngồi gục đầu ở một góc cạnh cửa sổ ...
Cô đưa Juvia đến đây là sai sao ....... Ở đây Juvia không hề hạnh phúc ...... mà lúc nào cũng âm thầm khóc ...... đau khổ một mình .....
Những điều cô làm là sai sao ??? ...... đưa Juvia đến đây là sai sao ???..... bắt buộc cô rời bỏ người mình yêu là sai sao ??.....
Hãy ngừng vài phút để suy nghĩ về việc này ......... nhưng Gray lúc nào cũng đối xử tàn nhẫn với Juvia ...... liệu anh ta có thể dịu dàng chấp nhận ở bên cạnh Juvia không ....... Wendy đau đầu ngồi suy nghĩ
Cô rút trong túi mình ra cái điện thoại ......
Có nên nói với anh ta không ?? ....... Nếu anh ta thờ ơ chửi mắng thì sao ??
Wendy lắc đầu .......
Nhưng nếu anh ta đang rất nhớ Juvia thì sao ???
Không thử làm sao biết được ......
Wendy ngồi nhìn đăm chiu vào cái điện thoại ....... ấn thật nhanh .....
----------------------------------------
Nhật Bản
Phòng bệnh của Gray .....
Ring ring ring ( tiếng điện thoại )
Gray lục đục mò mẫn cái điện thoại ...... khuya rồi mà ai nhắn tin vậy ...... có biết là phiền lắm không ......
Gray nhăn mặt với số điện thoại lạ hoắc .....
Anh mở tin nhắn lên xem ...... người đó muốn nói gì .......

[ Anh là Gray Fulbuster đúng không ??...... thật sự gửi tin nhắn này cho anh là đúng hay sai đây ???....... tôi và Juvia đang ở Paris, Pháp..... hiện tại chị ấy đang rất đau khổ và nhớ anh ...... chị ấy rất muốn gặp anh ...... nhưng với tính tình của anh thì ...... tôi nghĩ anh sẽ bóp nát điện thoại và quăng về một góc nào đó ....... Nếu anh cảm thấy quá phiền và mệt mỏi với việc này ..... thì hãy xóa tin nhắn đi ....... Mọi chuyện coi như chưa từng xảy ra ]
Gray đang lim dim muốn ngủ ..... thì chợt bừng tỉnh dậy ........ với đôi mắt chứa đầy hi vọng ... Gray lập tức ấn thật nhanh ......
[ Tôi muốn tìm Juvia ....... Tôi thật sự rất nhớ cô ấy ...... bây giờ cô ấy đang ở đâu .... Làm ơn hãy cho tôi biết ...... tôi xin cô đó ]
Tiếng tin nhắn làm Wendy giật mình ... xém rớt điện thoại ....
Và điều khiến cô hồn bay phách tán là .... Dòng tin nhắn vừa mới gửi đến ...
[ Anh có phải Gray không vậy ??... theo tôi biết .... Gray không hề yêu thương Juvia .... Những lời nói đó tôi không tin ..... thật sự anh là ai ]
[ Trời ơi !!! tôi đang rất muốn gặp Juvia ...... làm ơn hãy nói cho tôi biết ...... còn việc gì xảy ra với tôi ... thì sao này mọi người sẽ hiểu ]
Wendy trợn mắt nhìn .... Tay rung bần bật .....
- Anh..... anh .... anh ta nhớ lại rồi sao ??? - Wendy thì thầm
Nói rồi ..... cô ấn thật nhanh ...... mong là tim hiểu được mọi chuyện....
[ Anh đã khôi phục trí nhớ đúng không ??? .....]
[ Sao cô biết......... trời ơi !!! hãy nói hiện tại Juvia đang ở đâu, nhà nào, đường nào, khu nào ....]
Wendy giật mình ....... Vui tới muốn nhảy dựng lên .....
-----------------------------------------
3 ngày sau .....
Gray vừa xuất viện là chạy thẳng đến sân bay .........
Mấy hôm trước ..... anh nằng nặc đòi đi ....... Nhưng Bác sĩ và gia đình cản lại ...... gặp thằng Natsu .... Đánh cho vài phát ngất xỉu luôn.....
Chuyến bay được khởi hành ngay và lập tức ....
Gray trông chờ đến nổi gục đầu ngủ từ khi nào không hay .....
Một lúc sau ......
Anh bắt đầu thức dậy ...... mắt mở mắt nhắm ..... vươn vai .... và
Đập vào mặt anh là ....... Khoảng 4 , 5 cô ngồi nhìn đăm chiu .....
Gray giật mình ...... hai tay giơ lên cao ...... cắn chặt môi ....
Ơ đâu ra nhiều quá vậy trời !!!!!!........
- Ê, anh ấy thức rồi kìa - người số 1 hớn hở
4 người còn lại ....... Ngoan như cún ...... gật đầu .....
- Sao anh đẹp trai quá vậy
Gray toát mồ hôi ..... với dàn ngũ đại mĩ nhân ...... ( Nói là mĩ nhân nhưng mặt mày như ma ........ không cô nào nhìn coi được hết )
- Anh ơi, sao anh không trả lời
- Anh ơi, tóc anh đẹp quá, cả bộ quần áo nữa
- Anh ơi, cho em làm quen được không ??
- Anh ơi, anh bao nhiêu tuổi
- Anh ơi, anh tên gì ??
Gray sắp choáng với những từ ... " anh ơi " .....
Anh thật sự chịu hết nổi rồi ....... Sát khí bắt đầu tỏa ra ...... đôi mày anh tú nhíu lại ...... đưa ánh mắt sắc bén ..... như gao găm nhìn về phía bọn họ
Mấy cô đó đang háo hức đợi anh trả lời thì ...... nổi gai óc .....
Lập tức ..... ngồi tại chỗ ... im lặng ...... không phát ra từ nào nữa
-----------------------------------
Paris, Pháp .....
Gray săn lùng ........ địa chỉ mà Wendy nói .....

Sau một hồi tìm kiếm .....
Căn biệt thự màu xanh của bầu trời ........ hiện ra trước mặt anh ......
Reng reng ( tiếng bấm chuông )
Người giúp việc hối hả chạy ra mở cửa
- Qui êtes-vous ( Cậu là ai ?? )
Gray rút trong vali ra sấp giấy ... rồi tỉ mỉ viết ....
[ Je suis Gray Fulbuster, je trouve une fille nommée Juvia Lockser ]
( Tôi là Gray Fulbuster, tôi tìm một cô gái tên Juvia Lockser )
- Juvia Lockser ?? elle est dans la maison ( Juvia Lockser ?? Cô ấy đang ở trong nhà )
Người giúp việc mở cửa ..... mời Gray vào nhà ....
Dì Lockser đi phía sau đi lên .....
- Ơ .... Cậu ...... cậu ..... cậu ...... đến đây để làm gì ??? - Dì Lockser hốt hoảng
[ Chào Dì, con đến đây tìm Juvia ]
Bốppppppp
Vừa dứt câu .... Gray bị ăn quyên một cái tát ......
- Cậu đến đây tìm nó để làm gì ??? nhưng tại sao cậu không nói mà lại viết bằng giấy
[ Hiện tại con nói không được, Dì làm ơn cho con gặp Juvia ]
- Cậu định làm nó đau khổ nữa hả ?? tôi sẽ không cho cậu gặp nó đâu !!!
Nói rồi bà rút trong túi ra ..... một sấp hình ...... toàn những ảnh tàn bạo của Gray ....... Anh trợn mắt ..... tại sao Dì ấy lại có những thứ này ..... đây là hình ảnh của anh sao ..... đáng sợ đến thế sao ?????
[ Sao Dì lại có những tấm hình này ]
- Hm, đừng tưởng tôi ở đây là tôi không biết, những gì cậu đối xử với Juvia, đều có người báo cho tôi !!!! vì vậy tôi sẽ không cho cậu gặp nó đâu
[ Con xin lỗi ....... Con thật sự rất nhớ Juvia ]
- Nhớ à ?? 10 năm nay cậu chửi mắng hành hạ nó ?? cậu có hiểu cho nó không ??
[ Dạ, con .... Con bị mất trí nhớ nên mới như vây ]
- Cái gì ?? mất trí nhớ ?? sao tôi không biết ?? Wendy, Wendy con đâu rồi ??
Theo phản xạ tự nhiên ...... nghe tiếng gọi ... Wendy từ trên lầu chạy xuống ...
- Ơ ..... cậu chủ đến rồi - Wendy nở nụ cười trên môi
- Là con kêu cậu ta đến phải không ??
- Dạ...... Dạ...... vì con thấy Juvia đêm nào cũng đau khổ nằm khóc nên ..... nên ..... nên con mới...... gọi cậu ấy đến đây ..... nhưng Dì đừng lo ..... cậu ấy đã nhớ lại rồi ....
- Mất trí nhớ ?? sao con không nói cho Dì biết hả ??
- Chuyện này là bí mật của nhà Fulbuster, Juvia đã dặn con không được nói cho ai biết ..... nên ..... nên .....
- Haizzz, thật là ..... Dì hết hiểu nổi các con ...
[ Mọi người .... Cho con gặp Juvia được không ]
Xào xạt ..... xào xạt .... ( tiếng mưa )
- Wendy ơi !!! em có phơi gì trên sân thượng không ?? trời mưa rồi kìa - Juvia từ phòng sách phía sau đi ra ....
- Chị ơi !!! đến đây nè - Wendy dìu Juvia đi
- Hả ?? em muốn gì nữa đây
Wendy im lặng ..... để tay Juvia chạm vào người Gray .....
Với anh mắt đầy yêu thương và nhớ nhung pha lẫn hương vị đau xót ..... Gray nắm chặt tay Juvia ...... cô vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra ....

- Ơ .... Người này , không !!! không !!! không phải !!! - Juvia hét lên
Cô giằng co .... Thoát khỏi cánh tay của Gray ....
Đôi chân bắt đầu chạy đi ..... có phải vì nổi đau quá lớn ...... người ta chưa chấp nhận được ....
Cô chạy thẳng ra ngoài cửa .... Rồi ôm đầu khóc nức nở trong mưa .....
Lát đát ..... lát đát... từng hạt từng hạt rơi xuống ..... thấm đậm cơ thể gầy gò ...... đang chìm trong đau đớn .....
Nhưng ...... chưa kịp định hình thì ........
Một vòng tay từ phía sau ..... ôm chặt cô .......
Juvia ngơ ngác ...... những giọt mưa vẫn rơi .... Xóa nhòa nước mắt đau khổ ...
Juvia vùng vằng ....... Kéo tay Gray ra ..... nhưng cô không thể làm được ..... vì vòng tay ấy .. ... rất ấm áp ...... siết rất chặt .....
- Cậu đến đây để làm gì ?? tìm tôi để làm gì ?? buông tôi ra - Juvia hét lên
- Juviaaaaaaa - giọng nói mà Gray đã mất mấy tháng nay đã quay trở lại
- 10 năm ....... 10 năm nay tôi không hiểu cho cậu ...... tôi ngược đãi cậu ...... điều đó tôi không muốn ........ xin lỗi cậu ..... làm ơn hãy tha thứ cho tôi .... Cuộc sống của tôi không thể thiếu cậu ..... đừng rời xa tôi .... Tôi yêu cậu ..... yêu cậu hơn cả bản thân của mình ...... làm ơn ...... hãy về bên tôi ..... hãy tha thứ cho tôi ..... hãy nhớ lại lời hứa từ thuở nhỏ ..... xin lỗi ...... xin lỗi ....... Xin lỗi .... Câu muốn làm tôi đau khổ đến bao giờ hả ??...... trở về đi ..... trở về bên tôi ..... - Gray nói trong xót xa
- Cậu đã nhớ lại rồi !!!! cậu đã nhớ lại rồi !!!
- Ừm, tôi nhớ lại rồi ...... tôi yêu cậu nhiều lắm ...... đừng rời xa tôi ....
- Cậu ....... Cậu ...... nói lại một lần nữa được không ??
- Tôi yêu cậu ....... Tôi yêu cậu ..... tôi yêu cậu .....
Juvia nghe hết câu ...... nghẹn ngào bật khóc ..... cô đợi lâu lắm rồi ..... đợi câu nói này lâu lắm rồi ......
Then I'll show you there's a destiny, The best things in life they are free ( Anh sẽ chỉ cho em nhận ra số phận, rằng điều tuyệt vời nhất trên đời này, nào phải mua tiền mua )
But if you wanna cry, cry on my shoulder ( Nếu muốn khóc, thì hãy khóc trên vai anh )
Trong cơn mưa rả rích .... ở một góc phố nhỏ .... Hai bóng dáng cao gầy ôm chặt lấy nhau .... Người con gái đôi mắt nhắm lại, khuôn mặt nhỏ nhắn thỏa mãn nụ cười, áp mặt mình vào vòm ngực ấm áp của người kia.... Người con trai ôm cô gái vào lòng .... Rõ ràng mưa rất lạnh, nhưng sao lòng người lại ấm áp đến như thế .... Từng câu từng câu của anh giống như dòng suối nhỏ lấp đầy khoảng trống trong cô ... an ủi trái tim đang rung rẩy kích động
- Cuối cùng ....... Tôi cũng đợi được rồi... tôi đợi được rồi
Đôi mắt màu xanh đen tựa như biển cả chứa chan dịu dàng và nhu tình không thể giấu ..... anh cúi đầu xuống ....hai môi chạm vào nhau ... êm ái.... Mềm nhẹ là ngọt ngào .....
------------------------------------------------------
Vài tuần sau ....
Bệnh viện ở Pháp .....
Juvia được tập đoàn Fulbuster ...... lùng sục khắp nơi ...
Tìm ra giác mạc ghép cho cô ....
Hôm nay là ngày phẫu thuật ..... liệu mắt cô có sáng lại không ....
Mọi người đứng ngồi không yên .....
Chấp tay cầu nguyện ông trời ....... Cho mọi chuyện được tốt đẹp ....
-----------------------------------------
Nhật bản
Chuyến bay khởi hành qua Pháp được bắt đầu .....
Nhưng hành khách chỉ cò vài người sau đây : Natsu, Lucy, Jellal, Erza, Gajeel, Levy ....
Ở giữa là bàn tiệc thịnh soạn ...... được để đầy thức ăn ngọt .... Nào là kem, nước trái cây, bánh .......
Lucy nhìn lóe mắt ....
Tiếp viên hàng không đứng cạnh Levy ........ mặt tươi như hoa ....
- Cô chủ có cảm thấy xay sóng không ?? - cô tiếp viên lịch sự hỏi
- Ơ ..... dạ không
- Tôi có chuẩn bị những thứ mà cô chủ cần !
- Dạ, cám ơn
- Chúc cô chủ có một chuyến bay thật thoải mái
Lucy và Erza ..... nhìn chằm chằm cô tiếp viên hàng không ...... tại sao lại gọi Levy là cô chủ .... Tại sao lại quan tâm Levy đến vậy ...... có vấn đề
Jellal ngồi bên cạnh Erza ..... bật cười .....
- Hai cậu không biết chuyện gì hả ?? - Jellal nhéo má Erza
- Ơ ..... chuyện gì - Cả 2 đồng thanh
- Haizzzzz, mấy cái sân bay ở Tokyo này cùng vài thành phố ở Nhật Bản, là của nhà Refox hết đây, Gajeel Refox là người thừa kế

- Ohhhhhh, Gajeel là cậu chủ, hèn gì mấy người đó gọi Levy là cô chủ - Lucy ngẫm nghĩ
- Thì ra là vậy - Erza mỉm cười
- Vợ tôi ngốc quá - Jellal chọc ghẹo
- Ý cậu là sao hả ?? - Erza nhăn mặt
Lucy bị bọn họ cho ra rìa ...... mà thôi kệ ..... quyên một dàn bánh trước mặt ...... măm măm thôi .....
Lucy bắt đầu ăn hết cái này ..... rồi đến cái khác .....
- Từ từ thôi, mắc nghẹn bây giờ - Natsu cảnh báo
Vừa dứt câu ....... Lucy ho sặc sụa ......
- Nước đây - Natsu đưa trước mặt cô
Lucy vội vã uống một ngụm ......... thở dồn dập ......
- Đã nói rồi, mà không nghe - Natsu cằn nhằn
- Ơ .......
~~
Buồng lái
Phi công này là người giàu kinh nghiệm nhiều năm... Gajeel bắt buộc anh ta phải lái chuyến này ...... để đảm bảo an toàn cho mọi người
( Nói là mọi người, nhưng chỉ có Levy thôi ^ ^ )
Gajeel từ buồng lái đi ra ..... Levy ngồi nhìn chằm chằm anh ... có vẻ hiếu kì
- Haizzzzz, có cần phục vụ tôi quá mức vậy không ?? - Levy thở dài
- Cần chứ !! vợ người thừa kế tương lai của tập đoàn Refox mà
- Cậu muốn làm gì thì làm, tôi ngủ
Gajeel kéo cô dựa vào vai anh ...... Levy hơi bị ngạc nhiên
Nói rồi hai người nhắm mắt lại ....... Cuộc hành trình dài bắt đầu
-------------------------------------------------------
Paris, Pháp
Hôm nay là ngày Juvia tháo băng mắt ....
Cả đám bay thẳng vào bệnh viện thăm cô .....
Mấy tháng rồi ........ không được gặp Juvia ..... làm mọi người nhớ cô quá trời ....
Trong phòng bệnh ........ đầy cả người ...... nào là bác sĩ, y tá..... rồi mấy người bạn thân từ Nhật Bản đến .... Cũng ở đây ...... làm sao trách được .... Họ thương Juvia quá mà .......
Bác sĩ ...... bắt đầu ..... nhẹ nhàng .... Tỉ mỉ ..... từng bước ... từng bước ....... Miếng băng che mắt Juvia được tháo ra .....
Cả đám trừng mắt nhìn ...... Gray là người lo lắng nhất ....... Suốt mấy ngày nay anh trăn trọc ngủ không yên .......
- Ouverture des yeux essayer ( mở mắt thử xem ) - Bác sĩ người Pháp nói
Juvia hiểu ý ..... đôi mắt mù lòa suốt mấy năm ....... Bắt đầu hé mở ..... liệu cô có thấy được anh sáng không .... Hãy mãi mãi là một mảng màu đen ...
Gray sốt ruột chồng cằm nhăn mặt .......
Juvia mở mắt ra ....... Đưa tay lên trước mặt ...... cô nhìn chằm chằm .... Rồi mỉm cười bật khóc ......
Gray ngồi xuống cạnh cô ...... đưa khuôn mặt anh tú .......
Juvia dùng hai tay ôm mặt anh ...... nghẹn ngào khóc ...
- Cậu thấy rồi phải không ??? thấy rồi phải không ?? - Gray nắm chặt tay Juvia
- Tôi ...... tôi...... đã thấy được rồi !!!! đã thấy được rồi !!!! - Juvia nức nở
Gray không nói gì ....... Khóe mắt cay ...... rồi tràn xuống má .....
- Đây là khuôn mặt của cậu sao ??? 10 năm rồi tôi không được ngắm nhìn nó !!! đã 10 năm rồi !!! - Juvia quá xúc động
- Từ đây về sau, mãi mãi và mãi mãi , lúc nào khuôn mặt, hình dáng, trái tim này sẽ ở bên cạnh cậu , hết cả cuộc đời....... tôi hứa ....... Tôi hứa .....
Nói rồi Gray ôm chầm lấy Juvia .... Tiếng khóc ngày càng to hơn ......
Lucy che miệng ..... nước mắt giàn giụa ..... dựa người vào Natsu
Jellal vòng tay qua ôm Erza ....... Cô đang rung bần bật vì quá cảm động
Gajeel vuốt nhẹ mái tóc Levy ....... Lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên má của cô ......
Sau 10 năm ..... 10 năm ........ họ đã được ở bên nhau ....... Có phải đây là quà tặng mà ông trời muốn gửi đến Juvia .......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận