Sáng ........
Nhà Heartfilia ......
Ánh sáng ban mai dịu dàng ...... bén lẽn thoáng qua cửa sổ ..... rọi chiếu gương mặt thiên thần ấy....... với nụ cười hiền hòa ..... làn gió mong manh khẽ chạm vào mớ tóc dài lơ thơ ..... cô gái vươn vai .... Xoay người ... đạp chăn tung bay .......
Kẻ nào đó ..... nhìn rồi bật cười tủm tỉm ....... Nhẹ nhàng kéo lại đắp lên người cô ...... cả đêm nay .... Anh chợt thức giấc cũng chỉ vì tính nết khi ngủ của Lucy ...... chăn gối quăng tùm lum .....
Natsu ngồi xuống giường ...... đưa tay vuốt nhẹ mớ tóc mềm mại như long mèo ...... Lucy chẳng biết gì cả .... Nằm ngủ ngon lành ........
Một lúc sau ........
Cốc cốc .....( tiếng gõ cửa )
Natsu giật mình ..... rồi khẽ nhón chân bước ra ......
- Suỵt – Natsu ra dấu cho ông quản gia đứng trước cửa phòng ..
- Ơ .... Dạ.... đến giờ ăn sáng rồi ạ .....- Ông quản gia thì thầm
- Ừ ....
- Cậu chủ chuẩn bị đồ đạc để đi học luôn ạ
- Ừ ừ biết rồi ..... còn gì nữa không ??? ..
- Dạ ... không ... vậy tôi đi trước .... – Ông quản gia cúi đầu ...
- Ừ ...... mà khoan đã ...... - Natsu kêu réo lại ..
Ông quản gia .... Quay lưng lại nhìn chằm chằm Natsu .... Tỏ ý thắc mắc ..
- Chuẩn bị dùm tôi một bộ đồng phục nữ .....
- Ồ ... dạ tôi hiểu rồi – Ông quản gia cười rồi quay lưng bước đi ..
Natsu gật đầu rồi đóng cửa lại ...... anh bước chân rón rén ngồi xuống giường tiếp ...... ngắm Lucy khi ngủ là một nghệ thuật đối với anh .... Đôi mắt khép nhẹ .... Môi hồng mỏng trông đáng yêu làm sao .... Làn da trắng mịn màng ..... rất ra dáng tiểu thư của tập đoàn nào đó ......
Có lẽ .... Lucy là cả thế giới của riêng anh ..... là một cô công chúa có nét đẹp khiến anh ao ước được làm hoàng tử của nàng .......
Lucy đang ngủ mơ màng thì ...... chợt đưa tay dụi mắt .......
Cô ngồi bật dậy ...... đến giờ đi học rồi ......
Và ........ đập vào mặt cô là anh chàng mái tóc hoa anh đào có nét đẹp cực kì táo bạo ..... nhìn gần một chút nữa là cô ngất xỉu luôn .......
Lucy dáo dác nhìn xung quanh ...... từng góc từng góc ...... rồi quay lại bản thân của mình ..... đầu tóc rối xù lên ....... Mặt mày lờ thờ .... Mắt nhắm mắt mở ......
- Chào buổi sáng – Natsu với vẻ mặt không lạnh mà cũng không nóng ...
Lucy phùng mang trợn má ...... chuyện hôm qua cô chưa bỏ qua đâu ..... đừng hòng dỗ ngọt nữa ..... đúng là đáng ghét ........
- Haizzzzzzz..... sao em giận dai quá vậy – Natsu nhăn nhó cái mặt ..
- Hừm .....
- Thôi thôi được rồi cô nương ..... tôi xin lỗi được chưa ....
- Không !!!!!!!
Natsu gãi đầu ..... có cách nào để giải quyết đây ...... Lucy vẫn chưa hết giận ....... Mà cũng tại anh đùa quá chớn thôi .....
Natsu suy nghĩ vu vơ gì đó rồi đứng dậy .... Anh mở cửa đi ra ngoài ... Lucy ngồi ngơ ngác trên giường ....... Chẳng biết anh định làm gì nữa đây ...
Một lúc sau ..
Đang nằm suy tư về điều tốt đẹp gì đó ..... Natsu mở cửa bước vào ...
Anh loay hoay quơ qua quơ trước mặt Lucy .... Đĩa bánh kem dâu ...
Vừa nhìn thấy là mắt cô sáng rực lên liền ......
Long lanh ..... long lanh nhìn chằm chằm Natsu ..... anh mỉm cười .... Đúng là cái thói ham ăn vẫn chưa chịu bỏ .....
- Muốn không ?? – Natsu nói ngắn gọn hai chữ
Lucy gật đầu ..... bặm môi ... tỏ vẻ đang rất muốn ăn ......
- Đi vệ sinh cá nhân rồi ra đây
- Hm ......
- Em định ăn bây giờ luôn hả ?? ..... làm ơn đi dùm cái ...
- Biết rồi ........
Lucy đứng dậy ... quăng cái chăn sang một bên .... Bén lẽn bước vào nhà vệ sinh ......
- Anh có để bàn chải và khăn dự trữ không ??? – Từ trong vọng ra tiếng nói của Lucy ...
- Ở trên đấy .......
Khoảng 10 phút sau .....
Lucy sau khi chải chuốc ..... lấy lại vẻ đẹp ..... nhanh nhẹn chạy ra ngay lập tức .... Miếng mồi ngon đang ở trước mặt .... Làm sao bỏ qua được....
Chụp lấy đĩa bánh trên bàn ...... ngồi rón rén thưởng thức .... Natsu ngồi trên giường nhìn dáng vẻ của cô ..... đúng là vui thiệt ...... y như con nít ......
Cốc cốc ........ ( tiếng gõ cửa )
Natsu đứng bật dậy .... Đưa tay kéo ra .......
- Dạ, cậu chủ tôi chuẩn bị xong rồi ..... có người đến tìm cậu ạ
- Ừm .... Ai vậy ?? .....
- Dạ, cô ấy không cho nói ........
- Hừm ......
- Mời cậu chủ xuống nhà tiếp khách
- Ừm .....
Nói rồi Natsu ngoái đầu lại ..... chào Lucy một cái rồi bước ra ngoài ....
Phòng khách ...
Dáng vẻ của ai quen thuộc đang ngồi trên ghế .....
Natsu nhếch miệng ... đút hai tay vào túi quần rồi rảo bước xuống .....
- Anh Nimmmm – Lisanna háo hức đứng bật dậy ...
Cô chạy tới đứng đối diện Natsu .... Định vòng tay qua ôm anh thì .....
- Nếu cô còn hành động như vậy nữa ..... đừng trách tôi ác – Natsu vẻ mặt hằm hừ.....
- Anh ơi .. em .... Em đến đây là muốn xin lỗi anh và chị Lucy .... Em xin lỗi mà ....
- Bấy nhiêu chuyện cô làm ...... bây giờ một câu xin lỗi là xong hả ??? ..
- Em ...em ..... hối hận lắm .... Đáng lẽ em không nên làm như vậy ... làm ơn hãy bảo chị Lucy tha thứ cho em .....em xin lỗi nhiều lắm .....
- Sao lúc nào cô cũng " xin lỗi " ..... lần trước cũng vậy ..... nhưng cô cũng đâu biết hối hận là gì ...... gây ra chuyện như vậy ..... mà còn tỏ ra tội nghiệp
- Em ...... anh làm ơn nể tình chúng ta là anh em thân thiết từ nhỏ .... Tha thứ bỏ qua cho em .... Em xin anh mà ...... - Lisanna nghẹn ngào khóc
- Anh em à ?? gia đình cô dùng tiên để uy hiếp chúng tôi .... Còn anh em cái gì nữa ..... với lại những việc cô làm ..... thật đáng mất mặt .... Tôi không có đứa em gái độc ác như vậy ......
- Anh à .... Em biết lỗi rồi ...... anh nở đành lòng nói vậy với em sao – Lisanna nũng nịu
Natsu nhìn mà muốn nhe răng mọc nanh vuốt ..... đá cô bay ra khỏi nhà ..... kinh tởm quá ..... những trò này không có tác dụng với anh .....
- Tôi hỏi thật nhé ..... rốt cuộc mặt cô dày bao nhiêu vậy hả ??? .....
- Em ......
- Thôi được rồi .... Cô về đi .... Tôi phải lên cùng Lucy rồi ... hẹn ngày không gặp lại ....... – Nói rồi Natsu quay lưng đi ...
- Anh ........ nếu anh tha thứ và chấp nhận em .... Quay về bên em ..... gia đình Strauss này .... Sẽ mua cổ phần của anh với giá gấp 1/2 ......
Bước chân Natsu bắt đầu dừng lại ...... anh xoay người qua ..... đến đối diện Lisanna ......
Một tay đẩy cằm Lisanna lên ..... mặt Natsu tối sầm lại .....
- Cô tưởng có tiền là có quyền bắt tôi quay về bên cô à .... Xin lỗi .... Loại người như cô .... Tôi không cần ......
- Anh ...... gấp 1/2 ....... Nó lớn lắm đấy ..... anh không cần ..... mà chọn Lucy sao .....
- Ừm ...... tôi không quan tâm ......
Nói rồi Natsu lạnh lùng quay lưng đi ..... Lisanna tức giận .... Siết chặt tay ... tiếng nghiến răng ken két......
Máu của cô sôi sắp đến tột cùng rồi .... Chỉ vì một đứa con gái ..... Natsu không cần gia tài .... Mà còn từ bỏ đứa em gái như cô .... Lisanna có nằm mơ cũng không tin được ...... Lucy đáng giá đến thế sao .....
Natsu đang rảo bước đi thì ...... tiếng nói lạ lẵm của ai đó đột ngột vang lên ...
- Tôi đồng ý mua với giá gấp đôi .......
Natsu và Lisanna giật bắn người xoay qua ....... Trợn mắt nhìn kẻ đang đứng trước cửa ......
Natsu nghiêng đầu thắc mắc ..... rồi nhìn chằm chằm vào người ấy ......
- Tại sao ?? – cậu hỏi lạnh ngắt của Natsu ...
- Không cần biết tại sao ?? ....... Tôi là thư kí của chủ tịch tập đoàn Lukcy ở bên Úc ..... thay mặt tập đoàn ...... tôi đồng ý mua cổ phần của gia đình cậu
- Cô có gì để chứng minh ..... mời cô ngồi – Natsu đưa tay chỉ vào bộ bàn ghế ...
Cô gái đó gật đầu mỉm cười ....... Bước đến an tọa ....... Dáng đi ...... cách ngồi ....... Của cô ấy rất sang trọng một cách lạ thường ......
Lisanna đứng kế bên chỉ biết ú ớ cái gì đó ......... nếu cổ phần mà gia đình Natsu cũng bán cho người khác ....... Vậy cô còn gì để uy hiếp nữa đây .... Lisanna siết chặt tay ....... Cười nửa miệng rồi dùng ánh mắt sác bén liếc lên trên ......... ( nơi có Lucy ở trong đó )
---------------------------------------------------
Trong khi cuộc trò chuyện của Natsu và Lisanna ..... sau đó là sự xuất hiện của thư kí tập đoàn Lukcy bên Úc ......
Tuy mới thành lập khoảng 2 năm nay ...... nhưng lại rất nổi tiếng trên toàn thế thế giới ....... Kinh doanh kim cương, vàng bạc, đá quý ...... phải nói là giàu có nhất nhì thế giới này ........ cả tập đoàn Heartfilia .... Dù đứng nhất ở Nhật Bản ...... nhưng cũng không thể đụng độ với Lukcy ......
Cốc cốc ( tiếng gõ cửa )
Lucy đang ngồi ăn say mê thì chợt giật bắn người ...... cô đứng dậy rón rén chạy ra ........
- Ơ .......... – Lucy ngỡ ngàng ....
- Chào cô chủ, tôi có đem nước trà lên cho cô ..... hôm nay trời nóng .... Uống vào thanh nhiệt cơ thể - một người hầu mà Lucy không hề quen biết
- Ơ..... nhưng chị là ........
- Ừ.. ờ... thì tôi chỉ là người giúp việc ở đây thôi ....
- Mà cái này ai bảo chị đem cho em ........
- Thì ...... à .... Mà cô chủ cứ uống để giải nhiệt đi ....... Thôi tôi đi trước .... Chúc cô chủ ngon miệng ...
- Ơ ...... chị ......
Lucy chưa kịp nói gì hết thì người hầu đó đã rảo bước đi rồi ........ nhìn vẻ mặt cô ta có vẻ sợ sệt cái gì đó .....
Lucy gãi đầu ..... vào phòng đặt ly nước kế đĩa bánh và ngồi xuống thưởng thức tiếp ........
Nhưng vừa nói ăn được một miếng thì .......
Lucy ho sặc sụa ......... mắc nghẹn rồi ...... cô quơ tay ..... định uống thì ......
Cốc cốc ...
Lucy cố gắng nuốt trôi miếng bánh ( chưa uống nước )...... nhanh nhẹn ra mở cửa .........
- Ơ ....... Dạ - Lần này Lucy bị ngơ ngác đến tột cùng ...
- Tôi có chuyện muốn ....... – Ông Jude chưa nói hết câu ...
Đôi mắt ông trợn trắng hẳn lên ....... Chân sắp đứng không vững ....... Hai tay vịn chặt vào tường ......... hơi thở bắt đầu rối loạn hết ....... Đầu toát mồ hôi như tắm ........ nuốt nước bọt không kịp ........
Lucy ngạc nhiên khi thấy ông ấy phản ứng như vậy ....
Cô lo lắng ...... kéo tay bên kia của ông vòng qua vai mình ....... Nhẹ nhàng đỡ ông ấy .......
Sau đó cô lôi cái ghế ra ..... khẽ để ông an tọa .......
- Dạ, Bác có sao không ?? – Lucy ngồi xuống sàn ...... trước mặt ông Jude ...
- C.... c....o...n.... con - Ông Jude nói không thành lời ...
- Dạ, bác muốn nói gì ?? con nghe không rõ ...
- T... tên... c..của.. con ...
- Ơ ..... là Lucy .... Lucy Layla .......
Ông Jude siết chặt tay ..... đây có phải sự thật không ?? ...... Lucy ..... con bé Lucy đang ở ngay trước mặt ông ....... Nhưng trên đời này thiếu gì người trùng tên ...... Lucy ....... Layla .......
Ông Jude cố gắng lấy lại bình tĩnh ....... Nhưng đôi mắt ông vẫn không dời khỏi người Lucy ...... đầu óc vẫn còn choáng váng .......
Lúc vừa mới nhìn thấy cô ....... Một nét đẹp lạ thường ..... và trong quen thuộc ...... rất giống ....... Rất giống ...... vì vậy ông mới không kiểm soát được bản thân ..... xém ngã xuống sàn .......
- Dạ, con ..... con xin lỗi vì sự đường đột đến nhà bác ..... con xin lỗi ....... Bởi vì bây giờ ... con không còn nhà để về nữa ...... con .... Con ....hứa sẽ rời khỏi đây ngay ....... Mong bác tha thứ ....... – Lucy cúi đầu ...
- Con .... Con ... nghe ta hỏi vài câu được không ??...
- Ơ ...... dạ ....
- Gia đình con gồm những ai ........
- Dạ chỉ có mẹ và con thôi ......
- Vậy cha con đâu ...... ông ấy không ở cùng hai người hả ???.......
- Dạ, cha thì ...... từ nhỏ con đã không có cha ...... mẹ nói .... Ông ấy vì thiếu nợ người ta nên bị đánh tới chết rồi ...... con.......... Con ......
- Mẹ con .... Là ai .... Tên gì ...... con diễn tả bà ấy được không ??
- Hả ?? ...... diễn tả ..... ơ thì .... Mẹ con là Layla ...... còn đặc điểm thì ..... tóc vàng ...... gương mặt trông rất phúc hậu ...... tuy mẹ con đã lớn tuổi... nhưng tính tình bà ấy vui vẻ lắm ...... mà tóm lại thì ..... bác nhìn con sao là bà ấy vậy .....
- Sau khi cha con qua đời .... Mẹ con không đi tìm hạnh phúc cho mình nữa hả ?? ....
- Ơ ...... con cũng từng hỏi nhưng bà ấy bảo rằng ... hạnh phúc vô vị lắm ..... chỉ toàn sự phản bội lừa gạt ..... mẹ căm ghét điều đó ..... đừng bao giờ nhắc đến nữa .......
Ông Jude thở dồn dập ....... Siết chặt tay ..... đã mấy năm nay ...... bà ấy không lấy chồng ...... ở một mình nuôi con khôn lớn ......
Nhưng hoàn cảnh như vậy thì cũng có lẽ là trùng hợp ....... Chắc là vậy ....ông Jude mơ hồ suy xét là trùng hợp chỉ là trùng hợp mà thôi ....
- Bác sao vậy ?? con thấy bác có vẻ không khỏe ?? – Lucy nhăn mặt lo lắng ...
Ông Jude nhìn chằm chằm vào cô ...... đúng là có gì đó rất quen thuộc ....hương vị dịu dàng ngọt ngào của mười mấy năm qua .....
Lẽ nào đây là con gái của ông ....... Là đứa con gái mà ông đã vô tình bỏ rơi .......
Có phải thượng đế đang trêu chọc không ?? ...... trái đất này đúng là tròn thật ... đi một vòng ..... vẫn quay về điểm xuất phát ...... dù đã mười mấy năm .... Ông tưởng rằng ..... kí ức và sự thật này sẽ bị chôn vùi mãi mãi ..... nhưng tại sao ...... chỉ trong một ngày thôi .......
Ở đâu ra ..... một đứa con gái có nét đẹp và tính nết giống hệt người tình năm xưa ......
Làm ơn con xin thượng đế ....... Hãy nói sự thật ...... đây có phải là con gái của con không ....... Nếu đúng như vậy thì ........
- Natsu....... Natsu và con ..... đã làm gì chưa – Câu hỏi kinh thiên động địa của ông Jude .......
Lucy ngơ ngác ....... Làm gì là làm gì ..... và khi hiểu ra ..... mặt cô nóng ran đỏ bừng lên ........ cô giật mình lắc đầu lia lịa ......
- Không có ...... bác đừng hiểu lầm ...... - Lucy ngậm ngùi với vẻ mặt xấu hổ vô cùng .....
Ông Jude thở phào nhẹ nhõm ...... dù gì cũng chưa xác định được đây có phải là sự thật không ?? ....... Nhưng đề phòng trước thì hơn ...... nếu đúng thì ...... ông phải giải quyết thế nào đây ....... Thượng đế ..... đang trừng phạt ông ....... Nhưng tại sao lại lôi tụi nhỏ vào trong trò chơi định mệnh này ...
Lucy ngồi ngán ngẫm suy nghĩ ...... từ khi gặp cô đến giờ ..... ông Jude có vẻ cư xử rất lại ...... cứ hỏi dồn dập về gia đình cô ...... và còn chuyện Natsu nữa ...... cậu ấy là con trai ..... có gì đâu phải lo ....... Lucy vắt óc suy nghĩ
Và ....... Điều cô cảm thấy rất lạ lùng làm sao .... Người ông Jude toát ra một nét gì đó ...... Lucy cũng không biết phải nói sao nữa đây ...... một nét gì đó ...... rất ấm áp ...... nhu hòa .... Tuy mới gặp lần đầu mà cô đã có cảm giác như vậy ........ rốt cuộc người này là ai ........
Ông Jude cứ mở to mắt nhìn chằm chằm vào cô ..... khiến Lucy hơi bị hoảng sợ ....... Cô gục đầu ..... không muốn chạm phải ánh mắt dò xét của ông ...
- Con ....... Con ....... – Ông Jude ngập ngừng có vẻ khó nói ...
- Dạ..... bác ...
- Ờ thì ....... Con ...... con ...
- Bác định nói gì .... ????
- Con ..... con ....... Có thể... cho bác..... chạm vào đầu .... Con được không ???
Lucy ngỡ ngàng dùng ánh mắt hiếu kì nhìn thẳng vào người ông Jude ... tự nhiên ở đâu vào đây ..... tra hỏi cho đã bây giờ đòi chạm vào đầu ..... rốt cuộc ông ấy nghĩ cái gì ...
- Nếu con cảm thấy khó xử thì thôi ...... Bác không ép ..... – Ông Jude giọng nhẹ nhàng ......
- Ơ ...... Con .......
- Haizzzz.... Bác biết là con không quen ...... cho bác xin lỗi .......
Lucy im lặng ....... Hai tay đan vào nhau .... Cúi gằm đầu ..... nhăn nhó cái mặt .........
- Thôi bác đi trước ..... tạm biệt con ......
- Ơ ..... nếu bác muốn xoa đầu con thì được ......
Ông Jude cố gắng che đi nụ cười hạnh phúc trên môi ....... Bàn tay ông khẽ nhẹ nhàng đưa lên ....... Rồi dịu dàng chạm vào đầu Lucy .....
Quả thật ...... ông có cảm giác rất ấm áp ..... lẽ nào là do tình cha con .... Người cha ngồi xoa đầu con gái mình .......
Lucy ngồi rụt rè ...... lần trước cô tình cờ thấy được ..... cậu bạn cùng lớp ... cũng được cha xoa đầu như thế này ...... cảm giác hạnh phúc làm sao ......
Khóe ông Jude bỗng dưng cay xòe đi ...... từ từ và từ từ ..... những giọt ngấn lệ trào ra ..... Lucy gục đầu nhìn xuống sàn nên không biết ......
Nếu đây đúng là con gái của ông ...... nhìn nó rất dễ thương ...... rất tốt bụng ..... và còn chứa đựng tính nghịch ngợm của người vợ năm xưa ........
Nhưng ...... ông phải ăn nói thế nào với tụi nó đây .....
Thượng đế đừng tàn nhẫn như vậy ....... Hãy trừng trị một mình con là đủ rồi .... Đừng kéo tụi nhỏ vào hoàn cảnh khốn đốn thế này .......
Đang ngồi suy nghĩ vu vơ thì .........
- Tóc con có gì dính ở trên đấy ..... để ta lấy cho – Ông Jude giả vờ có ý định gì đó .....
- Ơ ....... Dạ....... cám ơn bác ......
Ông Jude rón rén ...... nhẹ nhàng lấy một sợi tóc của cô rồi nắm chặt trong tay ....
- Xong rồi .....
Hai người đang ngồi trò chuyện vui vẻ thì ......
Cót két ......
Natsu mở cửa bước vào ........ không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này .... Ông Jude xoa đầu Lucy ..... Natsu bắt đầu tức giận ......
- Ông đang làm gì vậy .... – Natsu đút hai tay vào tùi quần rảo bước đến..
- Ừm .... Ta .... Ta........
Natsu kéo tay Lucy đứng bật dậy ...... ôm cô vào lòng ......
- Ông ra ngoài ngay .......
- Ừm .... Ta biết rồi ...
Ông Jude đứng dậy ...... quay phắt lưng ...... nhanh nhẹn ra ngoài .......
Vốn dĩ ông định đến đây hỏi Lucy ...... và mắng một trận tại sao lại dụ dỗ Natsu yêu say đắm đến như vậy ...... nhưng nào ngờ vừa gặp được ..... cổ họng ông đã nghẹn một cách lạ thường mà còn kinh ngạc vô cùng ...
Có lẽ vì lúc Natsu bế Lucy ..... mái tóc che hết cái mặt ...... với lại trời tối nữa ..... nên ông không nhìn thấy ......
- Có người muốn mua cổ phẩn với giá gấp đôi .... Tôi đã xem xét kĩ càng rồi ... ông xuống chuẩn bị đi – Natsu nói đều ....
Ông Jude đang bước đi thì chợt dừng lại ..... giật bắn người ..... ai mà lại đồng ý mua hết ......
- Là ai ?? – Ông Jude xoay qua hỏi Natsu ...... với vẻ mặt hơi vui mừng ..
- Tập đoàn Lukcy ở Úc ........
- Cái gì ?? ..... cái thằng con này .... Đùa với ta đúng không ?? ... tập đoàn của chúng ta tuy đứng nhất Nhật Bản này nhưng chỉ là một con kiến nhỏ thôi ...... làm sao mà một Lukcy nổi tiếng nhất thế giới .... Đến đây mua cổ phần của chúng ta ..
- Ông không tin thì xuống mà xem....... Tôi gạt ông để làm gì .....
Nghe Natsu nói hết câu ..... một lần nữa ông Jude lại đứng không vững .... Không những mua mà còn với giá gấp đôi .......
Chuyện lạ khó tin ...... ông Jude liếc Natsu một cái rồi quay lưng bước đi .... Thằng con này nó có nói sạo không vậy ....... Không thể xảy ra như vậy ..... tập đoàn Lukcy lớn mạnh nhất thế giới .... Làm gì đến đây với gia đình con kiến của ông .....
Nhưng ......
Khi giao tiếp với thư kí thì ..... Ông Jude nhéo mạnh vào tay mình ...... đúng là đau thật ..... vậy không phải là mơ ..... vậy đây 100% là sự thật ....
Sau khi nhận ra ....... Ông Jude vui mừng như chết đi sống lại ... và toát mồ hôi ngày càng nhiều ...... tiếp xúc với người sang trọng như vậy ...... lặn lội từ Úc qua đây .... Phải thật cẩn trọng và lịch sự .....
------------------------------------------------
Phòng Natsu .........
Nãy giờ anh cứ ôm chặt cô ..... chẳng biết nghĩ cái gì nữa .....
- Ông ta đến đây để làm gì ?? – Nasu chợt hỏi ...
- Em không biết ....... Đầu tiên là hỏi về gia đình em ...... sau đó là xoa đầu em ....... Chỉ vậy thôi .....
- Anh cảm thấy ông ta có vẻ đang che giấu cái gì đó ....
- Ơ .... Anh cũng thấy vậy hả ?? ....... Khi nói chuyện với ông ấy .... Em cũng cảm giác như thế ..... nhưng ..... có gì đó ...... thân quen lắm .....
- Ừ .... Ráng lấy lòng cha chồng đi .... – Natsu giọng trêu chọc ...
- Hừm ..... em chỉ nói vài câu với ông ấy .... Lấy lòng cái gì ..... em không có nghĩ như vậy .......
- Ừ ..... biết rồi ....
- Mà đến giờ đi học rồi ..... Ơ ....em ........ – Lucy nói ngập ngừng
- Đồng phục chứ gì ??....
Lucy gật đầu ...... tỏ ý đoán đúng rồi .....
- Yên tâm đi ......
Nói rồi Natsu loay hoay ....... Kiếm cái gì đó ....... Rồi vui vào tay Lucy ...
- Đừng nói với em là đồ của anh nữa nha
- Haizzzzzz.... Nhìn kĩ đi chị ..... đồng phục nữ đàng hoàng .......
Lucy kéo ra ngó tùm lum ...... ồ ..... đúng rồi ...... cô nhìn Natsu rồi mỉm cười ...
Sau đó Lucy đặt nó trên bàn ..... quơ tay lấy ly nước vừa nãy ....
Đúng là hôm nay nóng thiệt ........ mới sáng sớm à......
May mà có người đem nước lên ....... Đang khát mà có sẵn .... Ngại gì không uống ........
Lucy cười hạnh phúc .....nắm chặt ly nước ..... đưa lên miệng .....
Sắp tràn vào miệng cô rồi .... Và ....
" Đoãng "
Cả ly nước vừa nãy rơi xuống sàn ...... vỡ vụn thành từng mảnh ....
Đang khát định uống .... Tự nhiên Natsu hất ly nước ra ..... mặt Lucy biến dạng tức giận .......
- Anh bị gì vậy hả ?? – Lucy hằm hừ...
- Ai đưa cho em .....
- Ơ ...... cô người hầu .... Nói là uống sẽ giải nhiệt ..... bây giờ cũng đang nóng nên em muốn uống .......
- Nhìn xem ......
Theo phản xạ tự nhiên ...... Lucy nhìn chằm chằm vào vũng nước đổ trên sàn .... Nó đang sủi bọt trắng lên .......
Lucy trợn mắt ....... Có độc ...... ly nước có độc ......
Cô chỉ biết ú a ú ớ ...... hoảng hốt.......... miệng há hốc ....... Tại sao lại muốn hại chết cô ......
Lucy sợ hãi cắn chặt môi ..... bay thẳng đến ôm chầm lấy Natsu ....
- Là ai mang lên ..... – Natsu giọng đầy đanh thép ...
- Một người phụ nữ hầu ..... em không cảm thấy cô ta có vẻ ác độc nên ... em nghĩ ..... chị ấy tốt bụng đem đến cho em ....