【…… Giao diện sơ cấp download thành công, hệ thống J7823 mời ký chủ Tô Ôn Lương nhập khẩu lệnh để bắt đầu khởi động.】
Tô Ôn Lương liếm đôi môi khô khốc, dù y không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng vẫn thành thật đáp lại giọng nói máy móc đang vang lên trong đầu kia: “Tôi không biết khẩu lệnh là gì.”
【Hệ thống J7823 đã nghe, hoàn thành nhập khẩu lệnh.
Khẩu lệnh là "Tôi không biết khẩu lệnh là gì", ký chủ có muốn sửa hay không?】
“……” Sắc mặt Tô Ôn Lương thoáng tối sầm, nhanh miệng nói: “Sửa sửa sửa, sửa thành hệ thống J7823.”
【Tít tít…… Khẩu lệnh đã sửa xong, hệ thống J7823 sẽ hết sức trung thành vì ngài phục vụ.】
Thanh âm của nó vẫn lạnh băng như cũ, không chút cảm xúc, tựa như giọng nói của người máy trong mấy bộ phim điện ảnh khoa học viễn tưởng thời hiện đại.
Tô Ôn Lương thấy nó vẫn nhất quyết không chịu thay đổi tác phong, lẩm bẩm hỏi: “Trước đây là thế nào, ngươi có thể giải thích một chút được không? Còn nữa, sao ngươi lại nói chuyện trong đầu của ta?”
【Bổn hệ thống tên hệ thống J7823, được tạo ra từ vũ trụ tối cao, được sáng tạo đồng thời cùng hàng vạn hệ thống khác.
Các hệ thống này đi đến những thế giới khác nhau thông qua lữ hành thời không, được đưa vào những vũ trụ bất đồng, hoàn thành nhiệm vụ mà vũ trụ giao phó.】
【Hệ thống có thể tự lựa chọn ký chủ để hoàn thành nhiệm vụ, bổn hệ thống đã chọn ngài làm ký chủ, tiến vào thế giới tiểu thuyết tu chân, giúp đỡ mục tiêu Bạch Cảnh Thần trưởng thành và tu luyện, hoàn thành nhiệm vụ mà thiên mệnh giao cho.】
【Sở dĩ ngài có thể nghe thấy thanh âm của bổn hệ thống cũng là do ngài đã được hệ thống lựa chọn.】
【Ngài tự mình hoàn thành khiêm vụ nhập môn, chính thức trở thành ký chủ của hệ thống, cũng chính thức hoàn thành mối quan hệ giao dịch.
Trước khi bổn hệ thống hoàn thành nhiệm vụ, bổn hệ thống sẽ thời thời khắc khắc tương liên với tinh thần lực của ngài.】
Tô Ôn Lương như lọt vào trong sương mù, loáng thoáng chỉ hiểu được một vài chi tiết.
Y dừng lại một chút, chọn vấn đề quan trọng nhất, hỏi: “Tại sao ngươi lại chọn ta làm ký chủ?”
【Sau khi bổn hệ thống lữ hành trong dãy ngân hà thì rơi xuống địa cầu.
Lúc ấy, vừa lúc ngài đã chết trong nhóm nhân loại, mà trong đám người đó, tinh thần lực của ngài là cường đại nhất, cho nên bổn hệ thống mới chọn ngài làm ký chủ.】
Trong lòng Tô Ôn Lương cảm thấy thật vớ vẩn, hệ thống nói, y…… đã chết?!
Tuy thời điểm Tô Ôn Lương tiến nhập vào thân thể của Lương Văn Túc thì y thoáng đã có suy đoán này.
Nhưng bây giờ, sau khi suy đoán đã trở thành sự thật thì y lại không thể chấp nhận nổi.
Tô Ôn Lương đã không còn cơ hội trở về địa cầu, bởi vì y đã chết…… vậy người nhà và bạn bè của y phải làm sao bây giờ?
Không lẽ muốn y vĩnh viễn sống ở thế giới này?
Muốn y cứ mãi nương náu trong thân thể của ma tôn giết người không chớp mắt, vĩnh viễn tồn tại?
Sau đó, y phải đối đầu với vô số kẻ thù nhiều không đếm xuể của nguyên chủ, đối mặt với những hỗn loạn nan giải như bây giờ? Đối mặt với phản loạn tặc tử mà ngay cả nguyên chủ cũng không hề hay biết?
Sau khi hỗn loạn trôi qua, Tô Ôn Lương cười tự giễu..
Ít nhất…… y vẫn còn sống, có hệ thống trợ giúp, thậm chí y đã quen thuộc với thế giới Tu Chân này.
Nói ra thì vận khí cũng không tệ, tài nguyên trong tay cũng không ít, cứ coi như là thay đổi cuộc sống đi, có gì to tát lắm đâu.
Lúc trước, ngay cả khi mạt thế, Tô Ôn Lương vẫn có thể gian nan sống sót.
Bây giờ, y không thể vì lý do xuyên không mà từ bỏ sinh mệnh của mình, suy sụp sa ngã.
Sau khi điều chỉnh tốt tâm thái, Tô Ôn Lương bình tĩnh hỏi: “Vậy lời ngươi vừa nói là có ý gì? Lúc ngươi ở địa cầu, ngươi đã chọn ta làm ký chủ, sau đó cùng ta xuyên vào thế giới tu chân.
Vậy tại sao bây giờ ngươi mới xuất hiện?”
【Đây là trình tự cài đặt ban đầu của hệ thống, mục đích là để xác nhận xem ký chủ mà hệ thống đã lựa chọn có đủ năng lực hoàn thành nhiệm vụ hay không? Người nghiên cứu chế tạo ra hệ thống đã cài đặt trình tự này, thiết lập một cuộc khảo nghiệm đầy khắc nghiệt.】
【Tiêu chuẩn khảo nghiệm như sau: Trong thời gian quy định, ký chủ phải dùng chính năng lực của mình đoạt hoàn toàn quyền khống chế thân thể của nguyên chủ.
Nếu không đạt yêu cầu thì hệ thống và ký chủ sẽ đồng loạt tự bạo.】
【Trước đây, vì ngài và Lương Văn Túc cùng xài chung một thân thể nên không đạt tiêu chuẩn, bổn hệ thống không thể nói chuyện với ngài, chỉ có thể quan sát ngài từ bên trong.】
Tô Ôn Lương nhíu mày, đây là có ý gì? Nếu như y không hiểu nhầm lời hệ thống nói thì khối thân thể này đã hoàn toàn thuộc quyền khống chế của y?! Vậy Lương Văn Túc đâu?
【Nguyên chủ Lương Văn Túc thần hồn đã diệt, đây là kết cục vốn có của y, Lương Văn Túc không phải ký chủ của hệ thống, không thể siêu thoát ngoài vòng Thiên Đạo.
Thời hạn của Lương Văn Túc đã hết, Thiên Đạo của thế giới này không cho phép y lưu lại nhân gian.】
Tô Ôn Lương nghĩ đến đoạn ký ức hỗn loạn trước đây, là y dùng tinh thần lực công kích thần hồn của Lương Văn Túc, cho nên mới khiến y tử mạng.
Tuy hệ thống nói là do Thiên Đạo, nhưng trên thực tế là do Tô Ôn Lương đã ra tay.
……
Thôi đi, dù sao đây cũng là kế hoạch ban đầu của y mà.
Không phải Tô Ôn Lương luôn muốn cướp đoạt khối thân thể này sao? Bây giờ đã đạt thành ý nguyện, y cũng không nên suy nghĩ quá nhiều.
Tô Ôn Lương dừng một chút, đột nhiên nhớ tới một việc, hỏi: “Ta nhớ ngươi có nói, trước đây ngươi đã từng 'trợ giúp ký chủ Tô Ôn Lương thoát chết một lần'.
Chẳng lẽ là lúc Lương Văn Túc muốn tự bạo, sau đó lại thuận lợi chạy thoát, là do ngươi âm thầm trợ giúp sao?”
Hệ thống nói:【Đúng vậy.
Đây là cài đặt của hệ thống, hệ thống có thể lựa chọn giúp đỡ ký chủ trước khi hoàn thành nhiệm vụ nhập môn.】
Tô Ôn Lương bừng tỉnh đại ngộ, y hiểu rồi.
Tô Ôn Lương cười nói: “Đa tạ.”
【Đây là cài đặt, bổn hệ thống chỉ chiếu theo đó mà làm.】
Tô Ôn Lương: “……”
Thanh âm lạnh băng của hệ thống lại vang lên:
【Hệ thống J7823 giao danh sách nhiệm vụ cho ký chủ Tô Ôn Lương như sau:
Mục tiêu: Nam chính Bạch Cảnh Thần của bộ tiểu thuyết《Tam Thiên Đại Hoang》.
Nội dung: Giúp Bạch Cảnh Thần trưởng thành và tu luyện, hoàn thành vận mệnh.
Thời gian: Không thời hạn.
Điểm thưởng: 1000 điểm.
Khen thưởng: Thực hiện ước nguyện của ký chủ.】
Sau khi Tô Ôn Lương nghe xong, y đã hiểu một vài ý.
Tô Ôn Lương hỏi: “Ý của ngươi là muốn ta giúp Bạch Cảnh Thần trưởng thành và tu luyện, hoàn thành vận mệnh của hắn.
Sau khi ta hoàn thành xong nhiệm vụ thì sẽ được thực hiện một ước nguyện, ta có thể sống lại không?”
【Có thể.】
Tô Ôn Lương kinh hỉ, tâm tình cuối cùng cũng phấn chấn.
Vậy là chỉ cần y hoàn thành nhiệm vụ thì có thể trở lại địa cầu, có thể sum họp với người thân rồi.
Tô Ôn Lương cố gắng bình tĩnh lại, hỏi: “Vậy điểm nhiệm vụ dùng để làm gì? Làm sao để tích được nó?”
【Điểm nhiệm vụ dùng để giao dịch cùng hệ thống, cảnh cáo: Ký chủ không đủ điểm, quyền hạn quá thấp, không thể truy cập thêm nội dung.】
Tô Ôn Lương nghẹn họng, lại còn bị ngắt mạng à?
【Sau khi ngài hoàn thành xong nhiệm vụ mà hệ thống giao cho thì sẽ đạt được điểm thưởng tương ứng.】
Tô Ôn Lương gật đầu, sau khi nghe hệ thống giải thích, y đã hiểu được đại ý, hỏi: “Vậy nếu như ta không hoàn thành nhiệm vụ thì sao? Ví như nam chính đột nhiên chết đi thì ta sẽ thế nào? Có bị trừng phạt không?”
【Mục tiêu tử vong, nhiệm vụ thất bại.
Hệ thống sẽ tự khởi động chương trình kích nổ, cùng ký chủ tự bạo.】
“Khụ khụ.” Tô Ôn Lương hoảng sợ, thầm nghĩ: Y nhất định phải bảo vệ tốt cái mạng nhỏ của nam chính, nam chính là một trong những ngành nghề có độ nguy hiểm rất cao, đặc biệt là nam chính trong bộ tiểu thuyết này, xem ra nhiệm vụ mà y phải gánh vẫn còn rất dài rất dài.
【Ký chủ không đủ điểm, hệ thống tiến vào trạng thái chờ.
Sau khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ này thì hệ thống sẽ tự khởi động lại.】
Thanh âm máy móc tắt ngóm, trong đầu Tô Ôn Lương lập tức an tĩnh lại.
Theo như lời hệ thống nói thì phải đợi y hoàn thành nhiệm vụ hoặc có nhiệm mới cần làm, hệ thống mới xuất hiện lần nữa.
Vì thế, Tô Ôn Lương nhanh chóng thu lại tinh thần lực, quay đầu nhìn sang thiếu niên tuấn mỹ vẫn còn lưu lại vài nét trẻ con đang hô hô nằm ngủ bên cạnh mình.
Tô Ôn Lương giật giật khóe miệng cứng đờ, thấp giọng nói: “Thấy ngươi cứu ta nhiều lần như vậy, tha cho ngươi một mạng đó.”
Nói xong, y liền đứng dậy mặc lại quần áo, hạ thể lập tức truyền đến cái đau rát thấu xương, Tô Ôn Lương nhất thời bị nó làm cho choáng váng.
Tối hôm qua, sau khi cùng người kia điên cuồng dâng lên biết bao nhiêu khoái cảm, bây giờ dục tình qua đi thì chỉ còn lại cái đau như xé rách thân thể, khó mà nhẫn nhịn.
Tô Ôn Lương đã sống được hai mươi bảy năm, tuy y vẫn chưa gặp được người con gái mà mình thích, nhưng y chắc chắn mình không phải gay, càng đừng nói tới chuyện bị người ta đè thượng đến quên trời quên đất.
Tô Ôn Lương từng bị anh em trong nhà trêu chọc là tảng băng lãnh cảm, bởi vì chưa từng thấy y động tâm với bất kỳ đối tượng nào.
Sau khi thành niên, ngay cả dục vọng của đàn ông, y cũng ít khi để ý tới.
Tô Ôn Lương bất đắc dĩ suy nghĩ, lần xuyên không này thật sự đã phá thân, hơn nữa còn chơi tình một đêm với thiếu niên trẻ tuổi, cũng đủ tiền đồ nhỉ.
Tô Ôn Lương một bên phỉ nhổ, một bên chịu đựng đau đớn bò dậy.
Sau đó, trước mắt y đột nhiên tối sầm.
Đại não truyền đến cái đau nhức điên cuồng khiến Tô Ôn Lương nhất thời không thể chịu nổi, y bật giọng kêu rên một tiếng, dưới chân thoáng lảo đảo, cả người lập tức ngã ngồi trên mặt đất.
Tô Ôn Lương ôm đầu cố nén đau đớn, khắp người nháy mắt đã phủ kín mồ hôi.
Không biết qua thêm bao lâu nữa, đợi sau khi cơn đau rút bớt thì sắc mặt Tô Ôn Lương đã trắng bệch một mảng, y suy yếu mở mắt, phì cười: “Không ngờ trước khi đi, Lương Văn Túc còn để lại lễ vật từ biệt.”
Vừa rồi, y đã nhận được ký ức của Lương Văn Túc.
Tô Ôn Lương run rẩy lần nữa bò dậy từ mặt đất, y cứng ngắc dùng chú thuật làm sạch thân thể, sau đó thay một bộ quần áo sạch sẽ hơn được lấy từ túi trữ vật.
Tô Ôn Lương chậm chạp ăn mặc chỉnh tề, sau đó quay đầu nhìn thiếu niên đang nằm trên mặt đất, được hắn cưu mang nhiều ngày như vậy, thế mà ngay cả cái tên y cũng không biết.
Tô Ôn Lương biết hoàn cảnh của thiếu niên không được tốt cho lắm, sinh sống ở một căn nhà tranh nhỏ bé, hiện giờ có lẽ cũng chưa thể dẫn khí nhập thể, nhìn qua đã biết.
Tô Ôn Lương lấy ra một túi linh thạch trung phẩm từ túi trữ vật đặt bên cạnh thiếu niên, sau đó lảo đảo bước ra ngoài.
Tô Ôn Lương đi ra đình viện, mò vào nạp giới lấy ra một pháp khí phi hành.
Y chậm chạp nhảy lên pháp khí, dựa theo ký ức của Lương Văn Túc bay về động phủ.
Tô Ôn Lương vừa kế thừa toàn bộ ký của Lương Văn Túc, đầu óc vẫn còn hơi choáng váng, cho nên y cần tìm một nơi yên tĩnh để tu dưỡng, cẩn thận xem xét lại và dung hợp mảnh ký ức hỗn loạn đó trong đầu.
Cùng lúc đó, bây giờ khối thân thể tàn tạ này đã là của y, vì vậy Tô Ôn Lương cần phải mau chóng chữa trị nó.
Quan trọng nhất chính là, mặc kệ là vì bảo hộ nam chính hay là để tránh né kẻ thù.
Sức mạnh của y nhất định phải trở nên cường đại, có thể thao túng vạn vật càng tốt.
Nhưng mà, y không phải người tu đạo chân chính, đối với công pháp ở đây, Tô Ôn Lương vẫn còn hơi dốt nát.
Cho nên, y cần bế quan tu luyện, nghiên cứu lại ký ức của Lương Văn Túc, sau đó dựa theo những chiêu thức trong đầu nguyên chủ, luyện tập lại cho thuần thục.
《Edit: Hoa_Diec》.