Nam Chính Mau Tới Đây


Đúng, nếu Nhậm Hạo Phàm thích cô, sao hắn ta lại không dám để người khác biết chuyện hai người đang yêu nhau?
Ngược lại Tống Mộc Thanh là người đến sau nhưng người khác lại cho rằng bọn họ là một đôi, mà Tống Quân nghiên cô từ đầu đến cuối căn bản không có một chút quan hệ nào với Nhậm Hạo Phàm.

“Anh ấy chỉ là nhất thời hồ đồ mà thôi, Hạo Phàm ca ca đã đồng ý với em sẽ không làm như vậy nữa, em tin anh ấy.

Tiêu Lăng Huyền, cảm ơn anh đã giúp em giữ bí mật.



Quân Nghiên cảm thấy Tiêu Lăng Huyền đúng thật là người tốt, không hề khó tiếp xúc như những người khác nói, thậm chí hắn còn an ủi cô.

Tiêu Lăng Huyền có hơi thất vọng khi không thuận lợi châm ngòi quan hệ giữa hai người, nhưng ít nhất hắn cũng gieo hạt giống nghi ngờ xuống lòng Tống Quân Nghiên, vậy là đủ rồi, hắn rất có kiên nhẫn từng chút loại bỏ tên Nhậm Hạo Phàm ra khỏi lòng cô.

Còn chuyện vừa rồi hắn nói nhìn thấy Tống Mộc Thanh và Nhậm Hạo Phàm cũng chỉ là bịa chuyện, hắt nước bẩn lên người hắn ta, và tất nhiên, Tiêu Lăng Huyền cũng không cảm thấy lương tâm cắn rứt khi làm thế.

Vì đã đồng ý không qua lại với Tống Mộc Thanh nên Nhậm Hạo Phàm đã thu liễm một thời gian, không biết hắn ta nói với Tống Mộc Thanh thế nào mà cô ta cũng không đến tìm hắn ta, Quân Nghiên lúc này cũng đã hoàn toàn tin vào lời Nhậm Hạo Phàm, mỗi ngày vui vẻ đi học.


Qua nửa kỳ học, Nhất Trung cuối cùng cũng tổ chức đại hội thể thao tổ chức mỗi năm một lần trong trường.

Trước khi bị gãy chân, Tiêu Lăng Huyền luôn là át chủ bài của lớp mỗi khi ra sân, nhưng năm nay hắn lại chỉ có thể ngồi ở một bên nhìn người khác thi đấu.

Quân Nghiên sợ Tiêu Lăng Huyền không chấp nhận được sự chênh lệch này, thử khuyên hắn ở lớp làm bài tập, không đến sân thể dục xem thi đấu nữa.

“Vậy còn em?”
Bây giờ đối với Tiêu Lăng Huyền, hắn có đi hay không không quan trọng, nhưng nếu Quân Nghiên nguyện ý ở lại với hắn thì càng tốt.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận