Nam Chính Mau Tới Đây


Sau khi Tống Mộc Thanh rời đi, Quân Nghiên lo lắng Tiêu Lăng Huyền một người cô đơn, vì thế vẫn luôn ở bên cạnh hắn một tấc không rời.

Tiêu Lăng Huyền nhìn thiếu nữ ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh mình, trong lòng cảm thấy ngọt ngào.

Nhìn xem, trong lòng cô vẫn có hắn.

Nhưng Tiêu Lăng Huyền rất nhanh đã nhớ ra, cô đã thích người khác, chăm sóc hắn chỉ xuất phát từ ý tốt mà thôi, tâm trạng đang vui vẻ nháy mắt trở nên bực bội.


Thiếu nữ không biết những loanh quanh lòng vòng trong lòng hắn, nghiên túc nhìn tình hình thi đấu, khi nhìn thấy hạng mục chạy 100m nam sắp bắt đầu, cô lập tức kích động.

Quân Nghiên nhìn Tiêu Lăng Huyền bên cạnh, cúi sát vào tai hắn nói, “Em rời đi một lát, lập tức sẽ quay lại.


Hơi thở của thiếu nữ mang theo mùi hương phả vào tai khiến Tiêu Lăng Huyền cảm giác hơi ngứa, nhưng không chờ hắn cảm nhận được sự hạnh phúc này thì lời nói của cô lại như giội lên người hắn một chậu nước lạnh.

Nhiệt độ quanh thân hắn nhanh chóng hạ xuống, lạnh lùng hỏi: “Đi đâu?”
“Em! Em đi! Đi! ” Quân Nghiên xấu hổ ngập ngừng, đôi mắt sáng ngời chột dạ chớp chớp, “Đi! Đưa bình nước! ”

Rõ ràng là danh chính ngôn thuận đưa nước cho bạn trai, nhưng biểu hiện của cô lại giống như là tên trộm lén lút, lửa giận trong lòng Tiêu Lăng Huyền hừng hực thiêu đốt, hắn không muốn cô rời đi, nhưng lại không có lý do gì để giữ cô lại.

Sắc mặt Tiêu Lăng Huyền ngày càng khó coi, miễn cưỡng ừ một tiếng, trả lời cho có lệ.

Quân nghiên vui vẻ đứng dậy cầm theo bình nước và khăn lông chạy đi đứng chờ ở cuối đường chạy.

Cuộc đua 100m của nam chính thức bắt đầu, bóng dáng của Nhậm Hạo Phàm xuất hiện trên đường chạy, không ít nữ sinh mê muội hắn ta ở hai bên đường chạy hô to cố lên cổ vũ hắn ta.

Một tiếng súng vang lên, các thiếu niên trên đường đưa giống như mũi tên rời khỏi cây cung, chạy vọt lên, tốc độ của Nhậm Hạo Phàm rất nhanh, ngang hàng với một nam sinh ban Thể dục, bỏ rơi tất cả những người khác ở phía sau.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận