Tiểu Y Ngưng cảm thấy rất ủy khuất...!Hàn ca ca có vị hôn thê a~ Là không cần Y Ngưng nữa hay sao?
"Oa~ Meo~ô~ Hàn ca ca không muốn Y Ngưng nữa a~ ô...ô...."
Cô nhóc quên luôn vụ quơ tay đẩy người.
Cô nhóc chỉ biết Hàn ca ca sẽ không quan tâm đến cô nữa...!cô nghe người ta nói có vợ sẽ quên nương...!như vậy Hàn ca ca có vợ cũng sẽ quên cô....!Không muốn đâu...
"Meo ô~ Y Ngưng ghét Hàn ca ca a~" nói rồi cô nhóc đẩy tay Âu Dương Hàn rồi trèo xuống ghế đặng đặng hai chân nhỏ chạy ra cửa chính..
vừa chạy vừa khóc nức nở một cách rất thương tâm.
Âu Dương Tĩnh cùng thê tử tựa tiếu phi tiếu nhìn phía đang khổ sở vò đầu bứt tai Âu Dương Hàn cảm thấy rất buồn cười.
Lần đầu tiên họ thấy con trai của mình sinh động như vậy....cảm giác như vậy rất giống một con người...
Âu Dương Hàn thấy bé con chạy thì vội vã đuổi theo...chỉ thấy cô nhóc vấp vào bậc thềm sau đó cả cơ thể bé nhỏ bay ra ngoài.
Hắn hoảng thần bay tới ôm thân thể cô vào lòng...!một tay ôm ót cô ghì chặt vào lòng.
Tay còn lại ôm lưng cô ép chặt vào lồng ngực...rồi hắn cong người lại...lăn xuống cầu thang...
Cặp vợ chồng nào đó nghe tiếng bịch bịch liên tục khẽ liếc nhau một cái rồi chạy vội ra ngoài vẻ mặt lo lắng...!thấy con trai mình ôm cô nhóc nằm dưới chân cầu thang cả hai thở dài vẻ mặt là một trận kích động...
Lâu lâu mới được xem phim hành động mà sao kết thúc nhanh vậy a
~
Hạ Tuyết phu nhân khều khều trượng phu nhà mình lên tiếng nói.
"Mình này.
Chúng ta có nên sai người xây thêm vài bậc thềm nữa hay không a~? Cứ mỗi lần nghe tiếng ngã...lúc nào từ trong chạy ra đều là nằm xải lai dưới chân cầu thang...!ta cảm thấy thật mất hứng." bà chưa bao giờ thấy cảnh lăn tròn xuống từng bậc như trong phim cả...!là vì bậc thềm ít quá sao?
"Phu nhân...ngươi nói cũng đúng...có lẽ tại bậc thềm quá ít...!nên xây thêm mười bậc nữa...!như vậy lăn xuống sẽ lâu hơn...!lúc chạy từ trong ra ngoài cũng còn phim để xem." nói rồi cả hai vợ chồng từ từ đi vào nhà...
Âu Dương Hàn lúc này đã xanh mặt.
"Này...cái người mà hai vợ chồng hai người muốn xem kịch là con trai duy nhất của hai đó...lão già đáng ghét.
Lúc nào cũng lấy hắn ra làm thú vui lấy lòng vợ...!lại còn xây thêm bậc thang..." nằm tào...rõ ràng 20 bậc cũng đủ để chết người có được hay không a~ còn ngại xương sống...thắt lưng của hắn chưa đủ đau hay sao a
~
Đứa con trai bị vứt bỏ nào đó cảm thấy đau đầu quá...có một cặp cha mẹ như vậy là nỗi bất hạnh lớn nhất đời hắn...!tuổi thơ bất hạnh a
~
Âu Dương Hàn cúi đầu nhìn bé con trong lòng thở dài nhẹ nhõm...may là cô nhóc không sao a~ Hắn ôm cô thật chặt vào lòng...!khi thấy cô bị vấp tim hắn như ngừng đập...!nếu chẳng may cô té xuống thì chỉ có nước nhập viện lần nữa...!khi đó đừng nói là cưới cô...chỉ sợ ngay cả gặp mặt hai tên kia cũng không cho phép...!tên hồ ly mặt lạnh nào đó tự động lượt bỏ Long Ngạo Thiên ra khỏi hàng ngũ nam nhân.
Một tiểu tử mà thôi.
Hừ!
Mai bù them nhá...!chap này mới 650 từ....!ngủ ngon a~
Thân ái~.