Nam Chính, Nữ Phụ Ta Không Cần Các Ngươi

Do Duật Thần là người phóng khoáng cởi mở, cộng thêm sớm quen biết Thiên Vy cảm tình với cô rất tốt. Còn Thiên Vy là người thẳng tính, tuy đôi lúc hay thẹn thùng trước ai kia, nhưng phần lớn da mặt rất dày... Nên ngày hai người chính thức từ mối quan hệ bạn bè sang người yêu kết thúc vô cùng tuyệt vời! 

Cả hai trốn học một ngày, suốt hôm đó quấn lấy nhau trò chuyện để hiểu nhau hơn. Đa phần là Thiên Vy nói, Duật Thần lắng nghe, khi cô hỏi anh sẽ thành thành thật thật trả lời, kể cả chuyện về Trang Vân Tịch. Anh không muốn giấu cô, tránh sau này lại xảy ra tranh cãi không đáng có. Về thái độ của bạn trai mới, Thiên Vy vô cùng hài lòng, cảm thấy có chút thành tựu vì đã chọn đúng người. Sau bữa tối lãng mạn, cả hai nắm tay nhau về nhà, tạm biệt bằng một nụ hôn chuồn chuồn.

Đêm đó lúc Thiên Vy thả mình trên chiếc giường ấm áp của mình, nhớ về ngày vui hôm nay. Bỗng cô bật người dậy, nụ cười hạnh phúc thay bằng khuôn mặt đen, ấm ức nói:

“Thảo nào cả hôm nay cứ thấy thiếu thiếu thứ gì đó. Thì ra...”

Thì ra cô chưa tính sổ với tên nhóc Cố Khang Kiện kia!!!

“Aaa...” Thiên Vy chôn mặt vào gối hét thảm, chỉ cần nhớ đến cái cảnh tượng kia cô lại không muốn sống nữa!!! Dù cô chỉ là mượn thân thể của người khác, nhưng cô cũng là một phụ nữ mạnh mẽ, từng có sự nghiệp thành công ở đời trước,...khụ...và có hơi lớn tuổi một chút... Cô cũng có lòng tự trọng, hơn nữa làm hành động quái gỡ đó trước mặt Duật Thần, từ bây giờ cô biết sống sao? Mỗi khi nghĩ đến cảm nghĩ của anh khi thấy một cô gái ngồi bẹp ở cửa nhà mình, mắt trợn trắng, giọng nói như mạch nha... Thiên Vy không dám nghĩ nữa!

Lăn qua lăn lại trên giường, Thiên Vy mất một lúc lâu đưa ra quyết định quan trọng.

Cô nhất định phải trả thù!!!

***

“Anh! Hôm nay em muốn xin nghỉ phép một ngày.” Thiên Vy ăn hết bát cháo, mắt cún con nhìn Duật Thần ngồi cạnh mình. Sáng nay cô bị đánh thức bởi cuộc gọi của anh, nội dung là muốn cô sang đây ăn sáng. Khiến ai đó vô cùng hạnh phúc rời tổ ấm, bay sang đây!

“Lười biến?” Duật Thần vuốt chóp mũi cô, là nhiếp ảnh gia Duật Thần gặp qua vô số người đẹp mắt to mũi cao, đối với anh chẳng có chút cảm giác gì. Nhưng cô gái trước mặt thì lại khác, mũi cô không quá cao, chỉ ở mức trung bình, thế nhưng anh lại thích nó, khẽ cười trong lòng đây có phải là "tình nhân trong mắt hóa Tây Thi" không?

“Không phải, em có chút việc.” Thiên Vy đối với hành động thân mật của anh không có tránh né, ngược lại rất hưởng thụ. Duật Thần là người phương Tây, cô biết phương Tây rất phóng khoáng trong tình cảm, cô chẳng có ý kiến khi bị anh ăn đậu hũ!

“Có cần anh giúp không?” Duật Thần đưa ly nước cam cho cô, quan tâm hỏi.

“Không cần đâu, hôm nay anh phải đến công ty chụp ảnh mà!” Thiên Vy lắc đầu, uống một ngụm lớn nước cam rồi đáp.”Ừm, có chuyện thì gọi cho anh.” Duật Thần cũng không thắc mắc gì nhiều, chỉ dặn dò. Anh không thích quản lý bạn gái, anh chỉ cần cô thoải mái khi bên mình.

“Vâng.”

***

“Xin chào, cô muốn gặp giám đốc?” Trợ lý lịch sự chào hỏi.

“Vâng.” Thiên Vy đáp. Lúc này cô đang ở tầng năm ở Florita Bridal, nơi làm việc của anh em họ Cố. Florita Bridal khác các công ty thời trang khác, ở đây không có quầy tiếp tân ở sảnh như các công ty kia. Các tầng dưới chủ yếu là bày bán quần áo khá nhộn nhịp trái với tầng này một mảng tĩnh lặng. Nhìn cách bày trí sắp xếp của tòa nhà này, Thiên Vy rút ra một kết luận: Cố Hạo Nhiên quá mức keo kiệt, cả một em tiếp tân cũng không có! 

“Cô có hẹn trước không ạ?” Nàng trợ lý giọng nói đầy thân thiện nói. Nàng ở đây công việc hằng ngày ngoài sắp xếp thời gian các cuộc hẹn, nang kim luôn cả tiếp tân của Florita Bridal, đôi khi nàng cũng rất oán ông chủ của mình, nhưng chẳng dám nói ra.

“Tôi là người của Tịch Thiên, có chút chuyện cần gặp em trai của giám đốc Cố!” Thiên Vy tỏ ra nghiêm chỉnh nói. Cô sớm đã đến đại học A, nhưng Cố Khang Kiện không có ở đó, vì thế cô đành chạy đến địa bàn của anh em họ Cố này.

“Cô có hẹn trước chứ?” Nàng trợ lý hỏi.

“À hẹn trước sao?” Thiên Vy nhướng mày, đôi mắt đảo một vòng lặp lại câu hỏi. Lúc này cô có một ý tưởng không mấy lịch sự cho lắm.

***

“Điều khoảng này...” Hàn Triệt nhíu mày nhìn bản họp đồng Cố Hạo Nhiên đưa ra. Vừa mới từ Mỹ trở về, anh đến Florita Bridal để bàn vài điều về hợp đồng trước khi hợp tác với họ. Nhưng bản hợp đồng lại có chút bất lợi cho Tịch Thiên, Hàn Triệt nhìn Cố Hạo Nhiên rồi lại nhìn sang Cố Khang Kiện đang muốn thảo luận thì cửa phòng bật mở.

“An tiểu thư tôi biết chuyện Florita Bridal đồng ý hợp tác với Tịch Thiên khiến cô vui mừng, nhưng cô cũng không nên kích động đến mức này!” Cố Hạo Nhiên vẻ mặt đắc ý, tựa ghế như một đại gia chỉ trích người tùy tiện xông vào văn phòng của mình. Thực ra anh vốn định hợp tác với Lâm Phát hoặc An Thịnh, nhưng lại nghĩ đến nhờ An Thiên Vy nhắc nhở chuyện Hoắc Chính, nên anh quyết định mang hợp đồng này tặng cho Tịch Thiên. 

“Anh chưa tỉnh ngủ à?” Thiên Vy đen mặt, hỏi. Cô nhìn quanh căn phòng, chỉ có ba người Cố Hạo Nhiên, Cố Khang Kiện và "chú" Hàn Triệt. Cố Khang Kiện ra hiệu cho trợ lý ra ngoài, cậu sớm đã chuẩn bị tâm lý, cậu biết không sớm thì muộn cô cũng đến đòi nợ.

“An...” Cố Hạo Nhiên cảm thấy bị tổn thương nghiêm trọng, nhìn biểu hiện của cô, anh liền biết An Thiên Vy chẳng biết về chuyện hợp tác. Khiến anh đi lố cả quãng đường hừ!!!

“Em đến có chuyện gì sao?” Hàn Triệt nhìn Cố Hạo Nhiên thẹn quá hoá giận cắt lời anh ta, nhìn Thiên Vy hỏi. Thời gian này bận tối mặt tối mũi, không có thời gian gặp cô, giờ gặp lại vừa vui lại vừa giận. Vui vì anh vốn định giải quyết xong hợp đồng này sẽ tìm cô, không ngờ lại gặp cô ở đây. Giận vì mấy ngày qua, cô chẳng gọi điện bám lấy anh như trước. Có chút mất mát!”Chào chú! Tôi đến tìm Cố Khang Kiện.” Thiên Vy gật đầu chào hỏi với Hàn Triệt, lâu rồi không gặp ông chú, chú vẫn phong độ như lần đầu gặp nha! Không đếm xỉa đến Cố Hạo Nhiên, Thiên Vy bước đến nơi sofa bọn họ đang ngồi, ngồi xuống cạnh Hàn Triệt đối diện anh em họ Cố.

“Tìm em tôi làm gì?” Cố Hạo Nhiên nóng nảy anh cho rằng An Thiên Vy đang chuyển mục tiêu từ mình sang Khang Kiện. Hàn Triệt im lặng lòng rét lạnh, câu hỏi của Cố Hạo Nhiên là điều anh đang muốn biết.

“Cố Hạo Nhiên anh có thể trật tự được không?” Thiên Vy lườm kẻ gây rối, chuyển mắt sang mục tiêu nghiêm túc nói.

“Cố Khang Kiện, anh thật quá đáng anh nghĩ gì mà lại lợi dụng lúc tôi say để giở trò...”

“Hai người lên giường với nhau?” Hàn Triệt đứng lên lớn tiếng chỉ tay vào Cố Khang Kiện, mắt đầy lửa nhìn Thiên Vy hỏi.

“Cô dụ dỗ em trai tôi!” Cố Hạo Nhiên vừa mới lấy lại bình tĩnh thì lại một lần nữa kích động trừng mắt nhìn Thiên Vy.

“Anh điên...” Thiên Vy trừng mắt chuẩn bị hét vào mặt Cố Hạo Nhiên thì bị Cố Khang Kiện cắt ngang, cậu bình tĩnh ngồi yên ngước đôi mắt đầy ý cười nhìn Thiên Vy, cậu đột nhiên muốn đùa với cô gái này!

“Sao cô có thể trách tôi được, lúc đó tôi say tôi chẳng biết gì cả.”

“Anh đừng tưởng nói một câu say thì tôi sẽ bỏ qua chuyện này!” Thiên Vy vốn muốn giải thích với Cố Hạo Nhiên và Hàn Triệt, nhưng câu nói vừa rồi của Cố Khang Kiện đã thành công thu hút sự chú ý của cô. Khiến Cố Hạo Nhiên và Hàn Triệt một lần nữa thành không khí.

“An Thiên Vy cô rõ ràng là bày kế hãm hại em tôi, giờ còn bắt nó phải chịu trách nhiệm sao? Quá hèn hạ, Cố Hạo Nhiên tôi tuyệt đối không chấp nhận cô vào Cố gia!” Cố Hạo Nhiên rống giận, anh không tin em trai mình sẽ làm loại chuyện kia với An Thiên Vy, nhất định là bị tính kế rồi! Cứ nghĩ cô ta đã thay đổi, hừ! Không ngờ lại vẫn như trước, không bám được anh thì lại chuyển sang bám lấy Khang Kiện.

“Tôi...” Thiên Vy nếu biết suy nghĩ của Cố Hạo Nhiên lúc này chắc chắn sẽ xông ra khỏi cửa sổ tầng năm này để tự tử! Cô chỉ tay vào Cố Hạo Nhiên muốn nói cho anh ta biết rõ mọi chuyện thì lại một lần nữa bị cắt ngang. Hàn Triệt nghe lời Cố Hạo Nhiên không khỏi một bụng lửa giận, anh không thích người khác nói xấu cô, và cũng không cho phép điều đó xảy ra. Hàn Triệt kéo Thiên Vy ra sau lưng, còn mình đứng đối diện Cố Hạo Nhiên nghiêm túc nói:

“Cố tổng, anh lúc đó có mặt ở đó cùng họ sao? Nếu không sao anh lại biết Thiên Vy hãm hại em trai anh? Cố tổng anh có thể sẽ bị kiện tội vu khống và phỉ báng người khác nếu cứ nói chuyện bất nhã thế đấy!”

“Hàn luật sư, anh đây còn không rõ An Thiên Vy sao? Anh không phải cũng trải qua ngày tháng bị cô ta bám lấy hay sao? Muốn kiện tôi sao? Được thôi, tôi đây cũng sẽ kiện cô ta...” Cố Hạo Nhiên vươn tay nới lỏng carvat, tư thế như sắp "lâm trận".

“Tốt thôi...” Hàn Triệt cũng không định bỏ qua cho Cố Hạo Nhiên, nhưng Thiên Vy khác với Cố Khang Kiện. Cô càng nghe Cố Hạo Nhiên nói càng cảm thấy mặt mình xuất hiện chứng co rút. Cắt ngang cuộc tranh cãi của họ, trố mắt nhìn Cố Hạo Nhiên:

“Cố tổng tôi xin trân trọng thông báo rằng: hôm qua chưa hề chạm vào một sợi tóc của em trai ngài. Tấm thân trong trắng của anh ta vẫn còn nguyên vẹn!”“...” Cố Hạo Nhiên và Hàn Triệt không biết chuyện gì đang xảy ra. Cả hai bất động nhìn Thiên Vy chờ một lời giải thích, họ sợ mình lên tiếng sẽ khiến chuyện thêm rối rắm.

“Chúng tôi không xảy ra chuyện gì cả.” Cố Khang Kiện cảm thấy đùa đã đủ liền đính chính.

“Khi nãy em nói cậu ta lợi dụng em say sỉn giở trò?” Vẫn là Hàn luật sư "tiêu hoá" vấn đề nhanh hơn vị đang "xù lông" vì em trai kia. Anh nhanh chóng hỏi điều mâu thuẫn.

“Anh ta nhân lúc tôi say...” Thiên Vy giận thở phì phò ngồi xuống một hơi kể lại chuyện xảy ra trong bar, mặc dù chuyện có một vài điểm cô không nhớ rõ, nhưng Thiên Vy đã cố vận dụng tất cả vốn luyến văn học để tóm tắt đoạn ký ức xấu hổ kia. Và không uổng công cô, cuối cùng Cố Hạo Nhiên và Hàn Triệt cũng hiểu sơ lược câu chuyện. Thiên Vy kể xong tự rót mình một ly trà nhỏ trên bàn, ngửa cổ uống cạn, lấy sức nói:

“Anh ta như thế chẳng phải là lợi dụng lúc tôi say để giở trò à?”

Lại uống một ly trà, Thiên Vy cảm thấy cơn giận đã lui đi rất nhiều, chỉ là cô không phá hiện ba người đàn ông kia nghe xong câu chuyện của cô lại biết thành mỗi người một tâm trạng.

Hàn Triệt vốn đã nghi ngờ Thiên Vy thích người khác, anh cũng đã sớm chuẩn bị đón nhận điều đó, khi ở Mỹ anh vài lần có hỏi trợ lý còn ở Tịch Thiên về tin tức của cô. Anh không biết rõ mọi chuyện, nhưng anh nghe nói giữa anh chàng nhiếp ảnh kia và cô có gian tình. Dù cố điều chỉnh tâm trạng tốt nhất có thể, nhưng không hiểu sao khi ở trước mặt cô, nghe cô nói ra mọi chuyện, anh không kỏi cảm thấy khó chịu, lồng ngực nặng trịch khiến anh hít thở không thông. Cô có người yêu? Cô không cần anh?... Muôn ngàn câu hỏi cứ vang lên trong đầu Hàn Triệt. Đây là lần đầu từ lúc trở thành luật sư anh thấy bối rối thế này, anh từng đối mặt với vô số vụ kiện tụng rắc rối, nhưng nó không khiến anh hoảng loạn như lúc này. Những câu hỏi đó thật khó, anh không tìm được câu trả lời, nhưng chợt trong đầu vang lên một câu nói: Vì anh không xứng với tình yêu của cô. Hàn Triệt như bừng tỉnh sau cơn ác mộng, anh cười chua chát trong lòng. Phải, đó là câu trả lời hoàn mỹ nhất!

Cố Khang Kiện nhìn Thiên Vy vô tâm vô phổi, trong lòng vừa giận vừa buồn cười. Cô thay đổi quá nhanh quá nhiều, đến mức chẳng ai tin nổi. Cả cậu càng không tin và cũng không dám tin, sự thay đổi đó của cô vô tình hấp dẫn cậu. Cậu từng nhìn Tưởng Thụ Nhân sa sút thảm hại, tự hỏi An Thiên Vy kia có tài cán gì? Sao lại khiến cho Tưởng thiếu gia phải sống dở chết dở thế này? Cậu nhìn tên bạn khẽ cười, rồi quyết tìm hiểu cô gái kia, mà chính cậu cũng không nhận ra mình đang tiến vào cái mê cung không lối thoát ấy. 

Còn riêng Cố Hạo Nhiên, anh không phải là "tù binh" của An Thiên Vy, anh thừa nhận lúc đầu chỉ có chút hứng thú với sự khác lạ của cô. Nhưng cái hứng thú ấy không đủ "bẫy" anh, anh quan tâm đến những chuyện liên quan đến em trai mình và Florita Bridal sự nghiệp cả đời anh. Cũng như lúc này, anh lâm vào trầm tư không phải vì An Thiên Vy mà là vì em trai mình. Anh nhận ra Khang Kiện động tâm với cô. Anh không hy vọng điều đó xảy ra, An Thiên Vy lúc này thay đổi về ngoại hình và tính cách tốt hơn lúc trước rất nhiều. Nhưng anh không chắc liệu lần sau cô có còn thay đổi, nếu cô thay đổi trở thành như lúc trước hoặc tệ hơn thế, thì Khanh Kiện phải thế nào? Anh muốn người thân duy nhất của mình phải có cuộc sống tốt, và anh không nghĩ An Thiên Vy là lựa chọn tốt cho Khang Kiện.

***


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui