Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ

"Sẽ không sao đâu, có lẽ là cũng chỉ như cách mà Minh Châu rồi Nguyên Nguyên, Bác Triệt bị thu hút bởi Y Dạ thôi!" Liễu Vân Phong trấn an.

"Nhưng lỡ như không phải thì sao? Y Dạ của thiếp, lỡ như không phải hai vị công chúa mà là yêu ma muốn Y Dạ của thiếp thì phải làm sao đây?"

Liễu Vân Phong nhíu mày, thật ra trong lòng hắn cũng lo ngại chuyện này nhưng thật thì phải làm sao đây.

"Hoàng thượng, nếu là yêu ma muốn thì sẽ phải dâng Y Dạ cho yêu ma như vật hiến tế sao?"

"Ái phi, nàng suy nghĩ nhiều rồi, làm gì có chuyện Y Dạ sẽ là vật tế cơ chứ? Chuyện này... ngàu mai ta sẽ cho xác nhận lại. Nếu thật như nàng nói thì chỉ cần kiểm tra xem là yêu mà hay Anh Chi và Anh Dạ thích con bé là được"

"Xác nhận xong thì sao? Nếu là yêu ma thì sao?" Chiêu Mẫu Đơn sợ hãi.

"... Nếu là yêu ma, thì ba đứa sẽ bị cách ly ra, chúng ta nhất định sẽ đảm bảo an toàn cho Y Dạ"

"... Như thế được thật sao?"

"Chuyện hiện tại chưa có gì nghiêm trọng, cứ xem đã rồi chúng ta sẽ tìm ra cách xử lý thôi! Nàng mệt rồi, về nghỉ ngơi đi" Liễu vân Phong vỗ nhẹ vai Chiêu Mẫu Đơn.

"Vâng... Đã làm phiền tới người rồi! Thần thiếp xin phép cáo lui"

"Ừm, nàng về nghỉ đi"

'Cạch'


.....

Vào sáng ngày hôm sau...

"Anh Chi, Anh Dạ! Hôm nay phụ hoàng muốn hai con tới chơi với Y Dạ, hai đứa có muốn đi không?" Nguyên Ánh Tuyết nhẹ gõ cửa phòng của cặp công chúa sinh đôi.

Bọn họ trong mơ màng nghe gõ cửa, định tức giận quát lên nhưng nghe tới việc được ra ngoài chơi, lại còn với Liễu Y Dạ liền bật dậy, đáp dõng dạc "Bọn con muốn đi!!"

Nguyên Ánh Tuyết thở phào một cái rồi nhẹ bước bỏ đi.

Liễu Anh Chi và Liễu Anh Dạ ở bên trong không thèm để ý đến mẫu thân mình ở bên ngoài, chỉ chú tâm sửa soạn, vệ sinh. Khi nữ hầu tới giúp bọn họ thay đồ thì bọn họ đã tự làm đâu vào đấy rồi.

"Nương, bọn con xong rồi! Khi nào chúng ta đi đây ạ?" Liễu Anh Dạ hớn hở gọi Nguyên Ánh Tuyết từ đằng xa.

"... Sao hai con nhanh thế? Cứ từ từ bởi vì... bây giờ mới đầu giờ Thìn thôi mà (7 giờ sáng), ta nghĩ là thập tam công chúa cũng chỉ vừa mới dậy thôi" Nguyên Ánh Tuyết nhẹ nhàng đáp.

"..." hai đứa trẻ ngây ra, chúng nhìn nhau "Mới giờ Thìn thôi!" "Còn sớm quá à?"

Lát sau bọn chúng mới bình tĩnh đi vào ngồi yên chờ trong phòng Nguyên Ánh Tuyết. Nhìn phản ứng của Liễu Anh Chi và Liễu Anh Dạ, lũ nha hoàn xung quanh và cả Nguyên Ánh Tuyết nhẹ thở phào một cái.

"Anh Chi, Anh Dạ, giờ còn sớm, hai đứa muốn ăn sáng gì đó chứ? Nếu đi chơi thì chắc giữa buổi sẽ cảm thấy đói đấy!" Nguyên Ánh Tuyết tới gần, ngồi vào bàn.

"Ăn sáng ạ?" Liễu Anh Dạ suy nghĩ "Anh Chi, ngươi ăn không?"

"Cũng được, nhưng ăn gì?"

Bọn chúng nhìn qua Nguyên Ánh Tuyết "Ăn gì ạ?"

Nguyên Ánh Tuyết ấp úng "Ừm, ăn canh xương heo hầm nhé? Hay bánh canh? Hay cháo hạt sen? Có nhiều món mà, hai đứa chỉ cần nói thì ngự trù sẽ làm cho"

"Nếu bọn con biết muốn ăn gì..."

"Thì đâu cần phải hỏi người"

Bọn chúng lộ ra vẻ thất vọng.

"Vậy muốn ăn món ngọt hay món mặn? Chỉ cần các con chọn thì ta sẽ bảo bọn họ làm món ngon nhất cho ác con" Nguyên Ánh Tuyết có phần bối rối.


"Ừm... Ngọt hay mặn?" Liễu Anh Dạ lại suy nghĩ.

"Món ngọt ạ, con muốn ăn món ngọt" Liễu Anh Chi chọn đại.

"... Vậy con cũng thế ạ" Liễu Anh Dạ gật đầu.

Nguyên Ánh Tuyết liền sai nha hoàn bảo Ngự Thiện phòng làm mấy món ngọt gì đó vừa ăn mà phải thật ngon, lại không quên dặn là hãy làm nhanh lên.

.....

Về phía Y Dạ, khi nghe Chiêu Mẫu Đơn gọi dậy buổi sáng để đi chơi cùng Liễu Anh Chi và Liễu Anh Dạ...

"Gì? Ra ngoài chơi á? Nhưng con đanh buồn ngủ mà ~" Y Dạ mơ màng nói.

"Không được, con hãy dậy chuẩn bị đi nào, không nên để hai tỷ tỷ của con đợi lâu" Chiêu Mẫu Đơn có phần gấp gáp.

Khi Y Dạ rời lưng khỏi giường, Chiêu Mẫu Đơn đã sai nha hoàn vào giúp thay đồ, chải chuốt các kiểu cho Liễu Y Dạ.

"Ưm... có chuyện gì thế ạ? Cứ từ từ không được sao?" Y Dạ ngáp dài.

"Không được đâu mà! Hai tỷ tỷ của con sẽ phải chờ con dài cổ mất!"

"sao vậy chứ? Chắc gì giờ này họ đã dậy chứ? Mới giữa giờ Mão thôi mà (6 giờ sáng)"

"Nào, nào, thay đồ rồi đi rửa mặt đi Y Dạ"

Chiêu Mẫu Đơn đẩy đẩy Y Dạ đi, Y Dạ đang buồn ngủ, hoàn toàn không có tính phản kháng, ngoan ngoãn đi theo.


.....

"Y Dạ, con xong chưa?" Chiêu Mẫu Đơn chờ Y Dạ rửa mặt thôi mà sốt cả ruột.

"Y Dạ? Y Dạ ơi?"

Chiêu Mẫu Đơn nghi ngờ, bước vào nhìn xem, hóa ra Y Dạ đang ngủ gục ngon lành trên ghế.

"Y Dạ!!" Chiêu Mẫu Đơn vội tới xách Y Dạ dậy, rửa mặt rồi vệ sinh răng miệng giúp Y Dạ, sau đó liền lôi xềnh xệch ra ngoài.

"Mới đó mà dã gần tới giờ Thìn rồi, tại con ngủ gục trong khi đang rửa mặt đấy!" Chiêu Mẫu Đơn gấp gáp chỉnh sửa lại trang phục cho Y Dạ "Nào, mặc vào!"

Y Dạ nghe lời, ngoan ngoãn mặc vào.

"Hôm nay chỉ có mình con với ngũ tỷ và lục tỷ đi chơi sao ạ? Có dịp gì thế?"

"Thế con muốn ai đi cùng nữa?"

"Đại tỷ, nhị tỷ, bát tỷ, nhị ca, tứ ca, tiểu Viên, tiểu Vân, A Tiêu..." Y Dạ liệt kê ra.

"... Muốn thì lát nữa hỏi xem hai tỷ tỷ con có đồng ý không rồi hãy dẫn họ đi cùng"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận