Nam Chính, Tôi Không Cần

Chap 28: Chiếc khăn quàng cổ
Chỉ cảm thương cho hai người kia. Đang tranh giành mỹ nữ, mỹ nữ lại tưởng họ liếc mắt đưa tình. Có chuyện gì buồn cười hơn.
--//---
Dương Thiên Hạo đang bắn ánh mắt tia lửa điện về phía Đông Phương Triệt nói
-Tôi không nghĩ Ngọc Khuê sẽ đi, cô ấy bận đi mua sắm cùng tôi rồi nhỉ Khuê? Ngọc Khuê?-Câu nói Thiên Hạo sặc mùi dấm chua cùng ý nghĩa sâu xa 'đi mua sắm cùng tôi' khiến Triệt không khỏi đen mặt, họ thân thế sao? Thiên Hạo định nắm tay Ngọc Khuê toan kéo đi nhưng thứ mình nắm được là không khí. Vội nhìn xung quanh kiếm Ngọc Khuê chẳng thấy ai cả. Ngọc Khuê như làn gió bay đi không để lại dấu tích nào khiến Thiên Hạo lẫn Triệt sững sờ tiếp thu sự việc. Hai người không hẹn cùng nghĩ
"Cô ấy chạy đi đâu rồi?"
---//----
Cô đang tung tăng đi tìm điện thoại mới.

Bước vào shop chọn đại chiếc điện thoại iphone 6s rồi đưa thẻ quẹt đi ra.
"Mua đồ xong rồi nhỉ đi mua sách thôi haha. Các em hãy chờ chị, chị tới ngay"-cô mỉm cười cầm điện thoại, gấm tay nghe vào cô tìm một số thư viện gần đây. Thư viện XXX gần đây kế bên có một trà sữa nữa địa điểm lý tưởng.
Bước chân ra đường phố tấp nập người trời chuyển chiều gần tối rồi. Không khí hơi lạnh rồi lại là mùa đông mùa này các cặp tình nhân hay đi dạo vào buổi tối. Haizz ghen tị thật nhiều năm về trước khi tới mùa đông, anh đã bảo cô đi chơi lễ đi nhưng cô một mực ở bên anh, năm nào cô cũng tặng quà vào dịp Giáng Sinh cho anh. Anh đã từng đan cho cô một áo khăn cổ bằng len màu đỏ, cô luôn giữ nó bên mình. Thầm mỉm cười, thật buồn khi năm nay không thể cùng anh đón Giáng Sinh nhỉ?
--//---
Xung quanh bao người đang hạnh phúc cùng người mình yêu, em lại chợt tủi thân cảm giác nhớ nhung anh cứ xuất hiện mãi. Em nên làm gì? Mùa đông luôn lạnh nhưng những năm trước em luôn cảm thấy nó ấm vì vẫn còn anh, bây giờ không còn anh cảm giác cô độc cứ về. Nó thật khó chịu nhưng em cũng không ghét nó lắm chắc có lẻ em đã quen với nó. Mọi thứ thật mờ ảo bài Blue của BIGBANG vang trong tai
'Khi mùa đông lùi xa và mùa xuân tìm về
Đôi ta dần héo tàn, nơi con tim tái tê vẫn áp ủ những khát khao
I'm singing my blue
~~Đã thấm vào giọt sầu, quyện vào nỗi đau xót xa
I'm singing my blue
~~Về một tình yêu mà anh đã thả trôi theo làn mây kia...
...
-Blue BIGBANG-'
--//---
Đang đi một cảm giác lạnh lạnh xuất hiện cô đưa tay ra, bàn tay cô đang đỏ ửng vì lạnh, cơ thể này quá yếu đuối chắc vì vậy mà phải chịu cảnh bắt nạt của các nam chủ.
Lòng bàn tay đưa ra một bông tuyết rơi xuống, nó nhanh chóng tan ra rồi biến mất thành hơi nước. Cô mỉm cười, bông tuyết đẹp thật mỗi bông đều khác nhau không có một bông trùng. Chúng đều thật đẹp nhưng vẻ đẹp nhanh chóng lụi tàn. Thật tiếc.
Cô mỉm cười hiện giờ chóp mũi cô đang ửng lên do khí lạnh, cơ thể này lại yếu nữa cô nên tìm một cửa hàng nào bán quần áo mùa đông nhỉ?
Đưa mắt nhìn xung quanh đập vào mắt cô là chiếc khăn cổ màu đỏ được đan bằng tay, nếu nó chỉ là khăn quàng cổ bình thường cô sẽ không chú ý làm gì nhưng không phải. Nó giống hệt chiếc khăn anh đã đan cho cô nhiều năm trước. Màu sắc tuy hơi phai. Điều khiến cô có thể chắc chắn đó giống hệt vì anh sẽ luôn đan hình cánh bướm lên chiếc khăn đó. Chiếc khăn hoàn toàn giống của anh, không thể nào, chính mắt cô nhìn thấy anh đan khăn cho cô hình cánh bướm ở cuối chiếc khăn đánh dấu, anh còn nói "Em xinh đẹp giống như những cô bướm, chiếc khăn này anh dành riêng cho em"
Mắt cô căng ra, tâm trí có phần hoảng loạn. Một ý nghĩ thôi thúc cô phải tìm hiểu cho ra lẻ. Bước chân cô vô thức hướng tới cửa hành kia. Bên ngoài nó trang trí cực đơn giản tạo cảm giác ấm cúng, gần gũi tên của cửa hàng là Winter.
Bước vào cửa hàng, tiếng chuông leng keng của cửa vang lên có một anh chàng bán hàng khuôn mặt thanh lịch thư sinh, soái ca
-Chào mừng quý khách tới cửa hàng Winter của chúng tôi, quý khách mua gì ạ?
-À cho tôi hỏi mua chiếc khăn quàng cổ màu đỏ kia
-A xin lỗi quý khách cái đó không bán được. Cái đó chỉ để trưng bày thôi ạ.
-Tôi sẽ tăng giá lên 2 lần không 5 lần để mua nó-ánh mắt cô có phần mong chờ, cô chắc chắn phải mua được nó
-A cái đó là của ông chủ của tôi tự tay đan tặng người con gái quan trọng với ông chủ, mà nghe nói do tai nạn nên ông không thể tặng được nên chỉ là hàng trưng bày thôi ạ, có rất nhiều loại khăn len khác em có muốn xem không?
-Ông chủ của anh là ai thế? Tôi có thể gặp để trao đổi không?
"Là anh sao? Chỉ một người duy nhất đan giống như vậy là anh"-ánh mắt cô đầy bối rối vậy sự việc mấy năm trước kia là sao?
-Ông chủ không thường ở trong nước 1 năm khoảng 2,3 lần ông quay lại shop thôi
-Vậy em có thể xin số điện thoại không?
-Đây là số ông ấy nhưng ông ấy không thường bắt máy đâu nhé-anh chàng đưa mẩu giấy ghi dòng chữ 0124xxxxxxx
-Cám ơn anh
-Không có gì mà giờ này tuyết rơi cũng khá nhiều đấy, em muốn ở lại chút không?
-À cám ơn em muốn mua một số trang phục mùa đông
-Vậy mời quý khách qua đây chọn đây là những mẫu hàng mới...
Cô chọn một chiếc áo len màu trắng có khuy nâu vô cùng đẹp, nón len màu đỏ khá dễ thương.
-Trời đang lạnh em có muốn uống một tách trà ấm không?
-À cám ơn anh một tách chắc sẽ ổn
"Anh chàng này thật chu đáo, lịch thiệp còn rất đẹp trai a. Soái ca là đây"
Sau khi uống tách trà ấm kia cô cảm ơn anh chàng, giờ này nên về cô bước ra khỏi cửa hàng chỉ để lại một mẩu giấy để cảm ơn, cô quên bén việc sẽ mua truyện việc cô để ý hiện giờ chính là chiếc áo len kia. Cô nhầm chuyện gì nhưng sẽ không nhầm chuyện của anh.
Nhưng nếu người đan kia không phải là anh mà là một người xa lạ thì sao? Đến lúc đó cô cũng chẳng biết nên làm gì.
--//---
Anh chàng trong shop Winter sau khi đưa cô tách trà cứ tưởng cô sẽ ngồi lại nên xuống dưới dọn dẹp đồ nhưng khi lên thấy tách trà đã hơi nguội đi có để lại tờ giấy "Cám ơn vì tách trà"
Hắn mỉm cười, cô gái thật đáng yêu. Có vẻ chiếc khăn kia rất quan trọng với cô nhỉ? Hắn có nên gọi cho ông chủ không? Mà thôi nếu có duyên chắc chắn cô sẽ quay lại tìm thôi.
Anh chàng tưởng chừng chỉ là nhân viên của shop kia có ai ngờ sau này sẽ còn liên quan nhiều đến cuộc sống của cô, anh ta tên Trịnh Hoàng Nam, là một trong nam chủ của nữ chủ. Và sau này sẽ còn liên quan tới cô nhiều
Bỗng chuông điện thoại của Hoàng Nam vang lên
"Ông chủ?"
-Ông chủ có chuyện gì sao?
-Không có gì đâu tôi chỉ gọi hỏi tình hình shop thôi
-À lúc nãy đã có một quý khách là nữ hỏi mua chiếc khăn của ngài đấy
-Hỏi mua?
-Vâng tôi cũng bất ngờ có vẻ chiếc khăn quàng cổ đó rất quan trọng với cô ấy
-Ừm tôi sẽ sớm về
-Vâng thưa ngài
Cúp điện thoại,bên đầu dây kia trầm ngâm.
___+•+___+•+___+•+___+•+___+•+___
Nam chủ cuối cùng đã xuất hiện a, Lạc Phong sắp xuất hiện rồi nhưng au đang thắc mắc nên đặt tên cho anh ở thế giới này là gì? Bạn nào chọn tên hay chap sau au tặng nha~~
Khu PR Instagram/ IG
Au đọc bình luận thấy một số bạn là VIP hay là fan KPOP hy vọng được làm quen, au có 3 nick Insta
ic.souththth (về WINNER)
_gd.vi_ (về BIGBANG, nick này au chỉ mới hoạt động)
_xxmyyduynxx (cá nhân)
Bạn nào muốn kết bạn Face với mình trên trang wattpad có 2 link.
Vote và bình luận cho au~~
#MiYeon


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui