Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Thậm chí hắn tức giận, mặc kệ cô ở một chỗ, cô cũng sẽ không giống trước kia, theo lại đây.

Thái độ tiểu giống cái đột nhiên biến lạnh nhạt làm Cesar có chút hoảng.

Chỉ có lúc ở hình thú, cô mới thực mau dán lại đây ôm hắn.

Điều này làm cho hắn có một chút an ủi.

Chỉ có khi ôm cô, cỗ hoảng loạn kia mới có thể bình phục.

Nhưng mà sẽ lại trở nên táo bạo buồn bực.

Cesar mỗi buổi tối nhìn Tô Yên ngủ trên bụng mình, đều sẽ suy nghĩ cô vì sao lại lãnh đạm với mình như vậy.

Chẳng lẽ là cô thích giống đực khác???

Nhưng hắn rất nhanh đã phủ nhận.

Chuyện này không có khả năng, sẽ không có giống đực nào còn xinh đẹp còn cường tráng hơn so với hắn.

Hơn nữa cô gần đây cũng không có tiếp xúc với bất luận giống đực nào.

Cho nên căn bản cũng sẽ không có khả năng coi trọng giống đực khác.

Rốt cuộc chỗ nào xảy ra vấn đề?

Cesar cẩn thận suy nghĩ, thật lâu cũng không suy nghĩ ra.

Nhưng là, việc này cũng không cản trở hắn làm chút chuyện mờ ám.

Nói ví dụ, hắn cố ý giữa trưa không có dừng lại ăn cơm, cũng không có uống nước.

Đó là muốn chờ cô chủ động mở miệng nói chuyện muốn nước uống với hắn.

Hắn rõ ràng nhìn thấy cô khát nước cực kỳ, nhưng cô vẫn nhẫn nại một câu cũng không nói.

Vốn tưởng rằng quyền chủ động ở trong tay mình, nhưng Cesar chậm rãi ý thức được, quyền chủ động cũng không ở chỗ hắn.

Bởi vì hắn không nhìn được tiểu giống cái của mình chịu khổ.

Nhìn cô ghé vào trong lòng ngực hắn, bộ dáng héo héo, hắn rất đau lòng.

Hắn trở nên nôn nóng, khi xuyên qua rừng cây lực độ phá hư cũng càng lúc càng lớn.

Cesar cảm thấy mình dần dần trở nên không giống chính mình nữa, mà tất cả đều là bởi vì tiểu giống cái này!!

Lại nhịn trong chốc lát, rốt cuộc, hắn nhịn không được.

Bước chân dừng lại, khẩu khí táo bạo lại không kiên nhẫn

"Em không khát nước??!"

Tô Yên ngẩng đầu, mắt trông mong nhìn hắn.

Sau đó gật đầu.

Cô khát, nhưng, không thể nói chuyện a.

Cesar thấy cô gật đầu, bộ dáng ủy khuất.

Thực tức giận.

Cô còn ủy khuất?

Cô ủy khuất cái gì?

Chẳng lẽ không biết tự mình mở miệng nói sao?

Nhất định phải chờ đến khi hắn hỏi?

Cô chẳng lẽ sẽ không chủ động nói chuyện với mình mãi sao??

Nhưng, lại nhìn cô mắt trông mong rất muốn uống nước kia.

Những lời này hắn một câu cũng nói không nên lời.

Thân là một giống đực tốt, thì không thể tức giận với giống cái của mình.

Cesar nghĩ như vậy.

Sau đó, hắn ôm Tô Yên đi đến suối nước gần nhất.

Biết cô khẳng định sẽ khát nước, cho nên hắn cố ý đi dọc theo dòng suối.

Chỉ cần cô nói khát nước, không đến chốc lát hắn liền có thể đưa cô đi uống nước rồi.

Nhưng mà cuối cùng, đợi nửa ngày, cũng không chờ được cô nói với hắn một câu.

Không thể ức chế, Cesar có chút uể oải, cũng có chút hoảng.

Hắn chẳng lẽ thật sự không có lực hấp dẫn với tiểu giống cái??

Tô Yên ngồi ở trên tảng đá.

Dùng lá cây mỏng màu xanh múc nước lên từng ngụm từng ngụm uống.

Thậm chí còn bị sặc.

Cesar biến ảo thành hình người.

Đi đến trước mặt Tô Yên, nhẹ nhàng vỗ sống lưng cho cô.

Muốn duỗi tay xoa vệt nước trên môi Tô Yên.

Kết quả hắn mới vừa nâng tay lên, quần áo đụng phải cánh tay Tô Yên.

Tô Yên cảm giác đau đớn truyền đến, nhíu mày.

Lá cây không cầm chắc, rơi ở trên mặt đất.

Thân thể theo bản năng né sang một bên.

Động tác Cesar cứng lại ở đằng kia.

Nhìn một loạt phản ứng của Tô Yên.

Cô giống như là bị đồ vật dơ bẩn chạm vào vậy.

Cau mày, không muốn dựa gần hắn như vậy.

Cesar mím chặt môi.

Hắn một câu cũng không nói.

Xoay người đi tới rừng cây.

Vừa đi, tay vừa xoa vị trí ngực.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận