Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

Nhưng cái hố đen này có một cỗ hơi thở nó chưa từng cảm nhận được bao giờ.

Ngay cả ở trên người của Tô Yên cùng nam nhân kia cũng chưa từng có.

Xa lạ, nguy hiểm, làm người lạnh cả sống lưng.

Mắt thấy băng ở trên đám sương mù sắp tan ra, nó đang cố chuyển động lại lần nữa

Tô Cổ duỗi tay, lại tiếp tục đóng băng đám sương mù kia.

Hai bên đối nghịch nhau.

Nước trên mặt đất càng ngày càng nhiều.

Băng vừa mới ra liền bị tan chảy.

Liên tục như vậy đến nửa giờ sau, Tô Cổ nhíu mày, sắc mặt tái nhợt.

Từ lúc thành con người đến nay, đây là lần đầu tiên hắn tiêu hao nhiều sức mạnh như vậy.

Rốt cuộc vẫn có chút không thích ứng.

Dần dần, mày Tô Cổ càng nhíu chặt.

Không đúng, đám sương đen kia, hình như đang hấp thụ sức mạnh của hắn.

Tô Cổ cảm thấy sức mạnh trong cơ thể mình đang mất dần đi.

Rốt cuộc đây là thứ gì?

Tô Cổ bị sương đen kia kéo lại gần.

Tiểu Hoa thấy không ổn.

Vội vàng chạy đến trước mặt Tô Cổ, ôm chặt chân hắn.

Non nớt nói

"Hừ! Chờ một lát chị ta tới, đánh ngươi đến một hơi cũng không còn!"

Tiểu Hoa vừa nói vừa sốt ruột.

Ký chủ sao vẫn chưa tới a?

Nếu còn không tới, bọn họ sẽ bị hố đen này hút vào bên trong mất.

Chỉ thấy trong hẻm nhỏ liền xuất hiện hai vết kéo thật dài.

Đó là dấu chân của Tô Cổ, hắn đã bị hút đến bên cạnh sương đen.

Tiểu Hoa càng nhìn càng nôn nóng.

Mắt thấy sắp bị hút vào.

Nhịn không được ngẩng đầu gọi

"Ký chủ! Chị tới mau đi!!"

Vừa nói xong.

Tô Cổ liền thấy bả vai mình bị một lực cường đại túm lấy.

Tiếp theo, phanh!

Hắn bị kéo ra phía sau, một cô gái nhỏ nhắn mặc đồng phục bệnh nhân xuất hiện trước mặt mọi người.

Tiểu Hoa mắt sáng ngời

"Ký chủ!"

Tô Cổ

"Chị, Tiểu Hồng đang bị nuốt vào trong."

Tô Yên nhìn hố đen kia, lại nhìn cái đầu to ở bên ngoài của Tiểu Hồng.

"Tê tê tê tê tê ~~~"

Yên Yên, cái đuôi bị cắn.

Tô Yên duỗi tay tới gần.

Một tay bắt lấy hố đen kia, một tay nắm lấy đầu Tiểu Hồng.

Dùng sức kéo ra ngoài.

Tiểu Hồng cảm thấy mặt mình rất đau.

Như sắp bị bóp nát.

"Tiểu Hồng, thu nhỏ"

Tô Cổ ra tiếng

Tiểu Hồng xẹt một tiếng, nhanh chóng trở nên nhỏ bé.

(Đọc trên trang wattpad chính chủ là tôn trọng và ủng hộ editor)

Dường như cái hố đen kia vẫn chưa phản ứng kịp.

Trong nháy mắt, lạch cạch, Tiểu Hồng liền bị kéo ra ngoài.

Cái đuôi nó sưng lên như cái bánh bao.

Tiểu Hồng bay thành một hình cung, rồi rơi vào lòng bàn tay Tô Cổ.

Nó ôm đuôi,

"Tê tê tê tê tê ~~~"

Cổ Vương, đuôi đau.

Sau đó vươn lưỡi rắn đỏ tươi đi liếm đuôi mình.

Tô Cổ nhìn Tô Yên đứng trước hố đen mà vẫn chưa bị hút vào.

Hắn ôm Tiểu Hồng đi đến, muốn tìm hiểu rốt cuộc là làm sao.

Chỉ là hắn vừa mới tiến hai bước, liền nhanh chóng cảm nhận được một lực hút đang kéo mình.

Tô Cổ tức khắc dừng lại.

Cổ Vương

"Chị, sao em chưa từng thấy chuyện kỳ lạ như vậy?"

Tô Yên nhìn hố đen trong tay.

Nghiêm túc nói

"Minh giới."

Vừa dứt lời.

Từ trong hố đen có thứ bay ra ngoài.

Một làn sương xám toả ra trong không khí.

Đảo mắt, hố đen kia chậm rãi biến lớn.

Cuối cùng biến thành một người mặc áo choàng đen che kín người, đeo mặt nạ màu đen.

Giọng nói lạnh lùng

"Giao đồ ra đây, ta sẽ tha tội chết cho các ngươi."

Giọng điệu của kẻ trên cao, không coi ai ra gì.

—-

Huhu nhà ta lỗi mạng giờ mới up đc á 😭😭😭😭


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận