Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Trách không được mấy đứa nhỏ không thân thiết với cô.

Hoá ra là không phải ruột thịt.

Chỉ cần có Tống Du Cảnh, về sau cô sẽ sinh thật nhiều con cái.

Mỗi một đứa khẳng định sẽ cực kỳ đáng yêu.

Tô Thủy bắt đầu nhắm mục tiêu vào Tống Du Cảnh

"Cô thông đồng với chồng tôi, việc này cô giải thích như thế nào?"

Tô Yên nghĩ nghĩ, móc điện thoại di động ra, mở album ảnh.

Sau đó đưa tới trước mặt Tô Thuỷ.

Tô Thuỷ lập tức ngây ngẩn cả người.

"Cô... kết hôn rồi?"

"Cùng Tống Du Cảnh."

Tô Thủy lập tức đứng lên

"Tôi mới là vợ của hắn!!"

Tô Yên lắc đầu

"Người cô thích không phải hắn."

Ánh mắt Tô Thủy như muốn phun độc

"Như thế nào? Các người một đôi cẩu nam nữ còn muốn ấn cho tôi cái tội danh ong bướm lẳng lơ??"

Tô Yên ngẩng đầu, nhẹ nhàng nhìn cô ta.

Ánh mắt thật xa cách.

Lúc này có hai người đi vào quán cà phê.

Người đàn ông có hơi gầy gò, nhìn khá anh tuấn.

Khoác cánh tay hắn ta chính là một vị phu nhân.

Mỗi một thứ mặc trên người đều là tinh phẩm.

Tô Yên giơ tay

"Cô nhìn họ đi."

Tô Thủy theo ánh mắt Tô Yên nhìn qua.

Trong nháy mắt, cả người cô ta cứng đờ, chỉ cảm thấy trái tim đau lợi hại.

Tô Thủy nhìn người đàn ông kia.

Hắn là ai?

Trong đầu Tô Thủy hiện lên vô vàn kí ức.

Cô ta cơ hồ là buột miệng thốt ra

"Doãn Hưng!"

Tô Yên uống một ngụm cà phê.

Lên tiếng

"Nhớ ra rồi sao?"

Cô hỏi nghiêm túc.

Tô Thủy đau đớn ôm chặt đầu mình.

Tô Yên nói

"Cô cùng hắn cấu kết làm bậy, còn phá thai sinh non ba lần, sau đó bị ép chết."

Dứt lời, ký ức trong đầu Tô Thuỷ càng ngày càng nhiều.

Hai mắt cô ta đầy nước mắt nhìn Doãn Hưng,

Cả người đều run rẩy.

Đại khái ký ức còn chưa khôi phục hoàn toàn.

Thế cho nên Tô Thủy hiện tại nhìn thấy Doãn Hưng trong hai mắt tràn đầy vui sướng.

"Hưng Hưng."

Cô ta hô một tiếng, chạy về phía hai người kia.

Năm phút sau.

Tiếng nói sắc nhọn của Tô Thủy truyền đến

"Doãn Hưng anh nói rõ ràng cho tôi, bà ta rốt cuộc là ai?! Tôi vì anh mà còn ly hôn, anh thế nhưng ở cùng bà ta ư?!"

Dứt lời, Tô Thuỷ liền tát một cái vào mặt vị phu nhân kia.

Thuận tay còn hất một ly cà phê lên mặt bà ta.

Cuối cùng, Tô Thủy bị Doãn Hưng lôi đi.

Vị phu nhân đứng ở chỗ đó tràn ngập xấu hổ cùng chật vật.

Tô Yên cầm di động đi qua.

Những lời nói đã chuẩn bị trước lần này cũng không cần dùng đến nữa.

Cô lấy di động, mở ra một video dài 50 giây.

Video là nhiều hình ảnh ghép vào với nhau.

Sau đó đặt ở trên bàn, một câu không nói chờ nó phát xong.

Vị phu nhân kia không hiểu Tô Yên có ý gì.

Bà ta cúi đầu nhìn di động.

Sau đó liền thấy điện thoại hiện hơn bốn mươi bức ảnh.

Tất cả đều là hình ảnh chụp từ những góc độ khác nhau, Doãn Hưng cùng các loại phụ nữ triền miên, hôn môi, tay trong tay.

Tô Yên ở bên cạnh giải thích

"Chỗ này có tám người."

Vị phu nhân kia nắm chặt tay lại, móng tay cắm sâu vào thịt.

Nỗ lực duy trì biểu tình trên mặt.

"Cô nói với tôi những điều này. Có mục đích gì??"

Tô Yên nghĩ nghĩ

"Tôi muốn hắn sống không được tử tế."

Bà ta nhìn chằm chằm Tô Yên một hồi lâu.

Sau đó cầm lấy túi sách của mình, xoay người rời đi.

Trước khi đi để lại một câu

"Như cô mong muốn."

Nói xong, bà ta chật vật rời đi.

Ba ngày sau.

Tô Yên thành công kết nối lại sóng não với Tiểu Hoa.

"Ký chủ ký chủ!! Em có thể lại nói chuyện cùng chị rồi!"

"Ừ, ta nghe được."

Tô Yên nghiêm túc gật đầu.

Tiểu Hoa

"Ký chủ ký chủ! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nguyện vọng của nguyên thân."

Giọng nói non nớt vang lên.

Dứt lời, Tiểu Hoa nói tiếp

"Chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ kết thúc. Chị còn ba ngày để rời khỏi vị diện."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui