“Ta hiện tại cảm thấy trạng thái bây giờ của ngươi không thể.”
Tiểu Hồng vừa mới còn vui vẻ lắc lắc cái đuôi, giây tiếp theo liền héo.
Nằm đơ trong lòng bàn tay Tô Yên.
Tô Yên vuốt vuốt đầu Tiểu Hồng.
Nghĩ đến vấn đề Tiểu Hồng vừa mới hỏi.
Trong đầu thoáng hiện ra một khuôn mặt.
Nàng nghiêm túc nói
“Ta thích trắng trắng, đôi mắt to to.”
Vốn từ để miêu tả của Tô Yên hữu hạn.
Chỉ có thể miêu tả được như vậy.
Tiểu Hồng nghe xong, nỗ lực gật gật đầu.
“Tê tê tê tê tê.”
Em sẽ cố gắng.
Nói xong lại lắc lắc cái đuôi, từ lòng bàn tay Tô Yên trượt xuống.
Tiểu Hồng vừa đi vừa dùng vẻ mặt ngơ ngác hỏi Tô Cổ.
“Tê tê tê tê tê tê tê”
Ngươi thích bộ dáng gì?
“Xấu.”
Tiểu Hồng hừ một tiếng
“Tê tê tê tê tê.”
Ta là một con rắn siêu soái đó.
Cái kiểu mà uy vũ hùng tráng ấy.
Đang nói, ầm một tiếng.
Tiểu Hồng không chú ý, đập mặt vào cây cột.
“Thằng ngốc này, mắt ngươi mọc ở đuôi đấy à? Cây cột lớn như vậy mà ngươi nhìn không thấy?”
Tô Cổ phục hồi tinh thần lại, há mồm liền mắng.
Tiểu Hồng chột dạ.
Nhỏ giọng nói
“Tê tê tê tê tê”
Ta sắp biến thành hình người.
Ta cũng sẽ rất lợi hại.
Tô Cổ không nói chuyện.
Một lát sau, nói
“Bế quan cho tốt đi.”
Tiểu Hồng tới lui thân mình
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
“Tê tê tê tê tê”
Đương nhiên.
Tiểu Hồng lại nói
“Tê tê tê tê tê”
Ta sẽ thực mau ra đây.
Ngươi không cần nhớ ta.
Tô Cổ
“Chỉ cần đừng chết ở bên trong là được.”
Một cổ một xà, ngươi một lời ta một lời, uốn éo đi về phía trước.
Trưa hôm đó ở Ninh Quốc công phủ lục soát ra không ít đồ vật.
Giả tạo sổ sách, lượng lớn vàng bạc châu báu, còn có thư tín chưa thiêu hủy.
Kết quả là, buổi tối, tất cả mọi người Ninh Quốc công phủ đều bị bắt giữ.
Liên tiếp ba ngày đều không thẩm vấn gì.
Chỉ mỗi ngày hai mươi đại bản.
Đánh đến da tróc thịt bong.
Nghe nói Ninh Quốc Hạ lần đầu tiên bị đánh đã bị đánh bất tỉnh.
Tô Yên thượng triều, thu không ít tấu chương.
Hơn phân nửa đều là nói chuyện giúp Quốc công phủ.
Ở trong mắt những viên quan này, đương kim nữ đế đại nhân sẽ không dám xử trảm cả nhà Ninh Quốc công.
Có khi chỉ là muốn tra khảo một chút rồi lại thả ra.
Nữ đế đại nhân không cầm quyền thế.
Thậm chí mẫu thân của nữ đế đại nhân còn là xuất thân từ Quốc công phủ.
Đều là người dựa dẫm vào Ninh Quốc công phủ.
Sao lúc này có thể tạo ra sai lầm được?
Tô Yên nhìn từng cái tên trêи mỗi quyển tấu chương.
Sửa sang lại một chút.
Chừng mười mấy tấu chương đều là cầu tình.
Cái gì mà Ninh Quốc Hạ luôn làm tròn phận sự, quyết không có khả năng làm ra chuyện phản quốc.
Thậm chí còn có tấu chương lớn mật thuyết giáo nàng.
“Cách dùng người của nữ đế đại nhân, xét hình thức quá mức lỗ mãng, chỉ nghe lời nói của một bên liền xét nhà trọng thần quốc gia, tống vào ngục giam, những chuyện này là không thể được.”
Sở dĩ dám trắng trợn táo bạo như vậy.
Bởi vì bọn họ cho rằng Tô Yên bất quá chỉ là một nữ tử chưa trải việc đời.
Những lời ý chính là chê cười cách nàng xử lý đại sự trong triều.
Tô yên cầm những tấu chương cầu tình đó lên.
Đưa cho Thanh Uyển đứng bên cạnh.
“Dẫn người đi khám xét nhà của những người này.
Nếu tra ra có vấn đề, trực tiếp tống cổ vào nhà lao.
Để phó quan lên thay thế vị trí.”
Thanh Uyển đưa tay tiếp nhận tấu chương, gật đầu
“Rõ, bệ hạ.”
Nói xong, Thanh Uyển do dự một chút, vẫn là nói
“Bệ hạ, chỉ sợ tra xong, triều đình sẽ trống không.”
Tô Yên ngẩng đầu
“Ngươi là sợ dao động nền tảng quốc gia?”
Thanh Uyển gật đầu
“Vâng”.