Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời


Tô Yên đơn giản mà thô bạo.
Tiểu Hoa nghĩ tới lúc Quân Vực đại nhân vô cớ gây rối với ký chủ.

Tức khắc liền rõ ràng.

Quả nhiên, em trai chính là em trai.

Nên đánh thì vẫn đánh.
Một giờ sau, phi hạm khởi hành.

Tô Yên nghĩ nghĩ, vẫn gửi tin nhắn cho Hoắc Vưu
“Sao anh không tới? ”
Chẳng lẽ vì tính khí hắn không tốt nên không ai cần?
Tin nhắn gửi đi rất lâu cũng không thấy hồi âm.
Từ trường quân đội đế đô đến Thâm Lam tinh mất một ngày một đêm.

Vì vậy mọi sinh viên có thể lên khoang vũ trụ để nghỉ ngơi.
Tô Yên đứng dậy, đi vào khoang vũ trụ.

Lúc này, lộ trình tới Thâm Lam tinh đã được hơn phân nửa.

Vào khoang vũ trụ ngủ một giấc, lúc tỉnh lại, hẳn là sẽ đến.
Đang đi, phía sau liền truyền đến một trận cười đùa
“A? Vị này có phải là duy tu sư rác rưởi ban F thành công leo lên người Tô Kiêu đúng không?”
“Thật không biết tốt xấu.”
“Cũng không nhìn xem năng lực của mình.

Nếu Tô Kiêu xảy ra sơ suất gì, có bán cô ta cũng không đủ bồi.”
Một đám nữ sinh tụ tập bên nhau.

Một câu một câu tiếp theo một câu châm chọc.
Tuy không nói trực tiếp với Tô Yên, nhưng mỗi câu đều hướng về cô.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Yên dừng bước, liếc các cô một cái.

Nghiêm túc nói
“Rất ghen ghét sao?”
Cô nhẹ nhàng nói ra bốn chữ, lập tức chọc trúng tâm tư mấy thiếu nữ kia, đám người thẹn quá thành giận
“Tô Yên, cô có ý gì?”
“Chúng tôi ghen ghét? Cũng không nhìn lại bản thân cô có cái thân phận gì.”
“Đúng vậy, cô cho rằng Tô Kiêu sẽ coi trọng một người như cô?”
Tô Yên chỉ đứng đó nghe mấy nữ sinh kia nói xong.

Sau đó, mở miệng
“Hắn ở đây, có chuyện gì các cô có thể nói thẳng với hắn.”
Vừa nói xong, mấy nữ sinh lập tức ngậm miệng.
Hoảng loạn chỉnh sửa lại đầu tóc cùng quần áo, nhìn xung quanh.
Tô Yên nghiêng đầu, nói
“Tôi lừa mấy người đó.”
Lần này mấy nữ sinh kia thực sự thẹn quá thành giận.
“Tô Yên! Mày là cái thá gì mà dám trêu chọc bọn tao như vậy?”
Nói xong, liền tiến tới hai bước, giơ tay định đánh.
Tất nhiên cô ta không đánh tới mặt Tô Yên được.

Cánh tay vung lên kia bị Tô Yên cản lại.

Cô đẩy một cái, người nọ lảo đảo lui về sau.
Tô Yên nghiêm túc nói
“Bắt nạt người khác là một thói quen xấu, phải sửa.”
Mỗi câu cô nói càng làm đám người kia tức giận thêm một phần.
Không khí càng ngày càng căng thẳng.

Cho đến khi có người từ trong khoang vũ trụ đi ra.
“Được rồi, đừng nóng giận nữa.”
Ngẩng đầu liền thấy Lý Nhã đứng ở chỗ ngoặt.

Cô ta cười đi tới, có vẻ bất đắc dĩ
“Mọi người đều là bạn học, có gì mà không thể nhường nhịn được?”
Nói xong, đám nữ sinh kia lại bắt đầu kẻ tung người hứng
“Lý Nhã, sao chị lại có thể tốt đến như vậy? Chúng ta cần phải dạy cho cô ta một bài học.”
“Chị Lý Nhã, chúng ta xem cô ta là bạn học, nhưng cô ta lại không xem chúng ta là bạn bè.

Loại người này chính là thiếu đánh.”
“Đúng vậy”
Một câu tiếp một câu.
Lý Nhã lắc đầu
“Được rồi, chúng ta cũng sắp đến Thâm Lam tinh.

Sau đó là thí luyện, lúc này cần phải nghỉ ngơi tốt để có tinh thần chiến đấu mới đúng.”
Nói xong, lực chú ý của những nữ sinh đó từ trêи người Tô Yên dời đi một chút.

Nhưng vẻ mặt vẫn oán hận.
Lý Nhã mở miệng
“Nể mặt mũi của ta đi.”
Nói xong câu này, rốt cuộc đám nữ sinh kia rời đi.
Giờ chỉ còn lại hai người Lý Nhã cùng Tô Yên.

Lý Nhã quay đầu, cười nhìn về phía Tô Yên
“Cậu không sao chứ?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui