Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời


Trêи mạng nổi going nổi bão, một đợt lại một đợt.
Lực lượng quần chúng vô cùng cường đại, rất nhanh liền thấy có vài trang báo đăng tin, Hoa Duyên và Hoa Châu đã bị gọi đi hợp tác điều tra, cục thuế cử người đến kiểm tra công ty Hoa thị.
Tất cả những gì Hoa Duyên dày công cố gắng đạt được, liền sụp đổ với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn rõ.
Đương nhiên, những điều này cũng chẳng liên quan gì đến Tô Yên.

Cô hiện tại bây giờ đang ngồi nhìn chằm chằm vào hai người trước mặt.
Quân Vực ngồi phía bên trái, mặc một cái áo ngủ lớn lười biếng ngồi ở đó, trêи mặt đầy vết thương.
Còn bên kia sô pha, là Tô Kiêu Lôi.

Trêи tay quấn băng gạc, giống như bị thương đến xương cốt.
Hai người mặt sưng mày xỉa, không ai chịu nhường ai.
Tô Yên ra khỏi phòng, im lặng một chút rồi hỏi
“Hai người lại đánh nhau?”
Tô Kiêu Lôi nhăn mặt.

Giữa hai đầu lông mày còn mang theo chút cao ngạo, chậm rãi mở miệng
“Sao? Bạn giường của chị không kể cho chị sao?”
Ở trong lòng Tô Kiêu Lôi, thiếu chủ Thâm Uyên Ma Vực Quân Vực kia cũng chỉ là bạn giường của Tô Yên.
Quan hệ thân mật hơn, khẳng định là không thể.

Không khí giữa hai người họ càng lúc càng căng thẳng.
Mà đúng lúc này, đầu óc Tiểu Hồng không quá linh hoạt, còn không hiểu chuyện.

Nó lắc lắc cái thân hình nửa người nửa rắn của mình chạy đến bên cạnh Tô Yên, trong tay cầm một cái Ipad.
“Yên Yên, Yên Yên, chị giúp em một chút, em muốn xem [Bé rối Teletubbies].


Giọng nói giòn tan vang lên, thành công hấp dẫn lực chú ý của hai người kia lên cái đuôi của nó.
Tô Kiêu Lôi nhìn chằm chằm cái đuôi của Tiểu Hồng, lúc sau mới chậm rãi mở miệng
“Minh Thạch.”
Tiểu Hồng không để ý đến hai người kia, đương nhiên không biết đến chuyện này, nó vẫn lắc lư cái đuôi to đùng đứng đó chờ Tô Yên mở hoạt hình cho.
Tô Kiêu Lôi bỗng nhiên giơ tay, một tia chớp đánh thẳng tới cái đuôi của Tiểu Hồng.
Tô Yên giữ chặt lấy tay Tiểu Hồng, kéo ra sau người cô.
“Xẹt….

bùm!”
Tia chớp đánh lên sàn nhà làm xuất hiện một vệt cháy đen xì.
Tô Yên nhìn Tô Kiêu Lôi
“Cậu làm cái gì vậy?”
Tô Kiêu Lôi hờ hững như chưa từng phát sinh chuyện gì, quay đầu nhìn ra ngoài trời.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tiểu Hồng ngốc một lúc lâu mới phát hiện mình bị công kϊƈɦ, mục tiêu lại còn là cái đuôi của nó.
Tiểu Hồng tức giận, thương xót cho cái đuôi của mình.

Ôm lấy cái đuôi, gào lên
“Người xấu!”
Nói xong liền trốn sau lưng Tô Yên.
Những người này đều thích đả thương cái đuôi tội nghiệp của nó, cái đuôi này mọc trêи người mình quả thật quá thảm rồi.
Tô Yên nhìn Tô Kiêu Lôi, chờ hắn trả lời.
Nửa ngày sau, Tô Yên bỗng nhiên mở miệng
“Cậu khôi phục ký ức?”
Tô Kiêu Lôi sửng sốt, hóa ra cô còn không biết.
Tô Kiêu Lôi cười khẽ
“Tôi tất nhiên là sẽ khôi phục ký ức.

Sở dĩ vẫn còn ở đây là bởi vì bị chị đánh tổn thương đến thần hồn, phải đến tiểu thế giới này chữa trị.

Hiện giờ vết thương đã không còn nghiêm trọng nữa, ký ức cũng đã khôi phục, đến lúc phải đi rồi.”
Đây là mục đích Tô Kiêu Lôi tới đây.
Hắn phải rời đi.
Tô Yên gật gật đầu
“Thuận buồm xuôi gió.”
Tô Kiêu Lôi trầm mặc, trong lòng có chút không cam tâm.

Hắn giống như, càng lúc càng muốn nhiều hơn thế.
Tuy rằng cô là chị gái của hắn……… Nhưng lại không có chút ký ức nào về hắn.
Không thể vội vàng yêu cầu thái độ của cô với một người em trai vừa mới nhận phải thật thân mật.

Dù sao cô cũng đã nói, hai người sẽ sống rất lâu.
Vừa nghĩ, Tô Kiêu Lôi vừa nhìn Quân Vực.

Chỉ cần hắn không ngăn cản, sớm muộn gì quan hệ giữa hắn và chị gái cũng sẽ dần tốt hơn.
Tô Kiêu Lôi đứng lên, tháo băng gạc trêи cánh tay.
Chớp mắt liền thay đổi bộ dáng.
Áo bào trắng thêu tơ vàng, tóc tết buộc gọn sau đầu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui