“Thủ tục nhận nuôi khi nào làm xong? Làm xong, em mới có thể đi học.
Còn có Tô Tiểu Hồng kia nữa, cùng nhau làm đi.”
Tô Yên nhớ tới đứa trong không gian kia
“Nó có vẻ không muốn đi học.”
Tô Cổ uống ngụm nước trà
“Nó không quyền lựa chọn.”
Không đi học?
Không đi học thì làm gì?
Ăn hoa bắt bướm?
Tuổi cũng đã có, tất nhiên là phải đi tới trường học rồi.
Đương nhiên, chỉ khi nó có thể biến ra hai chân mà thôi, nếu cái đuôi rắn kia hóa không ra chân thì có muốn đi trường học cũng không đi được.
Đương nhiên, Tiểu Hồng đang ở nỗ lực ở trong không gian hóa chân không biết những việc này.
Uống trà xong, Tô Yên trở về khách sạn.
Tô Cổ lại trở về thành phố X, đi chuẩn bị chuyện khác.
Hiện giờ Tô Yên là ở chỗ này công tác, chờ ngày mai hội nghị kết thúc, thì sẽ trở về thành phố X.
Cô cởi áo ngoài, thay áo ngủ, kéo chặt bức màn xuống, mang bịt mắt lên rồi nhắm mắt lại.
Hiện giờ mới là bốn giờ chiều, cô cũng đã chuẩn bị buồn ngủ.
Tiểu Hoa nhìn ký chủ, nhỏ giọng hỏi
“Ký chủ, chị không có việc gì chứ?”
Tiểu Hoa là thật sự quan tâm ký chủ.
Tô Cổ phát hiện ký chủ có chút biến hóa so với trước kia, nhưng Tiểu Hoa thân là một cái thống tử ngày đêm làm bạn cùng ký chủ, tất nhiên là biết nhiều hơn Tô Cổ.
Từ khi ra khỏi Minh giới đến bây giờ đã là ba tháng, ký chủ rất chăm chỉ công tác, cũng rất chăm chỉ ngủ.
Ăn kẹo cũng đặc biệt nhiều, đảo mắt cái bàn đã tích được một chồng nhỏ vỏ kẹo.
Ký chủ càng ngày càng trầm mặc, Tiểu Hoa không biết ký chủ muốn làm gì.
Nhưng là nó biết, ký chủ còn tiếp tục như vậy ắt sẽ xảy ra vấn đề.
Tiểu Hoa mở miệng
“Ký chủ, chị có thể tâm sự cùng Tiểu Hoa.”
Trầm mặc thật lâu lúc sau, Tô Yên mở miệng
“Chúng ta hiện tại là ở đâu?”
Tiểu Hoa
“Ưm……”
Tô Yên
“Vì sao từ sau khi ra khỏi Minh giới, liền lập tức tới nơi này?”
“Cái này……”
“Làm sao mới có thể rời khỏi nơi này?”
Tiểu Hoa
“Ách…….”
Tô Yên hỏi một câu, Tiểu Hoa mắc kẹt một câu.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Vốn dĩ Tiểu Hoa là muốn hóa thân thành tiểu thống tử tri kỷ, hiện giờ tức khắc liền tiêu tan.
Từ lúc ra khỏi Minh giới, Tiểu Hoa còn tỉnh lại muộn hơn Tô Yên tận ba ngày.
Sau đó nó liền phát hiện mình tựa hồ không thể phát huy chức năng của một hệ thống, mặc dù công năng vẫn sáng đèn.
Trở thành một thống tử tàn tật.
Trừ bỏ mở ra được không gian và vẫn nói chuyện được, còn lại không hoạt động tí nào.
Nếu như Tô Yên chết, cô cũng không thể tiến vào trạm không gian.
Không biết rốt cuộc là nguyên nhân vì sao nó đánh mất công năng của một hệ thống.
Ký chủ hỏi hai câu, Tiểu Hoa lại không phát huy được.
Nhưng càng là như vậy, Tiểu Hoa càng chắc rằng ký chủ có vấn đề.
Ngày thường, ký chủ nói chuyện đều ôn ôn nhu nhu, làm sao sẽ có tính công kϊƈɦ như vậy?
Tô Yên ngủ từ bốn giờ chiều tới 6 giờ sáng ngày hôm sau.
Lúc này, điện thoại của trợ lý gọi đến.
“Phó tổng, hội nghị sáng hôm nay diễn ra lúc 7 giờ rưỡi ở tầng cao nhất của chi nhánh công ty tập đoàn K.”
“Ân”
Tô Yên lên tiếng, rời giường, mặc quần áo, hết thảy đâu vào đấy.
Tập đoàn K là đối tượng gần nhất mà Tô Thị muốn triển khai hợp tác, có thể nói đôi bên cùng có lợi.
Trêи cơ bản, vụ hợp tác triển khai này đã được định sẵn.
Hội nghị sáng nay chỉ là ký hợp đồng.
Tập đoàn Tô thị là tập đoàn châu báu, mà hôm nay là hạng mục ký kết hợp đồng quan trọng nhất, sẽ xác định lợi nhuận trong ba năm sau chia cùng tập đoàn K.
Tô Yên nhìn kỹ hợp đồng một lần, xác nhận không có vấn đề gì mới cầm theo cặp công văn, đi ra khách sạn..