Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời


Dù tình huống đêm qua có xuất hiện lần nữa cũng không sao cả.

Chỉ cần Công chúa điện hạ không coi Tiểu Đào là địch nhân mà đánh chết là tốt lắm rồi.

Điểm mấu chốt của Tiểu Đào càng lúc càng thấp.

Đương nhiên, trong lòng cũng xuất hiện chút cảm giác an toàn.

Công chúa điện hạ tuy rằng đáng sợ như vậy, nhưng về sau khẳng định sẽ không có ai khi dễ được Công chúa nữa.

Các nàng đi được không xa, liền gặp quan binh của trạm dịch ra ngoài tìm người.

Nhìn thấy hai nàng liền tới dò hỏi tình huống, sau đó vội vàng đưa về trạm dịch.

Ngày hôm qua mưa to, người của trạm dịch vẫn luôn chờ Công chúa của Giang Lan quốc tới.

Dù sao vị này cũng là người sẽ liên hôn với Trấn Nam Vương Tướng Quân.

Nhưng đợi cả đêm cũng không thấy người đâu.

Hôm nay sắc trời còn tờ mờ, mưa vẫn còn lác đác, bọn họ đã phái người đi tìm rồi.

Kết quả phát hiện xe ngựa cùng một đám hắc y nhân nằm la liệt trêи mặt đất, còn Công chúa điện hạ và nha hoàn của Giang Lan quốc thì không thấy đâu nữa.

Quan viên trạm dịch vừa nghe xong, không nói hai lời liền cử binh lính tức tốc đi tìm người.

Sốt ruột không chịu được.

Nếu tìm được người là điều tốt, còn dễ nói chuyện.

Còn nếu không tìm được, chính là làm việc không ổn thỏa.

Đặc biệt người này lại còn là Vương Phi tương lai của Trấn Nam Vương.

Có khả năng còn rơi đầu.

Vô cùng nôn nóng.

Cuối cùng cũng nghe được tin đưa được người về rồi mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Nghe nói Công chúa điện hạ và nha hoàn của người đều vô cùng chật vật, liền lập tức phái người đi hầu hạ.

Hai canh giờ nữa, người của Trấn Nam Vương phủ sẽ tới đón người.

Dù thế nào cũng phải sắp xếp ổn thỏa.

Trấn Nam Vương vốn dĩ là Tướng Quân, nhưng lại được Hoàng Thượng thân phong Vương hầu.

Trấn thủ biên cương đã nhiều năm, giết vô số quân thù, lập nhiều chiến công hiển hách, vì thế nên mới được phong làm Trấn Nam Vương.

Nhưng mọi người đều gọi hắn là Tướng Quân, hoặc là Trấn Nam Vương Tướng Quân, chính là bởi vì hắn có uy vọng vô cùng cao ở quân doanh.

Hai chữ Tướng Quân vô cùng xứng với hắn.

Một canh giờ sau, Tô Yên lại khoác lên mình giá y.

Giá y này không giống với cái nàng mặc từ Giang Lan quốc tới đây, nhưng cũng vô cùng tinh xảo tôn quý, có lẽ là quy củ của Kim Vĩnh Quốc.

Tới địa bàn của người khác, phải theo quy củ của người ta.

Giá y màu đỏ không hoa lệ phức tạp như bộ kia cho nên hoạt động cũng thuận tiện hơn không ít.

Trêи đầu không đeo mũ phượng mà chỉ có một cây kim thoa.

Tô Yên ngồi trước gương đồng, nhìn bộ dạng của mình trong gương.

Tiểu Đào lên tiếng
“Công chúa điện hạ, người thật xinh đẹp.


Tô Yên nhìn gương đồng nửa ngày, há miệng thở dốc.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.

com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tiểu Đào lập tức tới gần
“Công chúa điện hạ, người nói gì vậy ạ?”
Tô Yên nhẹ giọng nói
“Ta đói.


Vì mấy cái bộ y phục rườm rà này, nàng đã một ngày không ăn cơm rồi, chỉ uống được chút nước.

Đêm qua lại tiêu hao quá nhiều tinh lực để giết đám hắc y nhân kia.

Nàng có thể chống đỡ được đến bây giờ, hoàn toàn là nhờ ý chí.

Tiểu Đào do dự, nhưng vẫn phải đặt thân thể của Công chúa lên đầu.

“Công chúa, người chờ một lát, Tiểu Đào đi tìm chút gì cho người ăn.


Tô Yên gật đầu
“Ừm.


Tiểu Đào đi ra ngoài.

Tiểu Hoa dò hỏi
“Ký chủ, chị vẫn chưa tiếp nhận ký ức của nguyên thân.

Ký chủ có muốn tiếp nhận luôn bây giờ không?”
“Muốn”
Cửa phòng vẫn chưa đóng lại.

Tô Yên đứng lên, định đóng kín cửa phòng để tiếp nhận thông tin.

Nhưng vừa đi tới cửa đã nghe thấy âm thanh ở bên lối nhỏ truyền đến
“Vương Gia, người nên khám đại phu.


Âm thanh này…
Tô Yên thấy có chút quen tai.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui