Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời


Tiểu Đào nói tiếp
“Đêm qua mưa cả đêm, nàng ta cũng quỳ cả một đêm, xem ra nàng ta muốn quỳ thẳng không muốn dậy.”
Tô Yên duỗi tay, nhéo một miếng điểm tâm.
“Ừm.”
Nàng đáp lại rồi không nói gì nữa.
Tiểu Đào có vẻ rất cao hứng, lại nói tiếp
“Công Chúa, Tiểu Đào khẳng định nàng ta bị Trấn Nam Vương trừng phạt, người không cao hứng sao? Ả Tống Trinh kia, từ khi Công Chúa tới đây đều ra vẻ nàng ta mới là chủ nhân nơi này.

Rõ ràng, rõ ràng Công Chúa mới là Vương phi tương lai của Trấn Nam Vương phủ!”
Tô Yên nghe xong, đáp lại
“Không sao.”
Hiển nhiên Tô Yên không để chuyện của Tống Trinh vào đầu.
Nàng vừa nhìn sắc trời, vừa cắn hai miếng điểm tâm.
So với Tống Trinh gì gì đó, nàng càng để ý tới thời tiết hơn.
Những ngày mưa, ngoại trừ bực bội rồi đi ngủ, nàng cũng không động đến một miếng đồ ăn nào.
Sợ rằng nếu lát nữa trời mưa, nàng sẽ không kiên trì nổi.
Huống chi vẫn còn tiệc tối muốn tham gia.
Nàng nghĩ ngợi.
Tiểu Đào thấy chủ nhân thất thần, lên tiếng hỏi
“Công chúa? Người làm sao vậy?”
Tô Yên đáp
“Về sau những ngày mưa, cố gắng tránh xa ta, đừng nói chuyện với ta.”
Tiểu Đào nghi hoặc
“Vì sao?”
“Ngày mưa, tâm tình ta rất không tốt, không thích xung quanh có tiếng động ồn ào, ta sợ sẽ bóp chết ngươi.”
Tô Yên vừa dứt lời, nụ cười trêи mặt Tiểu Đào đông cứng lại.
Tiểu Đào nhớ lại đêm hôm đó ở ngôi miếu hoang, hình như trời cũng mưa đúng không?
Hôm đó, hành động của Công Chúa điện hạ thật sự rất đáng sợ.
Tiểu Đào không dám hỏi nhiều, chỉ đứng im tại chỗ.
“Công Chúa điện hạ, người còn muốn ăn thêm điểm tâm gì nữa không? Nô tỳ xuống phòng bếp xem còn món gì.”
Tô Yên và Tiểu Đào đang nói chuyện với nhau, Kim Nhất không biết đã đứng ở cửa từ lúc nào.
Hắn lên tiếng
“Tham kiến Công Chúa điện hạ.”
Tô Yên
“Bình thân.

Có chuyện gì?”
Kim Nhất tiến lên, đưa cho Tô Yên một hộp đồ ăn
“Vương gia nói, Công Chúa thích ăn đồ ngọt, liền sai nữ đầu bếp làm cho người chút điểm tâm.”
Tiểu Đào tiến lên nhận lấy cái hộp.
Tô Yên gật gật đầu
“Được rồi, ta sẽ ăn.”
Kim Nhất nghe Tô Yên nói xong, đột nhiên không biết phải nói tiếp thế nào.
Tô Yên vốn dĩ cho rằng nàng đồng ý xong thì Kim Nhất sẽ rời đi luôn, nhưng một lúc sau nàng mới phát hiện, hắn ta vẫn đứng bất động ở đó.
Nàng nghi hoặc
“Còn có chuyện gì nữa sao?”
Kim Nhất lên tiếng
“Công Chúa điện hạ, thật ra thì,… Vương gia nói ngài ấy cũng muốn ăn điểm tâm này.

Nhưng….

nữ đầu bếp này lại chỉ làm một hộp, người….

có thể…..

chia cho Vương gia một nửa để thuộc hạ mang về không?”
Lúc nói ra chuyện này, Kim Nhất vô cùng ấp úng.
Vương gia muốn ăn, làm gì có chuyện nữ đầu bếp kia dám không làm.
Hà tất gì cứ phải đòi ăn điểm tâm trong cùng một hộp với người ta chứ?
Thật sự, thật sự, quá… quá… Kim Nhất cũng không biết phải hình dung như thế nào nữa.
Tiểu Đào đứng bên cạnh nói nhỏ vào tai Tô Yên
“Công Chúa điện hạ, lần trước Vương gia còn đưa người về.

Lần này còn sai người đem điểm tâm tới cho người.

Nếu không, hay là người mời Vương gia tới cùng ăn?”
Tô Yên gật đầu.
“Được”
Tô Yên vừa mới đồng ý, Kim Nhất liền nói
“Vậy thuộc hạ trở về hỏi Vương gia xem ngài ấy có thời gian hay không.”
Hiển nhiên lời chủ tớ Tô Yên nói thì thầm bên tai Kim Nhất đều nghe rõ hết.
Trước khi đi, Kim Nhất còn cân nhắc, hóa ra đây là lý do Vương gia muốn mình giúp đỡ Tiểu Đào sao?
Vương gia muốn gặp Công Chúa điện hạ, nhưng hẹn bao nhiêu lần người ta đều từ chối.
Đây là bắt đầu dùng chiến thuật sao?
Trong đầu Kim Nhất đã minh bạch, nhưng lại không muốn thừa nhận rằng Vương gia nhà mình lại trở thành một người như vậy.
Nội tâm Kim Nhất vẫn vững chắc một điều.
Tất cả chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên.
Khi hắn trở về bẩm báo lại lời mời của Tô Yên.
Vương gia ngay lập tức khép sách lại, nâng bước đi thẳng một mạch đến khuê phòng của Công Chúa.
Không có một chút do dự nào.
………………..
Bầu trời có chút âm trầm.
Bên trong trạm dịch.
Cửa phòng Tô Yên mở rộng, nàng ngồi trước bàn tròn ăn điểm tâm.
Tuân Cảnh ngồi ngay bên cạnh nàng.
Lúc sau, mới nghe hắn nói một câu
“Mấy ngày nay hình như Công Chúa điện hạ rất bận rộn thì phải.”
Tô Yên nghĩ lại lịch trình mấy ngày qua của mình.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Ngủ…
Nàng lên tiếng
“Không bận.”
Nói xong, lại cắn một miếng điểm tâm.
Tuân Cảnh lại nói tiếp
“Vậy sao?”
Âm thanh hắn trầm thấp, khóe môi nhẹ nhàng cong lên
“Vậy xem ra, Công Chúa điện hạ là không muốn gặp Tuân mỗ rồi.”
Tô Yên nhìn hắn
“Không phải vậy.”
Vừa dứt lời, Tô Yên liền sực nhớ ra mấy ngày nay Kim Nhất đã nhiều lần tới mời nàng, nhưng nàng đều từ chối.
Nàng nhìn đi chỗ khác, cắn một miếng điểm tâm.
“Ừm… ta có chút bận rộn.”
Khi nói lời này, giọng nàng rất nhỏ.
Nói dối, không được chột dạ.
Tuân Cảnh nhìn Tô Yên, sát lại gần
“Công Chúa điện hạ có còn nhớ rõ lời hẹn của chúng ta trêи xe ngựa không?”
“Hẹn gì?”
“Người muốn Tuân mỗ cưới người, còn nói nếu Tuân mỗ cưới người, tất cả của người đều là của Tuân mỗ.”
Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn.
Sau đó, nghe thấy hắn nói tiếp
“Nghe nói đêm nay Khâm sai đại thần của Kim Vĩnh quốc và sứ thần của Giang Lan quốc đều sẽ tới.

Chọn ngày chi bằng nhằm ngày, hôm nay chúng ta liền nói rõ ràng.”
Tô Yên lên tiếng
“Cứ như vậy nói ra sao?”
Dù sao nhiệm vụ trồng hoa vẫn còn chưa hoàn thành xong một nửa.
Tuân Cảnh nhìn nàng, suy tư.
Một lát sau mới lên tiếng
“Bổn vương tâm địa lương thiện, rất dễ lừa.

Hy vọng Công Chúa điện hạ sẽ không lừa dối bổn vương.”
Tô Yên nghe hắn đột nhiên nói một câu như vậy, liền lắc đầu
“Không đâu.”
Tiểu Hoa yên lặng phun tào.
Tâm địa lương thiện? sợ là Nam Chủ đại nhân hiểu lầm ý nghĩa của bốn từ này rồi.
Còn dám đặt lên người mình.
Cũng không biết rốt cuộc hắn nói ra thế nào được.
Ngồi ăn chưa được bao lâu, Tô Yên được người của Trấn Nam Vương phủ mời đi.
Tô Yên vừa rời đi.
Tuân Cảnh vốn dĩ đang chuẩn bị về trạm dịch bỗng dừng bước chân.
Mặt mũi ủ rũ.
Kim Nhất đứng phía sau không nhịn được dè dặt hỏi
“Vương gia?”
Vương gia đây là bị làm sao vậy?
Hình như tâm tình không được tốt lắm.
Vừa nãy ngồi ăn điểm tâm cùng Công Chúa điện hạ không hề như thế này a.
Đang nghĩ ngợi, Tuân Cảnh đột nhiên nói
“Đi, đi đến Trấn Nam Vương phủ.”
Kim Nhất đơ người mất một lúc, sau đó vội vàng chạy theo.
Tô Yên lần nữa bị triệu tới Trấn Nam Vương phủ, rồi lại lần nữa bị an bài ngồi chờ.
Chỉ là lần này không hề hời hợt như lần trước, còn cố ý đưa nàng tới viện nhỏ trước đó nàng đã ở lại một thời gian.
Ngoại trừ Tiểu Đào hầu hạ bên cạnh, còn có thêm bốn nha hoàn nữa.
Giống như muốn hầu hạ nàng tắm gội thay y phục.
Một nha hoàn dè dặt lên tiếng
“Công Chúa điện hạ, đêm nay sẽ gặp sứ thần, không thể tùy tiện trang điểm, ăn mặc được.

Nô tỳ mời Công Chúa điện hạ tắm gội thay y phục.”
Lực chú ý của Tô Yên đều bị mảnh vườn ngoài sân hấp dẫn rồi.
Ừm, rất thích hợp để trồng hoa.
Nàng nhìn về phía góc tường bên trái.
Lần trước nàng đã ngồi đó trồng hoa.
Hiện giờ qua mấy trận mưa, đã bắt đầu nảy mầm.
Tô Yên nói
“Các ngươi ra ngoài chờ, nửa canh giờ nữa hãng vào.”
Mấy nha hoàn quay ra nhìn nhau.
“Việc này….”
Tiểu Đào đứng bên cạnh nhẹ mắng
“Lời nói của Công Chúa điện hạ các người cũng không chịu nghe sao?”
Dù sao, Tô Yên vẫn là công chúa.
Mấy nha hoàn không thể không nghe, vội vàng vâng vâng dạ dạ, ra ngoài sân đứng.
Tiểu Đào còn nghĩ rằng Công Chúa điện hạ không vui.
Lên tiếng muốn khuyên giải
“Công Chúa điện hạ, tuy rằng Trấn Nam Vương cũng chỉ muốn diễn ở trước mặt sứ thần.

Nhưng một phần cũng vì người và Trấn Nam Vương gặp mặt chưa nhiều, chưa bồi dưỡng ra tình cảm.

Về sau, người gả cho Trấn Nam Vương rồi, người đối xử với ngài ấy thật tốt, rồi mọi chuyện sẽ tốt thôi.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui