Kim Nhất đứng bên cạnh không nhịn được nữa, ho một tiếng, nhỏ giọng nhắc nhở
“Khụ khụ, Vương gia.
”
Vương gia đang làm gì vậy?
Đút cho Công Chúa điện hạ sao?
Này ······.
Kim Nhất nhìn Âu Dương Du Tướng quân ngồi bên cạnh.
Đây không phải là trắng trợn khiêu khích sao?
Âu Dương Du nhìn hai người bọn họ.
Ánh mắt lạnh băng.
Một lúc lâu sau mới lên tiếng
“Tìm đại phu tới.
”
Nói dứt lời, gã đứng lên, rời yến tiệc đi thẳng về thư phòng.
Gã vừa cất bước đi, thị vệ kia cũng vội vàng chạy theo sau.
Âu Dương Du vừa rời đi, sắc mặt Sứ thần đã đen đến cực điểm.
Vị Tướng quân này, vì một nữ nhân khác, bỏ rơi Công Chúa điện hạ ở lại đây không màng đến?
Lúc ấy khi kết thân đã lập hôn ước, đã đáp ứng rồi, giờ lại kéo dài thời gian nghênh thú Công Chúa điện hạ.
Quả thật, quả thật là làm nhục người ta mà.
Sứ thần ngồi đó mà lòng dạ như muốn bốc cháy.
Khâm sai đại thần ngồi bên cạnh cũng vô cùng nôn nóng, không biết phải bẩm báo như thế nào khi hồi kinh.
Đi qua đi lại, Khâm sai đại thần nhìn thấy cảnh tượng Tuân Cảnh Vương gia đang bón điểm tâm cho Công Chúa ăn.
Ồ, đút điểm tâm sao?
Ơ?
Đút điểm tâm????
Ánh mắt Khâm sai đại thần sáng quắc.
Nhìn hành động của hai người này, thân mật hơn so với mức bình thường.
Tuân Cảnh Vương gia thanh lãnh tự phụ, cao quý không thể xâm phạm.
Nữ tử ái mộ hắn có thể xếp quanh Kinh thành 3 vòng.
Chưa từng nghe qua chứ đừng nói tới nhìn thấy hắn có hành động gì quá thân mật với nữ tử.
Chậc chậc chậc.
Chứng tỏ, vị Công Chúa điện hạ này có địa vị không tầm thường trong lòng Vương gia.
Khâm sai lại nhìn vị Công Chúa điện hạ này.
Chắc chắn bởi vì bị Trấn Nam Vương đối xử lạnh nhạt sinh ra thương tâm, chỉ ngồi im không hề nói một câu.
Nhưng đối với việc Tuân Cảnh Vương gia bón đồ ăn cho cũng không hề cự tuyệt.
Chuyện này đã rõ như ban ngày.
Quan hệ giữa hai người này không bình thường a.
Rất nhanh trong đầu Khâm sai đại thần đã nảy ra ý tưởng.
Kỳ thật, Công Chúa hòa thân.
Văn hoa mà nói là người được cả quốc gia ca tụng, hòa thân là việc được tất cả mọi người chúc mừng, đại diện cho hòa bình bền lâu giữa hai nước.
Nhưng thực tế, Công Chúa hòa thân, cũng chỉ là một công cụ mà thôi.
Nàng có nguyện ý gả đi hay không cũng không quan trọng, dù nàng phản đối cũng không được tính.
Hiện giờ, chuyện này lại làm Sứ thần Giang Lan quốc phẫn nộ.
Phần nhiều chính vì Tướng quân Âu Dương Du không chừa mặt mũi cho Công Chúa.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.
com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Thế nhưng lại dám đem Công Chúa của nước họ an bài xuống vị trí thϊế͙p͙.
Như thế,chính là xem thường Giang Lan quốc bọn họ.
Nghĩ vậy lại càng thêm tức giận.
Cái họ muốn chính là một vị trí chính thất.
Nếu như Tuân Cảnh Vương gia này nguyện ý cưới Công Chúa, việc này cũng không còn khó giải quyết a.
Kế sách xoay vài vòng trong đầu Khâm sai đại thần.
Hắn đầu tiên là trấn an vị Sứ thần kia một tiếng.
Sau đó nhìn Tuân Cảnh, cười haha.
“Xem ra quan hệ giữa Vương gia và Công Chúa điện hạ, không bình thường a.
”
Tuân Cảnh hờ hững liếc mắt nhìn Khâm sai đại thần một cái, chậm rãi trả lời
“Hình như Khâm sai đại thần có chuyện muốn nói.
”
Hắn nói chuyện, nhưng tay vẫn không ngừng đút đồ ăn cho Tô Yên.
Kỳ thật Tô Yên không muốn ăn.
Người này thế nào cứ không ngừng đút đồ ăn cho nàng vậy?
Thế cho nên nàng cắn đồ ăn, nhai rất chậm.
Trong lòng đang rất bực bội, không thể khống chế được mọi chuyện.
Chỉ có thể cố gắng áp chế cảm xúc, không nói một câu.
Khâm sai xua xua tay
“Thần không dám chất vấn Vương gia, Chỉ là, chỉ là, ngài và Công Chúa điện hạ….
.
”
Hắn ta do dự.
Không biết có nên nói hay không?
Chỉ sợ nói sai, sẽ bị dạy dỗ một phen.
Nhưng Khâm sai đại thần nghĩ tới những chuyện mình sẽ phải tiếp nhận sau khi hồi kinh.
Vẫn là cắn răng mà nói.
.