Tô Cổ nhìn theo ánh mắt Tiểu Hồng, dừng lại ở cây chuối.
Duỗi tay kéo Tiểu Hồng vào trong dù.
Tiểu Hồng nhìn trời mưa càng lúc càng to, nhẹ giọng
“Chúng ta phải đi tìm Yên Yên sao?”
Tuân Cảnh đáp
“Trở về ăn đòn sao?”
Tiểu Hồng trầm mặc.
Trở về ăn đòn?
Nó mới không muốn.
Yên Yên… ngày mưa, haizz, vẫn nên trốn xa xa một chút.
Tô Cổ kéo tay Tiểu Hồng, lôi nó đi ra khỏi góc tường, đi tới một chỗ khác.
Vừa đi, Tiểu Hồng vừa hỏi
“Chúng ta đi đâu bây giờ?”
“Ngươi không đói bụng sao?”
Tiểu Hồng nghe xong, duỗi tay sờ sờ cái bụng của mình.
“Đói ······.
”
“Đi ăn cơm.
”
“Không có bạc.
”
“Ta có.
”
“Sao ngươi lại có?”
“Người khác cho.
”
Tiểu Hồng nghe xong, không nhịn được giơ tay lên sờ sờ mặt.
Vì sao từ trước tới giờ không có ai chủ động cho nó tiền vậy?
Bóng dáng hai đứa nhỏ dần dần biến mất trong màn mưa.
Tô Yên quay về trạm dịch, lập tức cởi y phục, trèo lên giường ngủ.
Khi nàng tỉnh dậy đã là sáng hôm sau.
Nàng bò dậy, xoa xoa đầu.
Cánh tay có chút đau, những chỗ khác vẫn ổn.
Tiểu Hoa nhìn thời tiết bên ngoài sáng sủa, ký chủ cũng đã tỉnh ngủ.
Ừm, ký chủ hẳn là khôi phục trạng thái bình thường rồi.
Tiểu Hoa lên tiếng
“Ký chủ, chị tỉnh rồi.
”
Tô Yên ngồi ở mép giường, nhắm mắt lại bắt đầu hồi tưởng lại chuyện ngày hôm qua.
Thanh âm mềm mại.
“Ngày hôm qua ······”
Tiểu Hoa lập tức nói tiếp
“Ngày hôm qua chị đánh cho Trấn Nam Vương hộc máu mồm.
”
“Vậy Tuân Cảnh thì sao?”
“Tuân Cảnh Vương gia vẫn còn sống, chị yên tâm.
”
Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói xong, trầm mặc một chút.
Nàng muốn hỏi là ngày hôm qua nàng có đánh hắn không.
Cẩn thận ngẫm nghĩ lại, hình như không có.
Trừ bỏ việc hắn bung dù cho nàng, nàng cự tuyệt.
Nghĩ kỹ rồi, nàng ngồi dậy, đi đến trước bàn trang điểm.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.
com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Tiểu Đào đứng ngoài cửa nghe thấy động tĩnh, dè dặt dò hỏi
“Công Chúa điện hạ, người tỉnh rồi sao?”
“Ừm.
”
Tiểu Đào lập tức đẩy cửa tiến vào.
Trong tay vẫn còn bưng khay đồ ăn sáng.
“Công Chúa điện hạ, người không sao chứ?”
“Không sao.
”
Tô Yên chớp chớp mắt.
Đôi mắt vô cùng sạch sẽ, giống như vừa được nước mưa mùa xuân tẩy rửa.
Tiểu Đào lập tức nhớ tới Công Chúa điện hạ lúc trời mưa ngày hôm qua.
Quả thực giống như hai người khác nhau.
Tiểu Đào không dám hỏi nhiều, vội vàng đặt đồ ăn sáng lên trêи bàn.
Nhẹ nhàng lên tiếng
“Công chúa điện hạ đói bụng rồi đúng không?”
Tô Yên gật gật đầu.
Tiểu Đào nhanh chóng hầu hạ Tô Yên thay y phục.
“Trưa hôm qua Công Chúa điện hạ trở về trạm dịch liền ngủ, đến bây giờ vẫn chưa ăn gì, chỉ sợ đã đói lả rồi.
Tiểu Đào cố ý làm nhiều thức ăn hơn một chút, để người ăn no bụng.
”
Tô Yên ngồi trước cái bàn ăn cháo.
Trong đầu vang lên âm thanh của Tiểu Hoa
“Ký chủ, nhiệm vụ trồng 999 cây hoa chỉ còn 38 hạt giống nữa thôi là xong rồi.
Nhiệm vụ sắp hoàn thành rồi a~”
Tô Yên nghĩ nghĩ.
“Ta nhớ rõ hôm qua ta đã gieo xong hết rồi.
”
“Ký chủ đã gieo 999 hạt, nhưng có 38 hạt bị hỏng không nảy mầm được.
Cho nên, chị phải bổ xung thêm 38 hạt nữa.
”
Tô Yên nghe xong, gật gật đầu, lại tiếp tục ăn.
Ăn, ăn, Tô Yên ngẩng đầu nhìn tiểu Đào
“Kim Nhất có tới tìm ta không?”
Tiểu Đào lắc đầu
“Vẫn chưa tới.
”
Công Chúa điện hạ có vẻ rất để bụng vị Tuân Cảnh Vương gia kia.
.