Trước khi đi, nam sinh kia không biết từ chỗ nào mượn tới giấy cùng bút.
Cứ như vậy đi đến trước mặt Tô Yên, lạch cạch một tiếng, đặt giấy cùng bút ở trước mặt Tô Yên.
Cô sửng sốt, ngẩng đầu nghi hoặc
“Có việc?”
Đại khái là thiếu niên không sợ, tuổi này, thích liền làm.
Vị nam sinh kia lộ ra tươi cười tự cho là anh tuấn
“Vị bạn học này, viết số di động của cậu vào đây, chúng ta kết giao bằng hữu đi.
”
Tô Yên liếc hắn một cái, sau đó lực chú ý lại chuyển dời đến gà rán của mình, nói
“Tôi không có di động, cũng không muốn kết giao bằng hữu với cậu.
”
Đám bạn học bên cạnh nam sinh kia ồn ào.
Đại khái là vừa rồi cũng rất muốn chào hỏi Tô Yên, nhưng mà vẫn luôn chưa có cơ hội.
Hiện giờ, rốt cuộc có người tiên phong
“Tiểu mỹ nữ, đừng a, Lưu ca chúng ta là thiệt tình thành ý muốn cùng cậu làm bạn bè, không có ý gì khác.
”
“Đúng vậy, mỹ nữ quá cao lãnh cũng không tốt nha.
”
“Không phải chỉ muốn số di động thôi sao.
”
Một câu tiếp theo một câu.
Nói nói, ngược lại như là Tô Yên không cho số điện thoại là cô sai rồi.
Triệu Tinh Thần đứng ở cửa thở dài
“Nữ sinh xinh đẹp quả nhiên đều cần tôi tới bảo hộ a.
”
Tiếng nói vừa dứt, bình nước vừa mới nhét vào trong ngực hắn bỗng nhiên không còn.
Lúc này, bình nước kia liền nện vào trêи mặt tên nam sinh đứng ở bên cạnh Tô Yên.
Hoắc Từ đi vào trong, như chưa từng phát sinh chuyện gì.
Nam sinh kia bị đập một cái đến ngốc, không kiên nhẫn hét lên
“Con mẹ nó đứa nào không có mắt đấy?!”
Vừa mới dứt lời, Hoắc Từ liền đi tới trước mặt hắn.
Nam sinh kia sửng sốt, Hoắc Từ giơ tay, đẩy hắn sang một bên
“Chắn đường.
”
Giọng nói biếng nhác, căn bản không để người nọ vào mắt.
Triệu Tinh Thần ở cửa sửng sốt một chút.
Đại khái là trước nay chưa thấy qua Hoắc Từ có bộ dáng này.
Có lẽ là từ nhỏ đến lớn đánh nhau quá nhiều, ngược lại đối với những chuyện khiêu khích kiêu ngạo, hắn rất ít làm.
Hoắc Từ chỉ có hung ác đánh nhau, hoặc là lười phản ứng với người khác.
Khó được nhìn thấy bộ dáng hắn ······ giương cung bạt kiếm.
Hơn nữa lại còn là chủ động khiêu khích người ta.
Sau đó liền thấy được một màn càng kinh ngạc cảm thán.
Chỉ thấy Hoắc Từ kéo cái ghế bên cạnh, trực tiếp liền ngồi bên cạnh nữ sinh kia.
Vị trí kia cũng là độc.
Ngăn cách tất cả nam sinh chung quanh.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.
com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Bên cạnh nữ sinh trừ bỏ Hoắc Từ, thì chính mặt tường.
Tô Yên cắn một ngụm gà rán, ngẩng đầu.
Tiểu Hoa
“Ký chủ, chị có thấy được không khí nơi này có chút không thích hợp không?”
Tô Yên
“Đã nhận ra.
”
Tiểu Hoa bắt đầu nghiêm túc phân tích,
Vừa mới nãy, Hoắc Từ ném đồ vào nam sinh muốn số di động của Tô Yên.
Cho nên ······, Tiểu Hoa trong đầu thổi qua một cái ý tưởng lớn mật.
“Ký chủ, bọn họ không phải là đang tranh giành tình cảm đi?”
Tô Yên nghe một câu như vậy cái.
Bình tĩnh lại ăn một ngụm.
“Sẽ không, ta không quen biết bọn họ.
”
Mới vừa ăn xong, liền nghe Hoắc Từ ngữ điệu lười nhác
“Ăn ngon sao?”
Tô Yên nghiêng đầu nhìn về phía hắn, sau đó gật gật đầu.
Sau đó nói
“Anh cũng tới ăn cơm?”
Bầu không khí liền an tĩnh xuống dưới.
Bọn học sinh nện bước phá lệ mau, vội vàng vội vàng ra ra vào vào.
Cũng có người đang ngồi ăn mì đều ngẩng đầu, nhìn về phía chỗ phát sinh chuyện.
Là Hoắc Từ a.
Chính là tên có tai tiếng ở trường học đó sao?.