Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời


Triệu Tường Vi đứng bên cạnh qua một hồi lâu mới phát ứng lại.

Tức khắc sắc mặt đỏ bừng a đỏ bừng, xoay sang một bên.

Hoắc Từ hôn xong rồi, sắc mặt âm trầm tức khắc mây đen tản đi.

Hắn nói một câu
“Em đây là chiếm tiện nghi của tôi?”
Nói xong, xoay người liền gia nhập chiến đấu.

Tô Cổ và Hoắc Từ, cùng sáu người đối diện đánh nhau.

Tô Yên chớp chớp mắt, đứng ở chỗ đó.

Trong đầu Tiểu Hoa thông báo
“Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ hai sáng lên.


Vừa dứt lời, Tiểu Hoa nhịn không được nói
“Ký chủ, không nghĩ tới hôn một cái thì ngôi sao đã sáng rồi.

Sớm biết thế, lúc trước chị nên cưỡng hôn hắn.


Tiểu Hoa càng nói càng hưng phấn.

Không biết còn tưởng rằng là Tô Yên vừa mới cưỡng hôn Hoắc Từ đâu.

Mà đối diện, tên cầm đầu không nghĩ tới người mình mang đến sẽ nhanh chóng bại trận như vậy.

Cô gái váy ngắn đứng bên cạnh tên đàn anh nhíu mày lại.

“Bọn tỷ muội, bắt lấy hai cô gái kia.


Bốn cô gái động tác nhất trí đánh tới chỗ Tô Yên cùng Triệu Tường Vi.

Triệu Tường Vi nắm chặt khay, khẩn trương đến không được.

Cô đã từng đánh nhau bao giờ đâu?
Tô Yên liếc nhìn cô một cái, duỗi tay kéo người ra phía sau
“Cách xa một chút.


Dứt lời, Tô Yên nhấc chân một cái, nghiêng người đá.

Nhất cử nhất động nước chảy mây trôi.

Bang một chút, liền đạp cô gái đầu tiên đi ra ngoài.

Triệu Tường Vi nhìn động tác của Tô Yên, lập tức mở to hai mắt nhìn.

Chưa bao giờ nghĩ tới, nữ sinh nhìn qua nhu nhu nhược nhược kia, đánh nhau lại ······ tàn nhẫn như vậy.

Hoàn toàn làm điên đảo tưởng tượng.

Chưa đến chốc lát, bốn cô gái kia đã bị Tô Yên đạp nằm bẹp ở trêи mặt đất.

Đánh nhau bên kia trêи cơ bản cũng đã kết thúc.

Hoắc Từ đứng ở chỗ đó, nhìn Tô Cổ.

Tô Cổ liếc hắn một cái, mạc danh hỏi một câu
“Anh là tới uống rượu?”
Hoắc Từ mày nhíu lại.

“Như thế nào?”
Tô Cổ
“Muốn mua rượu không? Một chai 3000.


Hoắc Từ
“Tôi nhìn rất giống kẻ coi tiền như rác?”
“Anh không phải thích chị của tôi? Mua bình rượu cũng không vui?”
Hoắc Từ mày nhíu lại, nhìn Tô Yên lại nhìn nhìn Tô Cổ.

Sau đó, lực chú ý của hắn dừng ở trêи thẻ tên của Tô Cổ.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.

com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Hai chữ 'Tô Cổ' lọt vào tầm mắt.

Hoắc Từ nở nụ cười, không còn mang theo mũi nhọn như lúc nãy.

Móc thẻ ngân hàng trong túi ra,
“Mua”
Tô Cổ nhìn hắn một cái.

Không chút do dự lấy ra máy pose, trong miệng nói 3000, khi quẹt thẻ lại trực tiếp nhấn 5000.

Quét xong, xem Hoắc Từ vẫn chưa tức giận.

Chậc.

Tô Cổ trêи dưới đánh giá.

Không nghĩ tới một học sinh cao trung lại có tiền như vậy a.

Hắn có chút hối hận, hẳn là quẹt 7000 mới đúng.

Quẹt xong, Tô Cổ xoay người, một câu nói cũng không lưu lại, trực tiếp rời đi.

Mặt khác một bên, Tô Yên vừa ra tay, ánh mắt Triệu Tường Vi liền vẫn luôn dán trêи người cô.

Ánh mắt còn sáng loáng nữa cơ.

Có vẻ mỗi cô gái đều không thể chống cự nữ sinh cool ngầu.

Đặc biệt như là Tô Yên, không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền kinh người.

Tô Yên quay đầu lại
“Cô không sao chứ?”
Triệu Tường Vi ôm khay.

Nói chuyện có điểm lắp bắp
“Tôi, tôi, tôi không có việc gì.


Nghe xong, Tô Yên gật đầu.

Lúc này, Hoắc Từ đã chạy tới trước mặt Tô Yên.

Triệu Tường Vi vừa thấy Hoắc Từ, sắc mặt liền trở nên không tốt.

Nhìn Tô Yên nói
“So vơi hắn, chàng trai lúc nãy càng tốt hơn.


Tô Yên sửng sốt một chút
“Ân?”
Triệu Tường Vi
“Cậu không phải đang ái muội với cả hai người sao? Tuy rằng tôi không tán đồng hành vi này, nhưng là so sánh, người kia càng tốt hơn.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui