Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời


Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Lục giống như chỉ thuận miệng hỏi, không hề để ý.

Tô Yên đáp
"Tới tìm chàng."
Lục trầm mặc, sau đó cười ra tiếng
"Nếu ta nhớ không nhầm, lần thứ 2 khi cô xuất hiện cũng nói như vậy."
Hắn vốn cho rằng cô sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh mình.

Nhưng cô vẫn rời đi!!!
Tô Yên nhẹ giọng đồng ý, sau đó không nói gì nữa.

Cô ngồi trên ghế, trông vô cùng ngoan ngoãn.

Lục nhìn Tô Yên, bỗng nhiên duỗi tay nhéo cằm cô
Hắn mỉm cười, lẩm bẩm nói
"Cho dù nàng muốn lấy được thứ gì ở chỗ ta, đều phải trả giá lớn chứ, đúng không?"
Tô Yên nghiêm túc hỏi
"Chàng muốn cái gì?"
Ý cười của hắn càng đậm, giữ chặt cánh tay Tô Yên
"Cô có thể cho ta cái gì?"
Hắn cúi đầu, suy nghĩ thật lâu.

Sau đó dán vào tai cô lẩm bẩm một câu
"Xuân tiêu một khắc."
Nói xong liền bế Tô Yên lên, đi tới giường lớn.

Hắn bất thình lình nói vậy, có chút làm người ta phản ứng không kịp.

"Nhưng ta không thích bộ dạng cá chết, phải biểu hiện cho thật tốt, bằng không, cô sẽ không có được thứ mà cô muốn."
Mành buông xuống, Lục lẩm bẩm bên tai Tô Yên.

Tiểu Hoa vừa nhìn thấy tình huống này, nó đương nhiên là không thể xem nên thành thành thật thật che chắn ngũ quan của chính mình.

Nhưng trước lúc nó che chắn, trong lòng thầm cân nhắc.

Đây là làm hòa sao?
Hẳn là vậy, nhể?
Được rồi, nó không phải là con người, tình cảm quá phức tạp, nó thật sự không thể hiểu hết.

Thời gian lặng lẽ trôi qua.

Từ lúc trời tối cho tới đêm khuya, từ đêm khuya cho tới sáng hôm sau.

Giữa trưa hôm sau, Tô Yên tỉnh lại.

Lục không ở bên cạnh, chỉ có một mình cô.

Đương nhiên, những dấu vết trên người đã nhắc nhở cô ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì.

Tô Yên ngồi dậy, xoa xoa đầu.

Tiểu Hoa
"Ký chủ, Nam chủ đại nhân đi rồi."
"Ừm."
Bên cạnh không có ai, đương nhiên là đã đi rồi.

Đang nghĩ ngợi, Tiểu Hoa lại nói
"Ký chủ, thời điểm Nam chủ đại nhân tỉnh lại, vẫn luôn nhìn chị, còn nhân cơ hội sờ mặt chị, còn trộm hôn hôn chị, hôn rất nhiều lần nữa kìa."
Tiểu Hoa thành thành thật thật nói hết tất cả với Tô Yên.

Tô Yên trầm mặc.

Cô không muốn nghe cái này.

Tiểu Hoa
"À, đúng rồi, khi ngài ấy rời đi, là có một thị vệ tới báo rằng có Vu sư tìm."
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Tô Yên nghi hoặc
"Vu sư?"
"Đúng đúng đúng, có phải ký chủ rất tò mò muốn biết Vu Sư là ai hay không??"
Thực ra là Tiểu Hoa vô cùng hứng thú, bởi vì chưa từng nghe nói qua Yêu Vương có Vu Sư.

Tô Yên rời giường, mặc y phục cẩn thận.

Cô lấy giấy thông báo nhập học ra.

Nhân số lại có thay đổi.

48 người, giờ chỉ còn lại 2, 46 người đã 'thôi học'.

Vậy là, ngoại trừ cô, còn một học viên của Học Viện Moya.

Tô Yên rũ mắt, nửa ngày sau mới lên tiếng.

"Vu sư là ai?"
Tiểu Hoa nhỏ giọng
"Ký chủ, người ta cũng muốn biết."
Cô đứng lên, đi ra ngoài.

Kết quả vừa đứng lên, cô liền phải chống tay đỡ lấy eo.

Tiểu Hoa
"Ký chủ, ngày hôm qua chị ngủ ngon a, trước kia ký chủ chính là có thể ······"
Nói còn chưa dứt lời, Tô Yên liền chặn lại
"Tiểu Hoa"
"Ở Đây, ở đây."
"Không phải em che chắn ngũ cảm sao?"
Tiểu Hoa
"Ách ······ cái này, cái này ······"
Nó muốn im lặng để chuyện này cứ thế qua đi.

Nhưng nó im, ký chủ cũng im, chờ nó trả lời.

Cuối cùng, Tiểu Hoa đành phải cất lời
"Ký chủ, chỉ cần chị lâm vào hôn mê hay là ngủ sâu giấc, Tiểu Hoa sẽ tự động mở ngũ cảm, tránh cho ký chủ gặp nguy hiểm.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui