Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Edit: Tinh Niệm

Tô Yên bị Quân Vực ôm kín không kẽ hở.

Chung quanh dã thú gào rống với Quân Vực.

Đại khái là tiếng cảnh cáo.

Quân Vực nâng lên mí mắt, thần sắc sâu kín đảo qua một vòng.

Ngay lập tức quanh thân một cỗ khí tức hắc ám cường đại phát ra.

Chỗ nào còn có bộ dáng ủy khuất khi nói chuyện với Tô Yên?

Lũ dã thú cơ hồ là theo bản năng thối lui.

Động vật luôn có khả năng quan sát nhạy bén.

Chúng biết nam nhân trước mặt không hề dễ đối phó.

Quân Vực ôm Tô Yên, phát hiện trên người cô đã lạnh thấu.

Chắc là đã ngây người trong mưa thật lâu.

Quân Vực khóe môi câu lấy ý cười nhợt nhạt, mí mắt buông xuống, hôn má cô một cái.

"Sợ?"

Tô Yên trầm mặc.

Nhưng thân thể vẫn luôn cứng đờ.

Đại khái là trầm mặc hồi lâu, chỉ nghe thanh âm Quân Vực lập tức yếu ớt.

"Không muốn cùng ta nói chuyện, hay là không muốn ta ôm em?"

chợt vừa nghe thanh âm hắn, còn rất khiến người đau lòng.

Tô Yên giật giật thân thể, muốn cách hắn xa một chút rồi mới nói.

Kết quả, Quân Vực ôm càng chặt, một chút cũng không muốn buông ra.

Ngược lại liền nghe Quân Vực nói tiếp một câu

"Hiện tại, ngay cả ôm cũng không được, Tiểu Quai coi thường ta, hay là thích người khác rồi?"

Hắn một câu tiếp một câu, quả thực chính là càn quấy.

Nếu là người khác nói như vậy với Tô Yên, cô sẽ không thèm phản ứng lại.

Cố tình, người này là Quân Vực.

Cô nói rất nhỏ, rầu rĩ cúi đầu

"Không có"

Lại lần nữa giải thích.

Quân Vực cười lên tiếng

"Cho phép ta ôm?"

"Ân"

Tô Yên rầu rĩ lại đáp ứng một tiếng.

Quân Vực lại tiếp một câu

"Vậy thả lỏng chút, không cần kháng cự ta."

Thân thể Tô Yên cứng đờ, qua thật lâu mới dần dần thả lỏng.

Quân Vực còn đang hỏi

"Tiểu Quai có thích những người khác hay không?"

"......không có."

Hắn vừa hỏi, vừa hôn lên gương mặt cô.

Tô Yên không phát hiện, cảm xúc bực bội đang dần dần biến mất.

Mà động vật chung quanh, cũng bắt đầu đứng dậy, lắc lắc cái đuôi, không hề cảnh giác, tựa hồ tính toán rời đi.

Kỳ thật có thể phát hiện, chỉ cần sát ý trong lòng Tô Yên vượt qua phạm vi nhất định, giống như có thể cùng bách thú chung quanh sinh ra cộng minh.

Chẳng cần cô nói một câu, chúng nó cũng đều hiểu, cô muốn giết hay là muốn thủ.

Hiện giờ, Tô Yên bị Quân Vực một câu tiếp một câu kéo từ trạng thái một người hờ hững trở về.

Tuy rằng vẫn thực bực bội, nhưng rốt cuộc cũng không còn ở trạng thái sát ý vượt phạm vi.

Chờ đến khi đám bách thú kia lui tán mà đi.

Quân Vực ôm Tô Yên lên xe, đi về nơi ở của Túc Cửu Từ.

Tả Lãnh nhịn không được nhìn về phía kính chiếu hậu.

Một màn vừa nãy, thật sự là quá sức tưởng tượng.

Lão đại cùng Tô Yên thiếu gia thế nhưng đứng ở giữa đám bách thú.....ôm nhau!!!

Hơn nữa, hắn còn nhìn thấy, lão đại hôn Tô Yên thiếu gia!!

Này, này không thể không nói Tả Lãnh sốc đứng hình rồi.

Tuy rằng, lão đại thích ai, là quyết định của lão đại.

Nhưng, nếu là Tô Yên thiếu gia.....

Từ kính chiếu hậu thấy được, Tô Yên được Túc Cửu Từ ôm ở trong lòng ngực, hai người đều ướt đẫm.

Tô Yên thiếu gia môi sắc trắng bệch, bộ dáng có chút suy yếu.

Lão đại vừa mới nãy vẻ mặt còn yếu ớt ủy khuất...., lúc này nhìn như thế nào còn có tinh thần hơn cả Tô Yên thiếu gia??

Nhưng mà, không kịp cho hắn nghĩ nhiều.

Thực mau, xe đã chạy đến chỗ của Túc Cửu Từ.

Vừa xuống xe, Túc Cửu Từ liền nói

"Chuẩn bị nước ấm."

_______________

Hôm nay đến đây thôi.

Tui chuẩn bị đi ngủ đây. Mọi người nhớ ở nhà tránh dịch nhaaaa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui