Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Edit: Vio

Beta: Tinh Niệm

Thời Thù nhìn biểu tình Tô Yên rõ ràng xuất hiện biến hóa, ôm cô thật chặt.

Thuận đường ho khan vài tiếng, giành được một chút lo lắng.

Thanh âm hắn khàn khàn, mang theo suy yếu vì phát sốt chưa khỏi hẳn

"Tiểu Quai, em...."

Hắn còn muốn khuyên.

Lại bỗng nhiên nghe được Tô Yên nói

"Được."

Thời Thù sửng sốt, cho rằng mình gặp ảo giác.

"Cái, cái gì?"

Tô Yên nhìn hắn

"Chúng ta thử xem."

Hai mắt Thời Thù lóe lên ánh sáng.

Thời Thù nhịn không được muốn hôn cô.

Tô Yên kịp thời bưng kín miệng người nào đó.

Cô đứng dậy.

Lấy nhiệt kế bên cạnh.

Sau đó, nhét vào trong miệng Thời Thù.

"Ngậm đi, đo một chút nhiệt độ cơ thể."

Thời Thù trong chốc lát liền thành thật.

Đôi mắt sáng loáng, vẫn luôn nhìn Tô Yên.

Trong miệng ngậm nhiệt kế, tựa hồ là cảm thấy có chút không chân thật.

Tô Yên liếc hắn một cái, đại khái là bởi vì ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào cô quá nóng rực.

Thế cho nên duỗi tay che mắt hắn lại.

Để hắn nằm xuống giường

"Anh cần phải nghỉ ngơi."

Thời Thù miệng giật giật.

Trong miệng có nhiệt kế, trong chốc lát cũng không nói được.

Liền thành thành thật thật ngậm miệng lại.

Tiểu Hoa thực kinh ngạc, ký chủ đáp ứng quá đột ngột.

Thế cho nên nó còn chưa chuẩn bị chút tâm lý nào.

Lúc trước kí chủ không phải còn cảm thấy Thời Thù chỉ là một người xa lạ mới gặp mặt vài lần hay sao?

Như thế nào đảo mắt liền thành bạn trai rồi??

Nó nhịn không được lên tiếng

"Ký chủ, chị như thế nào lại đáp ứng rồi?"

Tô Yên trả lời

"Không có lý do."

Tiểu Hoa

"······"

Chẳng lẽ ký chủ thích loại dính người lại càn quấy này??

Tiểu Hoa cân nhắc.

Trong lòng nghĩ, nếu không trở về bảo con rắn béo Tiểu Hồng kia cũng thử xem.

Nhìn xem có hiệu quả hay không.

Tô Yên suy nghĩ có chút đơn giản.

Lúc trước cự tuyệt, là sợ chính mình sẽ đả thương đến hắn.

Sức lực cô đại, nếu không kiểm soát tốt, hắn khẳng định sẽ bị thương đầy mình.

Hơn nữa, cô cũng không cảm thấy bọn họ rất quen thuộc, chỉ là mình không bài xích hắn tới gần, cũng có lúc sẽ bị một ít hành vi của hắn tác động cảm xúc, như thế mà thôi.

Mà hiện tại đáp ứng, là bởi vì câu nói kia của Thời Thù.

Cô tưởng tượng cảnh Thời Thù cùng nữ nhân khác ở bên nhau, ôm ôm ấp ấp, hôn hôn.

Trong lòng một trận chống cự bài xích.

Rất kỳ quái, bọn họ chỉ gặp qua vài lần mà thôi.

Nhưng cảm giác trong lòng lại rõ ràng như thế.

Cô không muốn, để Thời Thù cùng bất luận nữ nhân nào phát sinh bất cứ hành vi thân mật gì.

Cho nên, liền đáp ứng.

Đương nhiên, cô cũng không thể khẳng định được rốt cuộc bản thân cái vì sao sẽ có ý tưởng như vậy.

Cho nên, khi trả lời, cô nói thử một lần.

Nếu có một ngày, không thể tiếp tục ở bên nhau, tự nhiên sẽ tách ra.

Thời Thù đương nhiên không biết Tô Yên suy nghĩ cái gì.

Nghe cô nói thử một lần, ở trong lòng hắn là cô đáp ứng rồi.

Có lẽ, cô đáp ứng vì có lý do khác, nhưng đối với Thời Thù mà nói, lý do gì cũng không sao cả.

Rốt cuộc,hắn có một lý do quang minh chính đại, có thể lưu cô lại.

Chỉ là....

Sau khi Tô Yên đáp ứng, tựa hồ không có cái gì thay đổi so với lúc trước.

Nấu cho hắn một ít cháo.

Bưng đến trước cái bàn.

Cầm nhiệt kế.

Nhìn thoáng qua, đã hạ sốt.

Cô ra tiếng

"Rời giường, ăn cháo."

Thời Thù thành thành thật thật rời giường.

Ngồi ở trước bàn ăn.

Hắn đang muốn giơ tay phải lên cầm thìa.

Tô Yên liền nhét thìa gỗ vào tay trái hắn.

Cô ra tiếng

"Ăn đi."

Thời Thù nhìn thìa gỗ kia, nhìn nhìn lại Tô Yên.

Cô tìm thấy hộp y tế sơ cấp.

Lấy ra bình xịt trị sưng đỏ, phun vài cái ở trên miệng vết thương của Thời Thù.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận