Mua nước xong trở về Đỗ Viễn sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, "Lão bản! Thiếu gia!"
Hắn hưu đến một tiếng đem nước ném xuống, móc di động ra kêu xe cứu thương.
Đoạn Cẩn Du bị thương nhẹ hơn một ít, cánh tay bị đá cắt đến, chảy máu.
Mà Cố Kiêu, bị chấn động não, cánh tay cũng có mấy vết thương, đùi phải không biết bị cái gì sắc bén quát đến, máu chảy không ngừng.
Tay che chở Đoạn Cẩn Du đầu xương tay bị gãy, cũng may không có gì đặc biệt nghiêm trọng, nhưng xử lý tốt miệng vết thương sau, bị bác sĩ lệnh cưỡng chế ở bệnh viện nghỉ ngơi hai tuần.
Bác sĩ này là bác sĩ gia đình Cố gia, nhìn Cố Kiêu từ nhỏ cho đến lớn, cho nên đối hắn tựa như nghiêm phụ.
Phòng bệnh VIP.
"Tử, gia hỏa kia ở một gian phòng bệnh khác ngủ, có Đỗ Viễn trông coi, yên tâm.
Đúng rồi, thời điểm xe cứu thương đưa hai người lại đây, tôi đã làm xét nghiệm ADN cho cậu với gia hỏa kia." Bác sĩ Mộ đã không phải lần đầu tiên làm cái loại sự tình này, tính lên, đây đã là lần thứ bảy.
Thường xuyên sẽ có nữ minh tinh hoặc là nữ nhân mang ý tưởng trèo cao nói chính mình là nữ nhân của Cố Kiêu, mang theo nhi tử nữ nhi tìm tới cửa, vọng tưởng trở thành Cố gia thiếu nãi nãi.
Cố Kiêu vốn cũng có thể nói chính mình kỳ thật là một quẻ băng thanh ngọc khiết, trước nay liền không chạm qua nữ nhân.
Nhưng là hắn lười đến giải thích, đơn giản dùng xét nghiệm ADN tới đánh mặt mấy nữ nhân đó.
Loại chuyện quan trọng này tự nhiên không thể mượn tay người ngoài, liền từ bác sĩ Cố gia tín nhiệm nhất vì bọn họ làm xét nghiệm ADN mà người đó chính là bác sĩ Mộ, hơn nữa tốc độ ra kết quả cực kỳ mau.
Một lần hai lần lúc sau..
Thế cho nên, hiện tại chỉ cần bên người Cố Kiêu có trẻ nhỏ, bác sĩ Mộ đều sẽ phản xạ có điều kiện mà thuận tay làm một cái xét nghiệm ADN.
Cố Kiêu nghe nói, sắc mặt cứng đờ, trầm khuôn mặt nói: "Thằng bé không phải con cháu, là của một cái..
Bằng hữu."
"Không phải?" Đừng nhìn bác sĩ Mộ thoạt nhìn gương mặt hiền từ, nhưng vừa giận lên liền phi thường nghiêm túc đáng sợ, hắn không màng Cố Kiêu bị thương, cầm lấy văn kiện trên tay liền đi đánh hắn, "Xú tử cậu đang hồ nháo cái gì! Xét nghiệm ADN viết rõ ràng, cậu cùng gia hỏa kia có 99.99% khả năng là cha con.
Cậu tham ăn thế nhưng còn không nhận trướng?"
Cố Kiêu ngẩn người, một cỗ cảm xúc khôn kể xẹt qua trong lòng, "Mộ bá bá, ngài nói chính là thật vậy chăng?"
Mộ bác sĩ thổi râu trừng mắt, ngữ khí không tốt, "Tôi chẳng lẽ còn có thể lừa cậu?"
Cố Kiêu trầm mặc.
"Xú tử?" Bác sĩ Mộ thấy hắn không nói lời nào, suy đoán nói: "Chẳng lẽ cậu không nghĩ muốn đứa nhỏ này? Có phải hay không là cái nữ nhân nào trộm sinh ra tới?"
"Mộ bá bá." Cố Kiêu ngước mắt, ngữ khí trầm thấp khàn khàn, "Không phải cháu không muốn thừa nhận, mà là..
Kết quả này quá làm người không thể tưởng tượng.
Mẹ của Cá vàng, cháu cũng mới chỉ gặp qua một lần vào 5 năm trước, từ đó về sau rốt cuộc cũng chưa thấy qua, sao có thể cùng cô ấy phát sinh quan hệ.
Lại, phát sinh quan hệ khi nào sao cháu sẽ có thể không có ấn tượng?"
Bác sĩ Mộ kéo tới một phiên ghế dựa, ngồi xuống mép giường, "Tôi giúp cậu tra một chút.
Cậu trước đem thân thế của đứa bé này cùng với mẹ của thằng bé đều cùng tôi nói một lần."
Cố Kiêu khẽ ừ một tiếng, liền đem tư liệu tra được nhất nhất nói cho bác sĩ Mộ.
"Nghe cậu nói, tựa hồ cũng không chỗ nào xảy ra sai lầm." Mộ bác sĩ trầm tư nói, "Duy nhất kỳ quái chính là, Đoạn gia cái nhi tử kia là cái tàn phế, nếu Diệp tiểu thư không có chủ động, là rất khó tạo thai.
Đoạn gia nhị lão cũng không có khả năng ở đêm tân hôn đi hỗ trợ đi, kia nhiều..
Kia gì."
Bác sĩ Mộ nói đến đây cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, "Vì tính chuẩn xác, lát nữa tôi lại giúp cậu làm một phần xét nghiệm ADN.
Đến nỗi Đoạn Cẩn Du là nơi nào tới, chỉ sợ cậu đến đi hỏi Diệp tiểu thư một chút."
"Ân, cháu biết."
Cố Kiêu nghiêng người dựa về phía sau, chậm rãi nhắm mắt lại, che khuất vẻ kích động trong mắt.
Tâm không thể ức chế hưng phấn mà nhảy lên.
.