❣️ Chương 3 : Học sao ?! ❣️
Cô về nhà trong màn đêm nhạt . Trong đầu vẫn luân hồi cái cảnh ở TTTM . Sao mà cô cảm thấy đau thế ?! Chẳng lẽ là cảm giác mà người ta nói sao ? Không , không phải cảm giác của cô ! Đó là của nguyên chủ , chính xác là thế . Nguyên chủ a , cô khiến tôi đau đầu quá đấy ! Cô thở dài nhẹ , tăng vận tốc đi thẳng đến Dinh thự Liễu thị .
" Cạch "
Tiếng cửa mở , vang lên âm thành nhộn nhịp ! Trong nhà , baba và mama cô đang ngồi uống trà . Còn chị cô sao ?! Liễu Vân hả ?! Hắc hắc , cô ta đang sơn móng tay . Cô ta mặc một chiếc đầm hồng nhạt đính chút kim cương sa hoa lấp lánh . Mái tóc dài được cột lên gọn gàng . Đôi mắt đầy nước , không nhiễm tạp chút kia đang chăm chú ngắm nhìn đôi tay nhỏ nhắn ! Bạch Liên Hoa có khác , thật là trong sáng a !
Nghe tiếng cô , baba và mama quay lại nhìn ! Liền nở nụ cười tươi , vẫy tay ý nói cô đến ! Cô nhanh nhẹn hiểu ý , lập tức ngồi bên cạnh mama . Mama cô vuốt tóc cô , đôi mắt hiện lên tia ôn nhu , ấm áp . Hảo liền hỏi :
" Vi nhi , có vui không hả ?! "
" Vui ạ ! Có gì , baba hảo phải tính a ~! " Cô vui vẻ đáp lại , trong lòng đầy vui sướng .
" Được , baba liền thanh toán cho con . " Baba cô hạ tách trà xuống , trả lời hạnh phúc . Cuộc đời ông , mãi mới được đứa con Liễu Vi này gọi tiếng baba ấm áp như thế . Khuôn mặt càng thêm vạn phần hạnh phúc .
Cười đùa vui vẻ , cô bỗng cảm giác nong nóng . Éc ?! Cô quay lại , nhìn thấy Liễu Vân nhìn mình bằng ánh mắt ghen tị , khuôn mặt vặn vẹo biến dạng xấu xí . Bạch Liên Hoa đây sao ?! Nếu các nam chủ nhìn thấy khuôn mặt của cô ta , có nghĩ cô ta là Phù Thuỷ không ?! Hắc , có lẽ là thế rồi .
Liễu Vân nhìn Liễu Vi , trong lòng không ngừng rủa thầm . Cô sao cái gì cũng hơn cô ta ?! Cô sao lúc nào cũng được hạnh phúc ?! Cô lúc nào cũng xinh xắn hơn cô ta ?! Bây giờ cô thay đổi , liền đẹp gấp bội , miệng lưỡi nhanh nhẹn , lỡ cô quyến rũ các người đàn ông của ta thì sao ?! Cô ta sẽ không còn gì hết ! Cô ta nghiến răng , nắm tay đến móng tay cũng cứa vào thịt , ứa máu nhạt .
Thấy cô nhìn mình , cô ta liền vui vẻ . Lấn tới bên cạnh mama , lay tay mama , sẵn tiện hỏi hàng cô cho có lệ :
" Mama ~ Con muốn đi học lại trường Mouks ! " Khuôn mặt hoa sen nở rộ . Cười tươi , chói loá như mặt trời của cô ta khiến cô mắc ói . Một lần nữa , cơn ói tràn lên họng cô :
" A , Vi nhi ! Em vui vẻ lắm sao ?! Hừm , chúc em vui nha ! " Cô nghiêng đầu , trong đầu duy nhất một câu hỏi : Cô ta ? Không có não sao ?!
" Vân nhi , muốn đi học lại trường đó sao ?! Còn phải coi em con có muốn không . " Mama cô giữ nguyên khuôn mặt ôn nhu , nhưng trong mắt không ít tia chán ghét . Vì sao ư ?! Bởi vì , Liễu Vân là con nuôi của Liễu thị . Đơn giản vì năm ấy , mama cô cứ tưởng mình không mang thang được . Liền nhận nuôi đứa trẻ này . Suốt ngày cưng chiều nó . Nhưng đến lúc mama biết mang thai cô , vui vẻ không suôn . Baba cô cũng biết vụ mama , cũng vui vẻ không kém . Từ đó , cô sinh ra , liền được cưng chiều hơn cô ta . Nâng niu hơn cô ta . Nảy sinh lòng ghen ghét , cô ta không ít hãm hại cô . May mà mama cô biết , khuyên nhủ cô ta . Cô từ cứ vâng cho có nhưng cũng hại cô .
" Vi nhi , con muốn không ?! " Mama cô nhìn cô , ánh mắt dịu đi tia chán ghét . Không có mới phải . Cô miễng cưỡng nói để không phụ lòng baba và mama :
" Được , con sẽ học . Baba và mama mau đăng kí a . Đến lúc đó , con sẽ khiến 2 người hãnh diện ! " Cô cười tươi , nụ cười không giả tạo , không miễn cưỡng . Vốn dĩ cô đồng ý , đơn giản vì muốn coi kịch vui chứ . Cô hiểu rõ , tại ngôi trường này , có một nhóm nổi tiếng mang tên HGB . Nhóm toàn hot girl , hot boy . Nhưng trong nhóm , chỉ có riêng nữ chủ là hot girl , còn lại là nam chính , nam phụ . Đông đủ thế , cô phải tới , để còn coi kịch miễn phí nữa chứ ! Còn được góp ý cho họ , hắc hắc !!
" Hảo , baba liền đăng kí cho 2 con ! " Baba cô khóc không ra nước mắt , cuối cùng ông cũng chờ được con gái ông như vậy .
Gia đình cô hôm nay , tràn ngập tiếng cười , ít nhất là có cô . Hạnh phúc quá . Cô vui vẻ , cô cười , lần đầu tiên cô được như vậy . Ở kiếp trước , cô cô độc . Phải tham gia hàng trăm cuộc khảo sát để thành sát thủ vĩ đại . Để trả thù . Cô còn phải làm siêu trộm , vì lúc đó đói quá . Cô còn ăn cướp để có đồ ăn , tranh giành đồ ăn trong thùng rác . Một đứa trẻ , gia đình bị tàn sát , không ngừoi thân , bạn bè , hằng ngày phải giằng co để có đồ ăn . Đến lúc cô được vĩ đại , thì liền chết , một cách lãng xẹt . Kiếp này , cô phải bảo vệ gia đình này , để có thể vui vẻ như thế .
Cô thấy buồn ngủ , lễ phép xin baba và mama về phòng :
" Baba , mama , chị . Em về phòng , xin phép " Cô vui vẻ nói . Baba và mama cô gật đầu , chị cô mãi đòi hỏi baba và mama cô đồ nên ậm ừ cho qua . Cô liền nhếch môi khinh bỉ nhìn người ' chị thân yêu ' kia . Mãi mãi là con nuôi , đơn giản là vậy .
Có lẽ , ngày mai sẽ vui lắm đây ! Cô , mong chờ rồi .
Cuộc chơi , sẽ bắt đầu . Từ bây giờ ! Sẽ có nỗi đau , nước mắt và hạnh phúc trong trò chơi này . Mãi mãi , sẽ là một điều bí mật !
#HẾTCHƯƠNG