Nam Chủ! Tha Cho Tôi Được Không?

Âu Dương Tuấn Khải sao khi kết thúc cuộc đàm phán vũ khí, trong lòng nôn nóng quay về nhìn người con gái làm hắn điên đảo kia, nhưng khi mở cửa phòng mắt hắn lạnh đi, nở nụ cười ma quỷ nhìn vết tích của cuộc chiến hôm qua vẫn còn đó, còn bóng dáng hắn mong nhớ thì đã lặng đâu mất rồi.
- Giỏi lắm, chạy? Chạy nhanh một chút, nếu tôi bắt được em chết chắc.
Bóng dáng cao ngất bước ra khỏi phòng, nhưng hàn khí thì vẫn còn hiện diện quanh đây.
trong căn phòng với tông màu lạnh đã nói lên tính cách của chủ căn phòng, một người đàn ông cao gần một mét chín quay lưng hướng về cữa sỗ tỏ ra sát khí nặng nề làm cho những người mặc áo đen sau lưng hắn run rẫy không dám hó hé, hắn nhớ mình chỉ báo cáo thông tin về cô nàng nấm lùn to gan dám cường bạo lão đại nhà mình thôi mà, lão đại cũng thật là đáng thương sự trong trắng lại bị hủy hoại trong tay một con nhóc.
- giữ lại giấy tờ quan trọng, còn những thứ khác quăng
- Lôi trong vòng 30p tôi muốn cô ấy xuất hiện trước mặt tôi.
Người áo đen tên Lôi mặt lạnh tuân lệnh lui ra khỏi phòng, đúng phải tìm cô ta về, phải cho cô ta biết sự lấy đi sự trong trắng của lão đại nhà hắn là một sai lầm phải cho cô nhóc kia trả giá thật đắc.
Cho mọi người lui xuống một mình hắn trong căn phòng lạnh lẽo, lòng hắn thì lại nôn nóng, tiền, giấy tờ tùy thân, quần áo của cô hắn đang giữ trời thì sắp tối, cô muốn hắn phát điên lên phải không? Nấm lùn tôi tìm ra em thì em đừng mơ rời khỏi tôi nữa bước.

=== ====== ====== ====== ====== ===
Tô Vân trên người chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi đen dài, sợi dây nịch làm bằng da cá sấu quấn ngang hông, cách điệu chiếc áo sơ mi thành một chiếc váy, nhưng có ai hiểu được nỗi lòng của cô không đây, ở cánh đồng bất tận kia đang rất lạnh á huhu, hắn không cần phải mạnh mẽ như thế chứ xé rách cái quần lót của cô. Quần áo, giấy tờ tùy thân thì sao cô thật hậu đậu mà tại sao chỉ nghĩ đến cách chuồn êm mà lại quên mất phải lấy hành lý đây.
Cô lưu lạc đến phương trời nào thật sự cô cũng không biết nữa, đứng giữa ngã tư đường nhìn ngắm dòng xe tấp nập qua lại, mọi người nhìn cô như người từ sao hỏa vừa đáp cánh đến trái đất vậy a.
"Ọc ỌC" ôi trời ơi bụng ơi mày đừng khóc nữa có được không, tao cũng đang khóc đây này, có phải số trời đã định là bà đây không được đi du lịch nước ngoài không thế, chỉ trong 1 đêm cô từ xữ nữ thành phụ nữ, từ có nhà có gia đình thành cô nhi lưu lạc đầu đường xó chợ, ba mẹ ơi ba mẹ mau mau đăng tin tìm kiếm trẻ lạc đi bảo bối của ba mẹ chuẩn bị kiếp sống ăn xin rồi này.
Đứng nhìn trời nhìn đất than vãn thì cũng không giúp cái bụng nó hết khóc a, một mình lang thang đến khi nhìn thấy một quán ăn lề đường cô nhanh chóng cất bước đến.
- bà chủ cho 1 tô mì nhiều thịt a
Ăn, phải ăn, ăn là chuyện lớn, tiền là chuyện nhỏ bất quá đi rửa chén thuê thôi mà. Tô mì vừa đưa lên thì " loãng xoãng" Tô Vân lặng im nhìn tô mì trở về với đất mẹ, mắt lạnh dần đi
- mỹ nhân bao nhiêu một đêm
Một tên lưu manh da đen, mặt rỗ le lưỡi liếm môi, ánh mắt dâm tà nhìn cô, Tô Vân vẫn im lặng nhìn tô mì tay thì đã cuộn thành nấm đấm người tỏa ra hàn khí nồng nặc nhưng những tên giang hồ giỡm này vẫn không nhận ra mà tiếp tục giỡ trò
- người đẹp cho bọn anh chơi một đêm nào.
Một tên vừa béo vừa lun mặt có vết sẹo, đưa tay heo hắn chạm vào tóc cô rồi định đưa lên mũi ngữi nhưng chưa kịp hành động thì bị cánh tay mãnh khãnh của Tô Vân cấu một phát, làm tay heo kia bún ra máu, hắn ôm tay mặt dữ tỡn ra lệnh
- dám cấu tao, bắt nó cho tao, hôm nay tao chơi chết nó luôn
Tô Vân lạnh lùng, mắt to đen ngập tràn sát khí nhìn cánh tay tên béo lùn vừa chuẩn bị chạm vào tóc mình, cô nỡ nụ cười lạnh, nhìn 3 tên vừa hủy hoại bữa tiệc nhỏ của cô được lắm có 2 tên cũng dể thôi, 1 mình cô chấp hết.

Tô Vân tay cầm cái ghế nhanh chóng phang về phía đầu tên da đen, làm hắn ôm đầu mà la oai oải. Tên mập thấy đồng bọn mình bị ăn ghế mặt càng dữ tợn hơn mắt hắn chứa đầy dục vọng, và ngọn lửa tức giận
Hắn tay cầm dao lao về phía Tô Vân, cô nhanh chóng tránh đi, nhưng tay thì bị dao cứa đi 1 đường dài, máu túa ra, nhưng cô vẫn như bị ai đó nhập vậy, mày xinh không hè nhíu lại vì đau nếu là bình thường thì cô nấm nhà ta đã khóc la như sắp chết rồi ấy nhưng hiện tại mùi máu làm cho hàn khí trên người cô càng lúc càng đậm.
Tô Vân vẫn đứng lặng đó nhìn 2 tên không muốn sống kia, 2 tên đó vẫn hung hăng cầm trong tay bao thuốc kích dục lân lân bước lại gần cô
- chơi em sao? cùng lên đi em tiếp
Cô nở nụ cười ác quỷ quắc tay 2 tên côn đồ, bọn chúng tưởng rằng cô bị một dao rồi thì thấy khó mà rút lui không chống cự bọn chúng nữa mà không phòng bị bước đến gần cô.
- không cần dùng thuốc em vẫn cho anh lên tiên mà
Tô Vân dựa vào lòng tên da đen nỡ nụ cười, làm bọn chúng điên đảo, tay cô thì lần dò trức ngực tênbéo, đến khi bọn chúng lơ là cô một chân, một tay đồng loạt tấn công vào của quý của bọn chúng, 2 tên côn đồ đau đớn khuỵa ngừơi xuống đất ôm hạ bộ quan trọng mà khóc la, như thế cô vẫn chưa cảm thấy đủ, nhanh chóng ôm nòi nước sôi gần đó của chủ quán mà tạt hẵn vào vị trí yếu ớt kia, 2 tay nắm tóc 2 tên giựt ngược ra đằng sau.
- sướng không anh.
Bọn chúng bây giờ hối hận không kịp nữa rồi, hôm nay bọn hắn mắt mù mà đi chọc đến mụ dạ soa rồi, mặt vặn vẹo đau đớn, mắt tên béo đã ươn ướt, một cú đá của cô thật sự có thể hủy diệt đời sau của bọn chúng rồi, không còn sức mà chống trả lại con người ác ma đứng trước bọn hắn nữa
- tiểu thư tha cho chúng tôi, chúng tôi biết lổi rồi

Tô Vân mặt lạnh nhìn bọn chúng cầu xin tha thứ, cười cười
- anh có lỗi gì vậy?
- chúng tôi không nên chọc đến bà cô, không nên có ý định cưỡng hiếp cô.
Bọn chúng sợ sệt ấp úng nhận lỗi chỉ mong cô nhanh chóng tha thứ mà buôn tha cho họ.
- vẫn chưa biết lỗi?
Tô Vân nhặt bao thuốc kích dục gần đó bước lại gần đổ hết vào miệng bọn chúng, tay bóp chặt miệng bọn hắn không cho phun ra khi chúng nuốt hết vào thì cô không quên cho mỗi tên một đá
- lỗi của 2 cưng lớn nhất là dám tổn thương đến thức ăn của ta


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận