Nam Chủ Và Vai Ác Đều Là Hài Tử Của Ta

Đám hài tuổi còn nhỏ đi lên trước, tuổi của đám kia và Bạch Tiểu Tri không lớn hơn nhau là mấy, đám quý tử Bạch gia đã từng khi dễ Bạch Tiểu Tri, giẫm đạp vườn rau của Lăng Tử Tịch sôi nổi tiến lên, nghẹn đủ kính nâng kia tảng đá.

Bọn họ tuy rằng chưa Ngưng Châu, nhưng trong cơ thể cũng có linh khí, đem linh khí tụ tập ở trong lòng bàn tay, thân mình ngồi xổm xuống dùng sức nâng lên trên.

Đương nhiên, đại đa số người cho dù nâng đến mặt đỏ tai hồng, vẫn là thất bại.

Cũng có số ít hài tử, khó khăn lắm mới đem cục đá nâng lên được một ít.

Có mấy người đem cục đá nâng lên ước chừng một tấc*, triều mọi người lộ ra đắc ý biểu tình.

*1 tấc = 10cm = 1 dm

Mọi người chung quanh sôi nổi khích lệ bọn họ, này đều là lương đống tương lai của Bạch gia a!

Tiếp theo đó là các tiểu ca ca, tiểu công tử ước chừng mười tuổi, phần lớn bọn nhỏ nhưng thật ra tu luyện thời gian cũng lâu một chút, tay cũng không cần đụng vào cục đá, trực tiếp dùng linh lực đem cục đá nâng lên, bọn họ so với tiểu hài tử năm sáu tuổi rõ ràng mạnh hơn nhiều, đem cục đá nâng lên tới rồi ba tấc đã là cao nhất.

Chậm rãi, còn có người nâng tới chỗ đầu gối, không khí bắt đầu sôi nổi hơn.

Có một tiểu hài tử mười một tuổi bắt đầu dử dụng thuật pháp, đem cục đá nâng lên đến bên hông cao như vậy, tức khắc, chung quanh bộc phát ra một trận vỗ tay nhiệt tình.

Những hài tử từng khi dễ Bạch Tiểu Tri, giẫm đạp lên vườn rau hướng Bạch Tiểu Tri làm mặt quỷ: "Lè --"

Ý tứ là ca ca Bạch Tiểu Ly của Bạch Tiểu Tri căn bản không có khả năng làm được như vậy.

Bạch Tiểu Tri khuôn mặt bắt đầu phồng lên, tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, không màng cha cùng ca ca ngăn cản, đầu óc nóng nảy bước lên đứng bên cạnh cục đá: "Ta tới!"

"Ha ha ha, Bạch Tiểu Tri, ngươi có biết hay không cục đá này nặng bao nhiêu a......"

"Là ngươi? Ngươi có khi tu luyện cũng chưa bắt đầu đi?"

"Đứa nhỏ ngốc liền không cần đi lên làm mất mặt!"


Lăng Tử Tịch nhất thời không ngăn nhị nhi tử lại, sửng sốt một chút: "Tiểu Tri......"

Lăng Tử Tịch ngược lại không phải lo lắng Bạch Tiểu Tri nâng không dậy nổi cục đá, mà là không quá muốn cho Bạch Tiểu Tri thực lực bại lộ với người khác.

Mọi người nhìn thái độ của Lăng Tử Tịch, càng thêm chắc chắn Bạch Tiểu Tri không đúng tí nào, đi lên chính là mất mặt.

Bạch Tiểu Tri thân mình nhỏ nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, đôi tay hạ xuống đặt lên cục đá.

"Ha hả, không nâng lên được đi, nâng không được cũng đừng lãng phí......"

Hài tử nói lời châm chọc còn chưa xong, lại thấy Bạch Tiểu Tri chậm rãi đem cục đá giơ lên, một tấc...... Hai tấc...... Năm tấc......

Cứ việc cố hết sức một chút, nhưng Bạch Tiểu Tri lại nâng cục đá hướng lên trên!

Tức khắc, toàn hội trường đều lặng ngắt như tờ, ngay cả tộc trưởng cùng trưởng lão, cũng nghẹn họng trân trối nhìn một màn này.

Cuối cùng, Bạch Tiểu Tri đem cục đá nâng lên trên đỉnh đầu, bộ dáng tựa hồ thừa lực.

Các trưởng lão ở trên đài, còn có đường thúc đồng lứa cùng với Hạ Hầu Song, toàn bộ đều trầm mặc.

Bạch Tiểu Tri tiểu tử ngốc này, thế mà không cần dựa vào linh lực, hoàn toàn dựa vào thể lực đem cục đá nặng ngàn gánh này nâng lên, còn nâng cao đến như vậy?!

Đây là quái thai như thế nào a!

Hắn năm nay mới năm tuổi!

Không đúng...... Này không phải trọng điểm, chẳng lẽ, năm nay tiền tam giáp (-_-?), phải cho Bạch Tiểu Tri vào?!

Bạch gia bọn họ muốn đề cử một tiểu ngốc tử đi Vu Khư Tông sao? Quả thực là làm người cười đến rụng răng!


Tức khắc, sắc mặt trưởng bối Bạch gia đều không được tốt lắm, sôi nổi nhìn về phía Bạch Tuấn Tu và Bạch Tư Bác, gửi hy vọng này lên hai thiếu niên thiên tài của Bạch gia.

Đám hài tử lúc trước trào phúng Bạch Tiểu Tri, nhìn thấy Bạch Tiểu Tri thế mà lại có sức lực lớn như vậy, sắc mặt đều đều biến xanh.

May mắn Bạch Tiểu Tri có chút si ngốc, nếu không, nếu là thật sự đánh bọn họ, chẳng phải là sẽ bị đánh thành một cái bánh nhân thịt?!

Đương Quy đứng xa xa nhìn nhị thiếu chủ nhà mình biểu hiện oai hùng, không khỏi lộ ra thần sắc sùng bái, không hổ là huyết mạch của chủ nhân, quả là lợi hại!

Cho dù bị hạ độc, nhưng ở những mặt khác, luôn có chỗ đặc biệt xuất sắc.

Trong sân, Bạch Tư Bác cảm thấy ánh mắt của các trưởng bối đều đặt ở trên người hắn, áp lực không khỏi tăng gấp bội.

Hắn căng da đầu đi vào trong sân, cứ việc đã Ngưng Châu, nhưng dùng pháp lực nâng hòn đá này lên, cũng không hoàn toàn nhẹ nhàng.

Bạch Tư Bác trên mặt toát ra mồ hôi, chậm rãi đem cục đá nâng lên, nhưng độ cao mà Bạch Tiểu Tri nâng lên quá cao, Bạch Tư Bác trong lòng không khỏi hoảng loạn.

Chẳng lẽ hắn so với một ngốc tử cũng không bằng?!

Đem cục đá nâng lên đến bên hông, Bạch Tư Bác trên mặt đều tràn đầy mồ hôi, cắn răng tiếp tục dùng pháp thuật đem cục đá nâng lên, đầu Bạch Tư Bác đã toàn là mồ hôi.

Nhưng mà khi nâng cục đá gần tới ngực, Bạch Tư Bác rốt cuộc là vẫn không chống đỡ nổi, pháp thuật hết hiệu lực, cục đá lớn rơi xuống ầm ầm phát ra âm thanh loạng xoảng.

Mọi người hai mắt đều mở to, Bạch Tư Bác, thế mà nâng không cao bằng Bạch Tiểu Tri*!

*Chỗ này ghi là Bạch Tiểu Tư có lẽ là nhầm lẫn nên mình đã sửa lại.

Mặt Bạch Tư Bác túng quẫn biến thành màu gan heo, lúc trước hắn kiêu ngạo như vậy, còn nói những lời tàn nhẫn với Bạch Tiểu Ly, lại được các trưởng bối Bạch gia coi trọng, nhưng hôm nay, lại là đệ đệ của Bạch Tiểu Ly, hắn vậy mà không bằng một đứa bé năm tuổi!

Tức khắc sắc mặt tộc trưởng và các trưởng lão cũng trở nên xanh mét.


Đại bỉ Bạch gia lúc này phảng phất như trở thành một trò cười, bọn họ xem trọng thiếu niên anh tài, vậy mà vẫn kém hơn Bạch Tiểu Tri luôn bị xem nhẹ?!

Lăng Tử Tịch trong lòng cũng cực kì kinh ngạc, nhị hài tử của mình vậy mà có thể nâng cục đá lớn lên cao đến như vậy!

Lăng Tử Tịch nhìn Bạch Tiểu Tri, trong lòng có một loại cảm giác vinh dự và tự hào. Không hổ là nhi tử của mình, chính là ưu tú!

Hạ Hầu Song sắc mặt xanh mét tiến lên một bước: "Không được, chuyện này không tính...... Phương pháp tỷ thí này có vấn đề!"

Tất cả mọi người Bạch gia đều nhìn về phía ả, nhưng những vị đại đường bá đks đều không ai lên tiếng nói gì, đều đồng ý với cách nói của Hạ Hầu Song.

Rốt cuộc là nếu Bạch Tiểu Tri thật sự chiếm một chỗ trong danh sách, chính là tổn hại tới lợi ích của bọn họ a!

"Ồ?" Lăng Tử Tịch vẫy tay, gọi Bạch Tiểu Tri trở về, ôm lấy Bạch Tiểu Tri che chở bé, khoé môi hơi hơi gợi lên, lộ ra một tia châm chọc, "Đây là quy định đại bỉ mà Bạch gia định ra bao năm qua cho tới nay, hàng năm đều như thế, như thế nào hiện tại muốn vô duyên vô cớ thay đổi quy củ?"

"Này......" Ti nghi khó xử nhìn về phía tộc trưởng.

Sắc mặc Tộc trưởng cũng luôn khó coi, nhưng nỗ lực áp chế để duy trì thể diện, vươn tay đè xuống, ý bảo ti nghi tiếp tục.

Rốt cuộc là hắn cũng không thể dễ dàng thay đổi quy định của lão tổ tông Bạch gia đặt ra a!

Lúc này, Bạch Tuấn Tu bước về phía trước một bước, tràn ngập tự tin mà nói với tộc trưởng: "Ta tới."

Trong lúc nhất thời, đôi mắt mọi người đều sáng lên, đúng vậy, bọn họ còn có một thiếu niên thiên tài khác là Bạch Tuấn Tu nha! Bạch Tuấn Tu mười tuổi đã Ngưng Châu, càng thêm lợi hại!

Chỉ cần Bạch Tuấn Tu thắng, lại có hai đứa nhỏ vượt qua Bạch Tiểu Tri không phải càng tốt sao?

Quả nhiên Bạch Tuấn Tu vừa bước lên, thật nhẹ nhàng nâng cục đá lớn lên, cứ việc càng lên cao càng cố hết sức, nhưng vẫn là khó khăn lắm mới vượt qua Bạch Tiểu Tri được một tấc!

Người Bạch gia lộ ra thần sắc kinh hỉ, các trưởng lão vuốt chòm râu lại vuốt chòm râu, gật gật đầu, một bộ Bạch Tuấn Tu chính là thiếu niên tuấn kiệt ưu tú nhất Bạch gia, có bộ dáng người đứng đầu đại bỉ.

Bạch Tuấn Tu đem cục đá buông xuống, ti nghi liền bắt đầu gọi tên của một người: "Bạch Tiểu Ly --"

Bạch Tiểu Ly trấn tĩnh bước vào giữa sân, một đôi mắt đen bình tĩnh không gợn sóng.


Chung quanh bọn nhỏ bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.

"Bạch Tiểu Ly còn chưa Ngưng Châu đi?"

"Đúng vậy, đừng nói Ngưng Châu, nghe nói hắn tu luyện đều rất chậm, tư chất cực kém, chính là cái đồ phế vật."

"Thật là lãng phí huyết mạch của Mặc Hành thúc thúc a."

"Đúng vậy, thật làm mất mặt Bạch gia."

"Chính là hắn thật đẹp trai a."

"Ha hả, quần áo đẹp thôi."

"Đừng nhìn hắn hiện tại quần áo ngăn nắp, trên thực tế, cũng che giấu không được bản chất phế vật......"

"Hắn có thể hay không vượt qua Tuấn Tu ca ca nha?"

"Buồn cười, hắn căn bản là nâng không nổi, sao có thể vượt qua Tuấn Tu ca long chương phượng tư*......"

*Long chương phượng tư: tài hoa như giao long, dung mạo như phượng hoàng, ẩn dụ cho phong thái xuất chúng.

Nhóm chúng quý tử nói còn chưa xong, Bạch Tiểu Ly đã nâng lên một bàn tay, mu bàn tay hướng lên phía trên, lòng bàn tay hướng xuống phía dưới, ngay tức khắc một cỗ hàn ý xâm nhập bốn phía, làm cho mọi người không nhịn được mà run run.

- --------------------------HẾT----------------------------

Edit: Aniie

Chương này có rất nhiều sai sót, mong mn có thể góp ý kiến ạ🥺

Mình thấy trên truyendx j đó có 1 bạn dịch bộ này đến chương 3 mấy rùi ạ, bạn đó dịch khá hay mn có thể tới đó đọc nhé. Sắp tới chắc mình sẽ drop bộ này 🥹

-BẢN EDIT NÀY CHỈ ĐƯợC ĐĂNG TẢI TRÊN WATTPAD.

-VUI LÒNG KHÔNG REUP, KHÔNG CHUYỂN VER, XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận