Nắm Lấy Tay Nhau Là Định Mệnh

Harry từ lúc bị thương vẫn không kêu la một lần, thật ra so với những năm chiến tranh, hai trăm năm sống trong tranh đấu, vết thương này có là gì, đau đớn thể xác có thể bằng đau đớn tâm hồn sao, mặc dù rằng cả thể xác lẫn tâm hồn Harry đều đã chai sạn.

Có lẽ mọi người nghĩ rằng Harry bị thương là vì muốn cứu mọi người nhưng Harry hiểu rõ bản thân mình, cậu không cao thượng như thế, cậu ích kỷ, thật sự ích kỷ,cậu chỉ là không muốn thấy anh bị thương mà thôi.

Harry biết rõ, Severus hiện tại không phải là người cậu từng yêu, họ chỉ là giống nhau mà thôi, mặc dù biết rõ điều đó, nhưng lý trí so với trái tim vẫn yếu đuối hơn không phải sao? Từ lúc nhìn thấy anh lần nữa trái tim cậu lại thuộc về anh rồi, có lẽ cậu từng quên, nhưng mà tình yêu không có lỗi.

Nhìn dáng vẻ lo lắng của anh, Harry rất muốn cười, có phải anh cũng quan tâm đến cậu phải không?

Sau khi được bà Pomfrey ca một bài giáo huấn dài, Harry mới thở phào nhìn hai người trước mặt.

“Được rồi Draco,Severus đừng có mà nhìn mình như vậy được không?” Harry cười nhìn sắc mặt tối đen của người bạn thân. Còn về Severus cậu nghĩ mình được quyền gọi tên của anh rồi, dù bây giờ không phải là người dòng họ Potter thì cậu cũng mặt dày sẵn rồi.

“Ngu ngốc…” Draco nói một câu, chính xác nhanh gọn.

“Cậu Harry nghĩ rằng mình là thần hay sao, nếu cái đầu của cậu không chứa đầy cỏ lác như những con cự quái thì phải biết chuyện gì nên làm không nên làm, ngu ngốc.” Severus không nể tình phun nọc độc ướt đầu Harry.

“Được rồi mà.. hai cậu không lẽ không thể thương cảm cho một người bệnh nhân như mình hay sao?” Harry đáng thương nói.

“Hừ…” Severus và Draco cùng hừ lạnh không nói.

Harry mếu máo không biết nói gì chỉ đành ngoan ngoãn ngồi chịu đựng ánh mắt sắt lẻm của hai người bạn (đúng hơn là một người bạn một người cậu thầm yêu) bắn tới.

Chỉ sang ngày hôm sau, Harry được bà Pomfrey thả về, nhưng mà Harry vẫn phải chịu tra tấn gần một tiếng đồng hồ, bởi vì cậu quá ốm.

Khi Harry bước đến sảnh đường, cậu cảm nhận được nhiều ánh mắt nhìn về phía mình, không muốn quan tâm quá nhiều chuyện, cậu thản nhiên đi tới chỗ ngồi của mình. Vừa ngồi xuống Harry đã nhận ngay một phần bò beefsteak được cắt nhỏ cẩn thận, nhìn nhìn thật lâu, đưa ánh mắt như cầu cứu với Draco mới nhận ra người quăng dĩa thịt bò cho cậu chính là Draco, biết không cầu xin được, liền nhìn qua Severus nhưng có ai ngờ Severus còn đẩy qua thêm một ly nước trái cây. Sau đó cậu ta trừng mắt về phía Harry ý bảo – ăn cho hết.

Cả bàn Slytherin nhìn gương mặt xanh xanh trắng trắng của Harry mà ai nấy nhịn cười đến nội thương, nhưng vẫn cố gắng giữ hình tượng quý tộc cho mình. Sau đó những xà con năm nhất cảm thấy thủ tịch của họ quá gầy, cực kỳ gầy thế là ngay tắp lự, Harry nhận được những đôi mắt laser nhìn mình. Tất cả đều như muốn nói – Cậu quá gầy, mau ăn cho hết.

Tất chân của Merlin, cậu không ngờ Slytherin quý tộc cũng có đôi mắt như vậy.

Biết rõ trốn không thoát, cậu chỉ đành cùng dĩa thịt bò mắt to trừng mắt nhỏ, hung hăng gặm thịt.

Alan trên bàn giáo viên không nhịn được bật cười, Voldemort bất ngờ nhìn thấy nụ cười ấy, than nhẹ một câu đáng yêu.

Các nhà khác cùng với các giáo viên cũng không nhịn được cười thầm, ai nói cho họ biết vì sao Slytherin có người đáng yêu như Harry không.

….

Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám (Defence Against Dark Arts) dạy những phương pháp và kỹ thuật chống lại nghệ thuật Hắc ám và các sinh vật Hắc ám (dark).

Voldemort không phải tự nhiên được hoan nghênh khi dạy môn này, mà là vì y có cách dạy khá mới lạ và dễ hiểu đối với các học sinh, y không chỉ dạy về cách phòng chống NTHA mà còn dạy cách sử dụng thần chú hắc ám một cách hợp lý.

Voldemort còn chỉ dạy các học trò cách chiến đấu, tự vệ, hoặc bảo vệ ai đó. Harry cũng nghĩ đây là một đều tốt.

Voldemort nhìn một vòng học trò, cất giọng nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng, y nói không lớn nhưng vẫn nghe được dễ dàng, cũng kéo chú ý các học trò về phía mình.

“Hôm nay chúng ta học về Lá chắn Charm (Protego), đây là bùa chú bảo vệ hoàn hảo nhất hiện giờ, lá chắn không phải là một thần chú dễ học nên hôm nay thầy sẽ giảng cho các em về nó, còn làm được hay không là do các em.” – Voldemort nhẹ nhàng nói, Harry nhìn Voldemort cũng hiểu Protego không phải ai cũng làm được, trước đây khi còn là thần sáng, Harry nhận thấy vài thần sáng trưởng thành cũng không thực hiện được một lá chắn hoàn hảo, nhưng nó lại cực kì cần thiết.

“Protego tạo ra một lá chắn ma thuật để làm chệch hướng thực thể vật lý và phép thuật, để bảo vệ một người hay một khu vực nhất định, Protego nếu đủ mạnh mẽ có thể bảo vệ các trò khỏi các lời nguyền chết chóc, Protego cũng có thể sử dụng theo các hình dạng khác nhau. Chúng ta sẽ nhờ một bạn lên làm thử. Harry Lucifer..” – Voldemort nhanh chóng gọi Harry lên.

“Vâng giáo sư.” – Harry cầm đũa phép bước lên.

“Harry, em đã sử dụng được Protego phải không?” – Voldemort hỏi.

“Dạ vâng.”

“Vậy bắt đầu nào, Avis (bùa tạo ra một đàn chim.)” – Voldemort đọc thần chú tạo ra một đàn chim bay về phía Harry.

“Protego.” – Harry thong thả tạo màn chắn nhưng màn chắn này lại bao lấy đàn chim lại không cho chúng thoát đi.

“Tốt lắm, đây chính là một dạng hình khác của Protego, Slytherin cộng mười điểm.” – Voldemort hài lòng nói. – ” Nếu cố gắng các trò cũng sẽ làm được.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui