Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Viên Tử Hàm nhàm chán, hai tay chống cằm ngẩn người xem xét Thượng Quan Mộc. Hắn làm việc cực kỳ nghiêm túc nha, mày kiếm nhẹ dương, có đôi khi hơi nhăn lại, dường như nơi đó ngưng tụ vô số ưu phiền đi, đợi nó giãn ra, lại là bộ dáng vô cùng đắc ý. Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ, xuyên qua bức màn, loang lổ lốm đốm chiếu trên khuôn mặt hơi nghiêng của hắn, khuôn mặt lạnh lùng lóe lên một tầng ánh sáng nhu hòa, khiến hắn càng thêm mị hoặc, mắt đen lấp lánh như sao gắt gao chăm chú nhìn văn kiện trong tay, tựa hồ đã sớm quên mất bên cạnh còn có sự tồn tại của người khác.

Aiiii… người tuấn tú như thế, đáng tiếc lại bị người ta bao nuôi. Viên Tử Hàm thưởng thức rất nhiều mỹ nam, tự đáy lòng phát ra một tiếng thở dài.

” Sao vậy?”

Thượng Quan Mộc vừa mới bắt đầu, thực sự là chăm chú xử lí văn kiện, chỉ bất quá trong lúc xem xong, cư nhiên lại phát hiện Viên Tử Hàm đối với hắn đánh giá kỹ càng, là thưởng thức cũng là hâm mộ, cái này hắn đều có thể hiểu, bắt đầu, cuối cùng ,cư nhiên biến thành thương tiếc còn có chút rối rắm, thản nhiên, điều này cũng khiến hắn hơi khó hiểu .

” Không có việc gì ”

Viên Tử Hàm thu hồi ánh mắt cuống quýt nói “Anh nói tôi tới đây làm trợ lý ” chính là đem tôi vứt ở trong này chẳng thèm quan tâm .

Viên Tử Hàm sợ hắn quên, hảo tâm nhắc nhở.

Thượng Quan Mộc cười cười, vừa chuẩn bị nói chuyện, đã bị tiếng gõ cửa bên ngoài cắt ngang , trầm giọng nói ” Vào đi ”

Mấy người đàn ông trẻ tuổi đi vào, đối với Thượng Quan Mộc hữu lễ cười nói: ” Tổng giám, toàn bộ đã dựa vào căn dặn của anh, đem đồ vật chuẩn bị xong rồi ”

” Ân, đồ vật kia đều lắp đặt xong ”

Thượng Quan Mộc nói, liền nhìn về phía Viên Tử Hàm ” Đi thôi ” tới phòng nghỉ bên cạnh.

” Cái gì vậy?”

Còn làm thần bí, Viên Tử Hàm theo vào, liền vội vàng hỏi. Bất quá cũng hiểu, lúc ấy Thượng Quan Mộc vì sao khẳng định để mình đảm đương trợ lý tổng giám như thế .

” Cầm lấy ” Thượng Quan Mộc ở bên kia trêu ghẹo nửa ngày, đem cái ly trong tay đưa cho Viên Tử Hàm.

” Ax, cám ơn ”

Cậu vừa rồi lúc pha cà phê cũng không có phiền phức như vậy a. Tuy rằng không thích uống cà phê, nhưng đây là đồ Diệu Ký, có lẽ mùi vị không giống nhau. Viên Tử Hàm vẫn là uống một hơi. Ax… bất luận là ở đâu, mùi vị cà phê vĩnh viễn đều là giống nhau hết.

“Còn không bằng mùi vị nước cam ” Viên Tử Hàm nhỏ giọng nói thầm một câu.

Thượng Quan Mộc giương mắt nhìn cậu một chút, không nói gì, mà Viên Tử Hàm nhìn bộ dáng không nói gì của hắn, cũng trầm mặc .

Mấy người đàn ông kia cũng không biết là làm cái gì, mà trong miệng bọn họ nói đồ vật này nọ, vậy là còn cái gì nữa đây? Viên Tử Hàm dựa trên ghế xô-pha, nghe thanh âm nói chuyện bên ngoài lại càng thêm hiếu kỳ, nhưng không biết làm sao, Thượng Quan Mộc một bộ dáng không muốn để ý cậu, cuối cùng vẫn là cứng rắn nhịn xuống không muốn hỏi nữa.

” Tốt lắm, đi ra ngoài thôi ”

Thanh âm bên ngoài vừa dứt, Thượng Quan Mộc liền mở hai mắt ra chớp chớp, đứng dậy tao nhã đi ra ngoài .

Ax,  làm việc tại công ty lớn hiệu suất chính là rất tốt a. Viên Tử Hàm vừa ra tới, thì nhìn thấy vừa rồi nơi đó trống trải lúc này đã đặt một cái bàn làm việc , còn có một cái máy tính, phỏng chừng đây chính là đồ vật vừa rồi Thượng Quan Mộc nói đi.

“Đó chính là vị trí làm việc của cậu ”

Thượng Quan Mộc chỉ chỉ cái bàn cách bàn làm việc của hắn không đến hai mét nói, vừa lòng gật gật đầu.

” Thật sự, là quá tốt ”

Viên Tử Hàm hắc hắc cười nói, liền không chút do dự ngồi dựa trên ghế xô-pha. Còn tưởng rằng hắn quên rồi chứ. Máy tính đã mở lên, Viên Tử Hàm điểm điểm con chim cánh cụt màu hồng, đem QQ của mình đăng nhập, hình cái đầu màu xám kia nhất thời liền sáng. Ha ha, cười vang một tiếng, rút ra một cái kết luận: Diệu Ký quả nhiên không sai lời đồn, nhìn tốc độ làm việc này thì sẽ biết.

Thượng Quan Mộc giương mắt nhìn cậu một cái, cười nhạt, người này quả nhiên là dễ dàng thỏa mãn.

Ngày tiếp theo, Viên Tử Hàm lại đi cùng xe Thượng Quan Mộc đến công ty, hai người cùng ở trong một căn biệt thự cao cấp tới tới lui lui, cuộc sống coi như là nhàn nhã. Bất quá chính là lúc đi làm có chút nhàm chán. Bởi vì cậu từ lúc đi làm cho tới lúc tan tầm đều chẳng có việc gì làm, Thượng Quan Mộc cho tới bây giờ thực chất đều chưa có để cậu làm việc theo như tên gọi trợ lý tổng giám, mỗi ngày chỉ là giúp hắn pha cà phê, chỉnh lý sắp xếp lại văn kiện, trong phòng lại còn không có người khác nữa.

Vì vậy Viên Tử Hàm lại một lần nữa tổng kết ra một cái chân lý: bên ngoài cậu là trợ lý tổng giám, trên thực tế cậu chẳng qua là hắn mời đến làm bảo mẫu mà thôi, cái danh trợ lý đều là hư danh.

Viên Tử Hàm nhàn rỗi buồn chán, liền chỉ có thể cùng người trên mạng nói chuyện phiếm , dù sao cậu nghịch máy tính, Thượng Quan Mộc cũng chưa từng có nói qua. Chỉ bất quá bạn bè cậu không nhiều lắm, bây giờ nghĩ lại, trừ An Nhã ra, rốt cuộc không nhớ nổi ai nữa. Đem QQ đăng nhập, QQ của An Nhã như trước vẫn chỉ là một mảnh màu xám.

Bất tri bất giác hai ngày cuối tuần đều qua rất nhanh, nỗi nhớ An Nhã giống như cũng không có sâu sắc như trong tưởng tượng, chẳng qua là không thể chạm đến tất cả những gì liên quan đến cô ấy, trong lòng đôi khi cảm thấy trống trải, có đôi khi lại giống như có cái gì buồn phiền hoảng sợ.

” Thế nào, không thoải mái?”

Thượng Quan Mộc ngẩng đầu, nhưng thấy sắc mặt Viên Tử Hàm có chút khó coi, đứng lên đi tới, sờ sờ trán của cậu, không sốt, vẫn bình thường.

Viên Tử Hàm đối với tiếp xúc của hắn cũng không ghét, nhưng là rất không được tự nhiên. Từ lúc chuyển qua ở chung cùng hắn, động tác thân mật như vậy đã là bình thường như ăn cơm. Nếu không bởi vì mình là một người con trai, cậu thật sự sẽ nghĩ Thượng Quan Mộc thích mình. Theo bản năng vẫn là muốn tránh né, nhưng không ngờ tay Thượng Quan Mộc động tác lại nhanh hơn.

Buồn bực lên tiếng :  “Cảm giác có chút buồn bực ”

Xem ra còn thật sự là đem cậu buồn đến chết đi được đây mà, chính là Diệu Ký cùng tập đoàn Tề Thiên hai bên đang lập kế hoạch cho công trình ‘ Thành phố xanh trên biển ‘, sắp tới là không có thời gian dẫn cậu ra ngoài đi chơi. Thượng Quan Mộc nhìn vẻ mặt tang thương của  Viên Tử Hàm, có chút áy náy.

“Nếu không cậu ra ngoài đi dạo đi, sau này tôi có thời gian, nhất định dẫn cậu ra nước ngoài du lịch” mắt thấy một người hoạt bát tình trạng như thế cũng nản lòng.

” Thật không, tốt quá, thế tôi ra ngoài đi dạo một chút đây”

Viên Tử Hàm vừa nghe hắn nói xong, nhất thời tinh thần tỉnh táo lại, đem máy tính tắt đi, miệng ngâm nga ca khúc không thành nhịp điệu, nhanh chóng đi ra ngoài.

Ha ha, hắn quả nhiên không thể đem nhốt lại nuôi. Vừa nghe thấy có thể ra ngoài, lập tức liền sôi nổi trở lại. Thượng Quan Mộc nhìn cậu bộ dáng linh hoạt, bất giác cười nhạt.

Trong khoảng thời gian này hắn rất bận, nhưng mà đối với Viên Tử Hàm, hết thảy hắn vẫn là kiểm tra rất rõ ràng, cũng biết cậu thích chính là con gái. Nói hắn ích kỷ cũng được, dù sao Viên Tử Hàm người này hắn cũng không có ý định buông tha, chờ hết thời gian bận rộn này. Tiếp cận một tháng, đủ để cậu hòa hợp, đến lúc đó lại đối với cậu triển khai theo đuổi, cậu có lẽ còn có thể tiếp nhận một người con trai theo đuổi mình nữa chứ. ( anh đang lập kế hoạch truy thê đây sao ^O^ )

—————


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui