Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Lý Thiên Cương đến, nằm ngoài dự liệu của Thượng Quan Mộc, cư nhiên trực tiếp chạy đến tận cửa nhà mình. Trái ngược với vẻ lạnh nhạt của Thượng Quan Mộc, Viên Tử Hàm có vẻ rất không được tự nhiên, nghĩ tới Giang Diễm Lệ phản bội hắn, trong lòng cũng rất không đành lòng. Sáng sớm, Lý Thiên Cương vẻ mặt suy sụp chạy tới tìm Thượng Quan Mộc, Viên Tử Hàm trong lòng có một loại trực giác, lại có chuyện gì không tốt đã xảy ra.

Đối với Viên Tử Hàm tại sao lại ở trong nhà Thượng Quan Mộc hắn tuy rằng cảm thấy có kinh ngạc, sớm đã đoán được quan hệ giữa bọn họ không bình thường rồi, nhưng lại không nghĩ đến hai người sẽ ở cùng nhau. Bất quá hiện tại hắn cũng không có tâm tư để ý đến .

” Thượng Quan tổng giám, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện đi! “

Lý Thiên Cương lời nói có chút không bình thường, ý tứ hàm xúc vài phần cầu xin. Thời điểm khi hắn đối mặt với Thượng Quan Mộc, Viên Tử Hàm nhìn thấy rõ trong mắt hắn có một cỗ tuyệt vọng cực hạn còn có một loại hy vọng không yên. Loại người như hắn cư nhiên sẽ lộ ra vẻ mặt như vậy, đây cũng đồng thời khiến Viên Tử Hàm trong lòng dự cảm không tốt càng tăng thêm .

Thượng Quan Mộc liếc nhìn Lý Thiên Cương, vẻ mặt trước sau đều thản nhiên như lúc đầu, ánh mắt Lý Thiên Cương nóng rực chăm chú nhìn, rất lâu sau đó mới gật đầu. Mà Lý Thiên Cương vẻ mặt nhưng lại vui mừng như bắt được vật quý.

Viên Tử Hàm bị phản ứng bất đồng của hai người làm cho rất khó hiểu, sau khi Thượng Quan Mộc đồng ý muốn cùng Lý Thiên Cương nói chuyện, Thượng Quan Mộc nhanh bước liền tiến vào trong xe. Thượng Quan Mộc nhìn Viên Tử Hàm rất lâu, không nói, khởi động xe.

Viên Tử Hàm liếc mắt thấy Thượng Quan Mộc vẻ mặt không có gì không kiên nhẫn, mới buông xuống tâm tư. Chỉ sợ hắn không muốn cho mình đi . Mà bên kia Lý Thiên Cương cũng mở cửa xe của mình chui vào, đi theo Thượng Quan Mộc, hai xe từ đầu tới cuối bảo trì một khoảng cách không xa cũng không gần.

“Đã xảy ra chuyện gì rồi. Tại sao Lý Thiên Cương lại chạy đến đây?”

Thượng Quan Mộc trên tay động tác như trước, nghiêng đầu nhìn vẻ mặt mang theo sự tìm tòi cùng nghiên cứu của Viên Tử Hàm. Xem ra việc này không có biện pháp giấu diếm rồi, dừng trong chốc lát chậm rãi nói ” Bản thiết kế đêm qua đã bị phát tán ra ngoài”

“Cái gì? Bị phát tán !”

Viên Tử Hàm cả kinh kêu một tiếng. Bản thiết kế kia bị phát tán ra ngoài , vậy hai tỷ nhân dân tệ cũng như vậy thật sự không còn , khó trách Lý Thiên Cương lại đến đây. Bây giờ cho dù hắn có giải thích chân tướng là như thế nào, thì sự tình cũng đã xảy ra, muốn ngăn cản cũng đã không kịp nữa .

Viên Tử Hàm nhíu chặt mày, quan sát sắc mặt Thượng Quan Mộc, từ trên mặt hắn thế nhưng không có phát hiện bất kỳ sự lo lắng gì, trong lòng nghi hoặc nhưng không nói nữa. Khoảng 10 phút sau, xe rốt cục dừng lại. Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc được Lý Thiên Cương có chút lấy lòng hướng dẫn, lên lầu.

Cửa phòng vừa mở, Lý Thiên Cương rốt cuộc chịu đựng không nổi , thời điểm Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc ngồi xuống, đột nhiên đứng dậy.

“Thượng Quan tổng giám, lúc này anh nhất định phải giúp tôi, bằng không Tề Thiên sẽ phá sản, Thượng Quan tổng giám, sáng sớm hôm nay, bản thiết kia đã bị phát tán ra bên ngoài “

Lý Thiên Cương tuy rằng hoảng loạn, nhưng ngôn ngữ vẫn sắc bén, vài ba câu đều đem sự tình hắn muốn nói biểu đạt ra .

“Tôi biết “

Thượng Quan Mộc bưng chén trà trên mặt bàn lên nhợt nhạt nhấp một ngụm, ngữ khí lãnh đạm trả lời. Ngữ khí như vậy, khiến Lý Thiên Cương trong lòng bất an càng thêm bất an . Bản thiết kế bị mất nguyên nhân tất cả trên người hắn, trong lòng hắn cũng rõ Thượng Quan Mộc nhất định sẽ không giúp hắn, nhưng hiện tại ngoài Thượng Quan Mộc, hắn nghĩ không ra còn ai có thể giúp hắn vượt qua cửa ải khó khắn này.

Tình cảnh Lý Thiên Cương lúc này xác thực không tốt, vợ cắm sừng, Tề Thiên nếu thật sự phá sản, vậy hắn thật sự là cái gì cũng không có , nhưng hai tỷ đầu tư, hắn muốn Thượng Quan Mộc như thế nào giúp hắn? Tuy rằng cậu đồng cảm với Lý Thiên Cương, nhưng điều này cũng không có nghĩa là cậu đồng ý để Thượng Quan Mộc giúp hắn ta đi xử lý tàn cục.

Nâng mắt nhìn Thượng Quan Mộc, Thượng Quan Mộc cũng vừa may ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt có chút lo lắng của cậu, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo cậu yên tâm.

“Giúp anh ?”

Thượng Quan Mộc cười nhạo một tiếng, tiếp tục nói : ” Anh nên biết hai tỷ đầu tư cũng không phải là con số nhỏ, hơn nữa bản thiết kế bị phát tán ra ngoài, sẽ sinh ra hậu quả gì trong lòng anh hẳn là cũng hiểu rõ. Lúc trước tôi có ý tốt nhắc nhở anh , nhưng chính anh bỏ qua, bây giờ còn nói như vậy, anh cảm thấy còn có khả năng sao? Anh dựa vào cái gì cho rằng tôi sẽ giúp đỡ một cái tập đoàn sắp phá sản “

Lời Thượng Quan nói tuy rằng sắc bén, nhưng cũng không thể phai mờ tính chân thực trong lời nói của hắn, ba người trong phòng này ai không rõ, Tề Thiên lúc này chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ . Viên Tử Hàm lặng im không nói, cậu căn bản không thể nói gì. Mà Lý Thiên Cương cũng là không cam lòng, chỉ cần có một tia hy vọng, hắn cũng không thể buông .

“Thượng Quan tổng giám, xin anh nể tình chúng ta cùng hợp tác nhiều năm, lần này anh nhất định phải giúp tôi.”

Lý Thiên Cương ăn nói khép nép cũng không thể làm cho Thượng Quan Mộc có chút cảm động.

Thượng Quan Mộc chính là như vậy, hoặc là làm, liền buông tay ra đi làm, phải làm cho tốt nhất; nếu không làm, vô luận anh uy hiếp hắn cùng mê hoặc bao nhiêu, hắn chung quy cũng không đoái hoài đến. Huống hồ chuyện này của Lý Thiên Cương, rõ ràng chính một ván cờ chết, cho dù thật sự có xoay chuyển, vậy hắn cũng nhất định sẽ vì cái này mà trả giá cao về tài chính lẫn tinh thần, lợi bất cập hại, hắn cũng không làm chuyện như vậy!

” Còn nhớ phần hợp đồng kia chúng ta đã thỏa thuận, tìm thời gian thích hợp chúng ta hai người đơn độc nói chuyện đi “

Thượng Quan Mộc vân đạm phong khinh nói khiến Lý Thiên Cương sắc mặt đại biến, trừng lớn hai mắt không dám tin nhìn Thượng Quan Mộc, khóe miệng co giật, nhưng không nói được bất cứ lời nào. Mà Viên Tử Hàm thấy Lý Thiên Cương khác thường như vậy, lại nhìn nhìn Thượng Quan Mộc, lời của hắn ý là muốn mình tránh đi, cùng Lý Thiên Cương một mình nói chuyện hợp đồng. Cái gì hợp đồng? Trong lòng không rõ nhưng lúc này cậu cũng không dám hỏi.

” Được rồi, chúng ta về nhà trước “

Thượng Quan Mộc kéo Viên Tử Hàm đang nhìn mình như có điều suy nghĩ , hướng bên ngoài bước nhanh. Bên kia Lý Thiên Cương phản ứng lại, bước nhanh tới, một phen kéo hắn lại, không phải Thượng Quan Mộc, mà lại là Viên Tử Hàm.

“Tiểu huynh đệ, Thượng Quan tổng giám không chịu giúp tôi, cậu nói với hắn một câu đi, nể tình Giang Diễm Lệ là bạn học của cậu, cậu giúp tôi cùng Thượng Quan tổng giám nói một chút đi!”

” Anh buông tôi ra, chuyện này tôi không thể nói rõ được, anh buông tôi ra trước đi “

Viên Tử Hàm liều mạng muốn kéo cánh tay của mình lại, nhưng không ngờ Lý Thiên Cương chết cũng không buông, cậu căn bản là thoát không được, đành phải đem ánh mắt cầu xin giúp đỡ nhìn về phía Thượng Quan Mộc bên cạnh.

Thượng Quan Mộc tức giận nhìn hai cổ tay bị nắm chặt của Viên Tử Hàm, cánh tay trắng nõn kia của cậu tựa hồ giống như bị lực đạo của hắn bóp nát. Nể tình Giang Diễm Lệ cùng cậu là bạn học, không nhắc tới Giang Diễm Lệ còn tốt, vừa nhắc tới trong lòng Thượng Quan Mộc càng tức giận. Đưa tay cũng chụp lên cánh tay của Lý Thiên Cương đang giữ chặt cổ tay Viên Tử Hàm, dùng sức bóp mạnh, Lý Thiên Cương bị đau, nhanh chóng buông tay.

Thấy Thượng Quan Mộc rốt cục chịu mở mắt nhìn mình rồi , Lý Thiên Cương lại bắt đầu nói .

“Thượng Quan tổng giám, anh giúp tôi đi, chỉ cần Diệu Ký có thể hỗ trợ Tề Thiên vượt qua cửa này, sau này có chuyện gì, chỉ cần anh mở miệng, tôi tuyệt đối sẽ không nói hai lời “

“Hiện tại nói những lời này có ích sao?”

Thượng Quan Mộc nhìn Lý Thiên Cương cười nhạo hỏi lại. Trong lòng biết rất rõ cửa này qua không được , còn mạnh miệng nói như vậy, trước kia còn cảm thấy Lý Thiên Cương là một người không tồi, ai biết cũng là một tục nhân tự rước lấy nhục. Đối với hành vi như vậy của hắn, Thượng Quan Mộc trong lòng tỏ vẻ rất khinh thường.

“Thế nào, không sao chứ!”

Thượng Quan Mộc muốn kéo cổ tay Viên Tử Hàm lại nhìn một chút, nhưng lại bị cậu né tránh.

“Không sao, chúng ta đi trước thôi!”

Lý Thiên Cương bị Thượng Quan Mộc hỏi như vậy có chút yên lặng, cũng biết Thượng Quan Mộc vừa rồi là tức giận, nên cũng không nói gì nữa , nói nhiều cũng chỉ hoàn toàn ngược lại, mắt mở trừng trừng nhìn hai người thân thiết, chậm rãi đi xa.

Thái độ của Thượng Quan Mộc đã rất rõ ràng , hắn không muốn giúp mình, cho dù mình biết cơ hội này rất xa vời, nhưng hắn vẫn không thể trơ mắt nhìn công ty mình nhiều năm qua vất vả khổ cực dốc sức làm nên cứ như vậy sụp đổ.

Ngẩng mặt lên, hướng hai thân ảnh bên kia đã mơ hồ nhìn không rõ, bên trong hốc mắt đục ngầu hiện lên một tia tinh quang. Thượng Quan Mộc đối với Viên Tử Hàm quan tâm săn sóc hắn cũng tận mắt nhìn thấy, mà Viên Tử Hàm chính là cơ hội duy nhất của hắn, về phần nên như thế nào muốn cho Viên Tử Hàm giúp mình? Lý Thiên Cương cúi thấp đầu xuống, suy nghĩ sâu xa, rất nhanh trong đầu liền có kết quả .

_____________


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui