Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

Viên Tử Hàm tránh không thoát, trốn cũng không được, đầu lưỡi đã dần dần có chút tê dại , cuối cùng cũng chỉ có thể vươn đầu lưỡi cùng Thượng Quan Mộc ngăn lại, không cho nó tiến sâu vào. Nhưng mới vừa chạm vào đầu lưỡi hắn, thân thể một trận run rẩy, liền hạ ý muốn tránh đi. Nào ngờ đầu lưỡi Thượng Quan Mộc hơi động, đã đem đầu lưỡi Viên Tử Hàm quấn vào trong đầu lưỡi của mình, đảo tới đảo lui một vòng lại một vòng, dùng sức hút lấy .

Viên Tử Hàm vốn là xử nam, cho tới bây giờ cũng chưa cùng người khác tiếp xúc thân mật như vậy, lại chỗ nào sẽ là đối thủ của Thượng Quan Mộc, liền cũng rất nhanh bại trận. Thân thể có chút mềm nhũn, tứ chi vô lực, vì không để cho mình té ngã, hai tay vốn là ôm lấy tay Thượng Quan Mộc, dần dần ôm lấy cổ hắn, tùy ý đầu lưỡi Thượng Quan Mộc ở trong khoang miệng của mình làm xằng làm bậy.

Thượng Quan Mộc cũng cảm giác được Viên Tử Hàm dần dần đáp lại mình , tay xiết chặt đầu cậu cũng bắt đầu thay đổi vị trí, dùng sức ôm lấy eo có chút gầy yếu của cậu, kéo khoảng cách hai người gần lại, thẳng đến phù hợp lẫn nhau. Nụ hôn nhợt nhạt cũng trở nên sâu sắc bá đạo .

Hắn tại sao có thể không vui, Viên Tử Hàm đang đáp lại mình .

Hai thân thể chạm nhau, Viên Tử Hàm cảm thấy thân thể mình có một loại cảm giác kỳ quái đang chậm rãi dâng lên, độ ấm cũng càng ngày càng cao . Lúc này cậu không thể phản kháng, bởi vì Âu Tiểu Lan còn ở đây, cũng không muốn phản kháng, bởi vì cái người hôn cậu là Thượng Quan Mộc.

Đương nhiên Viên Tử Hàm bây giờ đã bị Thượng Quan Mộc hôn, làm cho đầu óc một mảnh hỗn độn . Không nghĩ đến Âu Tiểu Lan, cũng không nghĩ đến Thượng Quan Mộc là đàn ông . Hoàn toàn đắm chìm trong nụ hôn này . ( Dt: em nó đã bị lừa =)))))))))))))

Trong thành phố không có sao, ánh trăng lãnh đạm, giờ phút này cũng chui vào bên trên trong đám mây thật dày, tựa hồ như không muốn phá đám hai người còn đang hôn nhau trên mặt đất .

Một trận gió lạnh thổi qua, Viên Tử Hàm trên người tuy rằng được hơi ấm trong ngực Thượng Quan Mộc bao vây, nhưng vẫn là run run một chút . Mở hai mắt ra, liền thấy Thượng Quan Mộc đang nhắm mắt, bộ dạng chuyên chú hôn mình, không có vẻ lạnh lùng như ngày thường, ngũ quan nhu hòa khiến người ta không thể dời tầm mắt.


Mình đây là đang làm gì nha ?

Viên Tử Hàm kinh hãi, càng khiến cậu kinh hãi chính là, trong khoang miệng mình có mùi vị của Thượng Quan Mộc, mà mình thì giống như tình nhân của hắn, thân mật dán sát ở trên người hắn . Trên mặt một mảnh ửng hồng, nhất thời liền lui đi hơn phân nửa . Đẩy đầu Thượng Quan Mộc  ra.

Thượng Quan Mộc lúc này mới tỉnh lại, thấy Viên Tử Hàm biểu tình hoảng hốt , vẫn là rời khỏi cậu.

” Chiêu này quả thực hữu hiệu, cậu xem, cô ấy không phải đã đi rồi “

Thượng Quan Mộc ổn định lại tinh thần, làm ra vẻ thoải mái nói . Thấy thần thái Viên Tử Hàm như vậy, phỏng chừng là bị động tác vừa rồi dọa cho sợ đi!

Viên Tử Hàm ngẩng đầu, vẻ mặt cổ quái nhìn hắn, mới quay đầu nhìn chỗ Âu Tiểu Lan đứng khi nãy, đã không còn bóng người , không biết cô ấy rời đi khi nào. Trải qua chuyện hôm nay, Âu Tiểu Lan về sau nhất định sẽ không đến nữa . Mà lời Thượng Quan Mộc vừa rồi, lại giống như là một khối bàn ủi, ở trên người cậu khắc xuống dấu vết . Từ đầu đến cuối, hắn đều đang diễn trò . Trong lòng rất khó chịu , là bởi vì phải mất đi một người em gái đáng yêu như Âu Tiểu Lan mà sinh ra khổ sở sao?

Nhất định là vậy!

Viên Tử Hàm ngẩng đầu, giả bộ vui vẻ nói: ” Đúng a, phương pháp này thực hữu hiệu.” Buông xuống mi mắt, che dấu tâm tình của mình, liền dẫn bước đi trước: ” Mệt chết đi được, tôi muốn về nhà “


Thượng Quan Mộc nhìn bóng dáng Viên Tử Hàm, thở dài một hơi . Viên Tử Hàm che dấu tâm tình của mình rất tốt, nhưng Thượng Quan Mộc vẫn nhìn thấy rõ ràng , kết hợp với phản ứng vừa rồi của Viên Tử Hàm, hắn bây giờ đã có thể xác định Viên Tử Hàm là thích mình. Nhưng, cậu ta vẫn là không thoát ra khỏi suy nghĩ trong lòng của mình, hắn cũng không muốn ép buộc cậu, không đành lòng ép buộc, thế nhưng Viên Tử Hàm đang đau khổ, hắn có thể đi đâu!

Chờ, hắn chỉ có thể chờ!

Buông lỏng đầu mày đang nhíu chặt, sau đó sải bước đuổi theo.

Viên Tử Hàm ngồi ở ghế sau xe, ánh mắt thủy chung trầm thấp , nhớ tới chuyện vừa rồi, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, biến hóa cực nhanh. Cậu là cố ý muốn ngồi ở phía sau đi, Thượng Quan Mộc đương nhiên rõ ràng, không để mình nhìn thấy vẻ mặt của mình sao ? Nhưng xuyên qua kính phản quang hắn vẫn là đem hết thảy biến hóa trên mặt cậu nhét vào trong mắt .

Đối với chuyện vừa rồi, hắn là tuyệt đối không dám nói nửa câu, với cái kia tính tình của Viên Tử Hàm, hắn đã đủ hiểu rồi. Chính vì hiểu rõ, mới có thể lựa chọn nhẫn nại . Thượng Quan Thần vẫn cho rằng tính tình của mình rất mạnh mẽ, điểm này bản thân của hắn cũng không phủ quyết, nhưng vì Viên Tử Hàm, hắn chỉ có thể nhẫn nại.

Mà lúc này trong lòng Viên Tử Hàm đã rất rối rắm, cũng không biết nói gì . Không hề nghi ngờ, trên đường về nhà hai người thủy chung không nói câu gì với nhau.

Vừa về tới nhà, Viên Tử Hàm liền lao thẳng về phòng của mình, ngã nhào lên giường. Thượng Quan Mộc làm cơm tối xong, kêu mấy lần không nghe tiếng trả lời, liền nhẹ nhàng tiến vào phòng . Hai hàng lông mày nhíu chặt, đã muốn ngủ thiếp đi . Giúp cậu vén lại chăn, rồi đi ra ngoài .

Cũng không phải đi tới phòng làm việc, mà là tới phòng của mình .


Một đêm cứ như vậy trôi qua .

Hôm sau tỉnh lại, thái độ Viên Tử Hàm đối với Thượng Quan Mộc bắt đầu có sự rõ ràng, nếu có thể bảo trì không nói lời nào, cậu kiên quyết không nói. Thượng Quan Mộc trong lòng hiểu rất rõ, nhưng không nói ra, hai người vẫn là cùng nhau tới Diệu Ký .

Tựa hồ chuyện tối qua thật sự rất hiệu quả, Âu Tiểu Lan liền mấy ngày không đến tìm Viên Tử Hàm nữa , mà ngay cả di động cũng không gọi một lần, như thế khiến trong lòng Viên Tử Hàm có chút vui vẻ. Tối hôm đó khi về nhà, còn chưa vào cửa, liền đã ngửi được mùi thơm đã lâu không gặp  .

Viên Tử Hàm khóe miệng giương lên cười nói, đổi lại giầy, liền xông thẳng vào phòng bếp .

“Vú Trương, con nhớ vú muốn chết “

Viên Tử Hàm ôm cổ vú Trương, đầu tựa vào trên vai bà, giống chú cừu non ngoan ngoãn, cọ cọ .

” Đứa nhỏ này, vú Trương cũng nhớ con a, mau rửa tay, chuẩn bị ăn cơm “

Viên Tử Hàm gật gật đầu, sau khi rửa sạch tay , giúp vú Trương đem thức ăn bưng ra ngoài.

” Thiếu gia “


Thượng Quan Mộc hướng về phía vú Trương gật đầu . Liền nhìn thấy Viên Tử Hàm nở một nụ cười thiệt tình, cũng nhợt nhạt cười một cái .

Vú Trương đã trở lại, đây với hắn mà nói, cũng có nghĩa là cuộc sống riêng của hai người chính thức chấm dứt, nhưng lúc thấy Viên Tử Hàm tươi cười, hắn ngược lại nghĩ như thế này cũng tốt.

Vú Trương quyết liệt từ chối lời mời của Viên Tử Hàm , cuối cùng vẫn là cùng bọn họ ngồi xuống ăn bữa cơm đoàn viên. Viên Tử Hàm trong lúc ăn cơm vẫn không ngừng hỏi han tình hình con trai vú Trương. Vú Trương có chút kiêng kị nhìn vẻ mặt Thượng Quan Mộc, thấy vẻ mặt hắn không có gì khác thường, lúc này mới chân thành nói.

Thượng Quan Mộc đối với câu chuyện của hai người, mặc dù không so đo, nhưng cũng không nói một lời . Tóm lại, không khí trên bàn cơm ngược lại vẫn rất náo nhiệt .

Vú Trương trở về, chắc chắn bầu không khí giữa Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc sẽ tốt hơn nhiều . Tuy rằng Âu Tiểu Lan mấy ngày nay đều không có xuất hiện qua ở trong tầm mắt cậu , nhưng trong lòng cậu đang suy nghĩ về chuyện muốn dời ra ngoài ở. Trải qua lần thân mật tiếp xúc với Thượng Quan Mộc hôm trước, Viên Tử Hàm càng ngày càng cảm thấy suy nghĩ của mình không bình thường .

Xuân, mộng

Liên tục mấy ngày nay, buổi tối sẽ đều lặp lại giấc mộng xuân sắc kiều diễm kia, mà nhân vật chính trong mộng chính là Thượng Quan Mộc . Chẳng lẽ là bởi vì phạm vi giao hữu của mình quá mức hạn hẹp, cẩn thận suy ngẫm lại, ở bên cạnh cậu, thật sự chỉ có Thượng Quan Mộc .

Nếu không dọn ra ngoài, Viên Tử Hàm cảm thấy tính hướng của mình rất có thể sẽ bị bẻ cong, nghiêm túc suy nghĩ vài ngày , tối nay, Viên Tử Hàm vẫn là quyết định đem chuyện dọn ra ngoài ở nói với Thượng Quan Mộc, dù sao Thượng Quan Mộc đối với cậu thật sự rất tốt, mình cũng  coi hắn như một người bạn tốt nhất.

_____________


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận