Nam Nam Thú Thụ Bất Thân

“Cái tên chết tiệt kia, suốt ngày chỉ biết bận việc công ty, đâu còn thời gian để ý đến em! Lúc trước em như thế nào lại tìm một người đàn ông vô dụng như vậy, thoạt nhìn rất mạnh mẽ, trên thực tế lại là một người ngu ngốc, miệng cọp gan thỏ, cũng không biết mỗi ngày đem tinh lực tiêu phí cho công việc của công ty , hay là tiêu phí trên bụng những đứa con gái kia “

Giang Diễm Lệ tức giận nói, muốn thoát khỏi bàn tay không an phận của người đàn ông kia. Nhắc tới Lý Thiên Cương, ngay cả hứng thú đều không có .

” Được rồi, em yêu, đừng bận tâm nữa . Lý Thiên Cương là phế vật, em đây không phải còn có anh sao?” Người đàn ông không để ý tới Giang Diễm Lệ né tránh, hai cánh tay ở trên người cô di chuyển càng không kiêng nể gì.

“Đàn ông các anh chính là không có một thứ gì tốt!”

Giang Diễm Lệ bị người đàn ông mạnh mẽ tập kích, rất nhanh bại trận. Thanh âm xấu hổ, toàn thân nóng như lửa vô lực dựa vào ngực hắn.

” Mẫn cảm như vậy, xem ra lúc bị anh ** không tồi rồi . Đến đi, bảo bối!”

” Umh, đừng mà!”

Thanh âm phòng cách vách ái muội như trước, rất nhanh đã chuyển thành những thanh âm đứt quãng khẩn cầu.

Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hai người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời tránh xa bức tường còn hơi chấn động kia. Bên kia phát sinh chuyện gì, hai người trong lòng cư nhiên hiểu được, cũng may bên trong khách sạn xa hoa này, hiệu quả cách âm cũng không tệ lắm, chỉ cần không phải người có ý, trên cơ bản sẽ không bao giờ nghe được tiếng vỡ vụn bên kia.

Viên Tử Hàm thân thể có chút cứng ngắc, sắc mặt cũng có chút đỏ ửng. Thượng Quan Mộc mặt mày hàm chứa ý cười nhợt nhạt, không hề lảng tránh cái nhìn nghi hoặc của Viên Tử Hàm, nhất thời không khí trong phòng cảm thấy rất cổ quái.

Viên Tử Hàm cảm nhận được Thượng Quan Mộc đang chăm chú nhìn mình, trên mặt càng thêm nóng.

“Cái kia xem ra hôm nay chúng ta là tìm không thấy manh mối gì rồi , bây giờ vẫn là về nhà thôi!”

Thượng Quan Mộc cũng biết Viên Tử Hàm da mặt mỏng, không nói gì trêu ghẹo cậu nữa, đối với cậu gật đầu, hai người cùng đi ra .

Đêm đã khuya, Viên Tử Hàm lên xe Thượng Quan Mộc trở về nhà.

Giang Diễm Lệ cư nhiên là người như vậy, nếu Lý Thiên Cương sau khi biết được chân tướng sự việc sẽ nghĩ như thế nào? Tề Thiên gặp phải nguy cơ phá sản, mà vợ hắn lại ngang nhiên tìm đàn ông khác, cô ta tự tin hành vi như vậy của mình sẽ không bị phát hiện

Phụ nữ thật sự là đáng sợ! Viên Tử Hàm đầu có chút choáng váng.

” Sao vậy, đối với hành vi của Giang Diễm Lệ cảm thấy không thể tin được, hay là không thể tiếp nhận?”

Thượng Quan Mộc thấy mặt Viên Tử Hàm có chút ủy khuất, nghiêng đầu hỏi.

” Lại có chuyện gì vậy!”

Viên Tử Hàm hít vào một hơi sau đó thở dài một tiếng: “Chúng ta tìm không thấy đáp án rồi , Giang Diễm Lệ đối với chuyện bản thiết kế kia không nói tới một chữ, xem ra cùng cô ta không liên quan, bản thiết kế kia rốt cuộc bị ai trộm đi vậy ?”

Viên Tử Hàm thấp giọng đoán, cũng là suy nghĩ trong lòng Thượng Quan Mộc. Giang Diễm Lệ nếu không có liên quan, vậy xem ra vẫn là chỉ có thể dựa vào Lý Thiên Cương, chỉ có thể từ trên người hắn tìm kiếm manh mối , nhưng một tuần đã trôi qua, Thượng Quan Mộc lúc này lo lắng nhất chính là, bản thiết kế kia có thể bị phát tán ra ngoài hay không, như vậy mà nói, Thành Phố xanh trên biển liền không có chút giá trị nào rồi.

Nhưng vừa quay đầu thì thấy Viên Tử Hàm bộ dạng mày ủ mặt ê, trong lòng không biết nên cao hứng hay là mất hứng.

“Được rồi, sẽ không có chuyện gì, chúng ta về nhà trước thôi!”

“Umh, được “

Viên Tử Hàm thấy Thượng Quan Mộc vui vẻ, trong lòng cũng thoải mái một chút.

” Mấy ngày không về nhà rồi , hôm nay về đi!”

Thanh âm Thượng Quan Mộc thản nhiên, nhưng dù sao vẫn khiến Viên Tử Hàm cảm giác được trong đó có nhiều ý tứ hàm xúc. Nhìn nhìn màn đêm lạnh lùng của bầu trời tháng 8 một chút, sau đó gật đầu.

Sau khi nhận được sự đồng ý của Viên Tử Hàm, biểu tình trên mặt Thượng Quan Mộc thủy chung chưa thay đổi, nhưng trong mắt, vẫn là che dấu không được cảm giác chân thật lúc này.

Khi hai người về đến nhà, vú Trương cũng đã sớm ngủ rồi. Hai người tự mình tắm rửa, sau đó về phòng của mình nghỉ ngơi, cũng không nói gì nhiều, buông xuống hết thảy mọi chuyện chìm vào giấc ngủ.

Một đêm ngon giấc, Viên Tử Hàm cũng vậy, Thượng Quan Mộc cũng thế.

Sáng sớm ánh nắng xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào phòng, Viên Tử Hàm yếu ớt mở mắt, nhìn nhìn đồng hồ, mắt thấy hơn chín giờ rồi, từ sau khi cậu dọn ra ngoài, liền không có ỷ lại thời gian, nhưng vừa tới đây, hơi thở ấm áp trên giường này tựa hồ có thể làm cho cậu lưu luyến.

Lưu luyến rời khỏi giường, đẩy cửa sổ ra, gió lạnh liền tràn vào phòng khiến thân thể Viên Tử Hàm hơi run rẩy, nổi lên một tầng da gà, mặt trời màu đỏ giống như lòng đỏ trứng nhô lên, lại giống như một cô gái nhỏ ngượng ngùng, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt, phát ra tia ôn nhu, lạnh lùng quang mang. Chỉ chốc một lát sau đó lại chui vào trong đám mây thật dày, rất lâu không muốn đi ra. Rõ ràng là tháng 8, tại sao luôn làm cho người ta có một chút ảo giác như mùa đông.

Viên Tử Hàm nghĩ đến bản thiết kế kia vẫn chưa có chút manh mối, trong lòng đã giống như tầng mây dày kia, áp lực cực kỳ khó chịu.

Thượng Quan Mộc nói chỉ có thể chờ Lý Thiên Cương tự mình giải thích, nhưng trong giai đoạn chờ đợi này, Viên Tử Hàm cảm thấy mình so với Lý Thiên Cương cũng không tốt hơn bao nhiêu. Việc này rõ ràng không liên quan đến mình, hơn nữa Thượng Quan Mộc nói sẽ tốt thôi!

Lắc lắc đầu, dứt bỏ suy nghĩ phiền muộn, đi xuống lầu.

Vừa xuống lầu, liền thấy Thượng Quan Mộc ngồi ở trên ghế sa lông, hai tay đang cầm một phần báo chí, vẻ mặt chăm chú giống như đang suy nghĩ chuyện gì.

” Sao vậy?”

Viên Tử Hàm đi đến trước mặt Thượng Quan Mộc khó hiểu lại lo lắng hỏi.

Thượng Quan Mộc nâng mắt nhìn Viên Tử Hàm, lập tức cười nói ” Không có gì ” mặt tỉnh bơ đem tờ báo trong tay ôm vào ngực.

Việc hắn lo lắng cuối cùng đã xảy ra rồi . Sáng nay đều đến cùng một lúc, đầu tiên là điện thoại của Lý Thiên Cương hoảng loạn gọi tới nói không nên lời , bản thiết kế quả thực bị phát tán , phỏng chừng không chỉ là một phần trên mặt báo chí sáng nay, mà bản thiết kế độc nhất vô nhị kia phỏng chừng đều có thể bị sao chép trên tất cả các tờ báo.

Trả thù, đây tuyệt đối là công khai trả thù!

Trừ Giang Diễm Lệ ra, những người trong nhà Lý Thiên đều bị tình nghi, Thượng Quan Mộc trong lòng đại khái đã có thể khẳng định , đây hết thảy thật sự cùng chướng khí trong nhà Lý Thiên Cương có liên quan. Viên Tử Hàm là âm thể, hắn không muốn để Viên Tử Hàm cũng bị liên lụy.

“Thật sự không sao? Nhưng nhìn anh giống như không được tốt lắm”

Viên Tử Hàm tuy rằng không chú ý tới động tác trên tay Thượng Quan Mộc, nhưng sắc mặt vừa rồi của Thượng Quan Mộc cậu là thấy rõ. Rất không tin hỏi.

“Tôi có thể có chuyện gì? Tiểu Hàm cậu đây là đang quan tâm tôi sao” Thượng Quan Mộc nhướng nhướng mày, khóe miệng cũng lộ ra nụ cười hết sức mị hoặc, vẻ mặt mơ màng nhìn Viên Tử Hàm hỏi ngược lại.

” A, tôi không có “

Viên Tử Hàm cuống quít đối với hắn cười nhạo một tiếng, bước nhanh vào toilet rửa mặt .

Thượng Quan Mộc thất thanh cười một cái, hắn biết Viên Tử Hàm gặp câu hỏi của mình như vậy, sẽ trốn tránh.

Vú Trương đã đem bữa sáng chuẩn bị xong, chờ Viên Tử Hàm rửa mặt xong, hai người liền cùng nhau ăn sáng.

Thượng Quan Mộc ngẩng đầu liếc nhìn Viên Tử Hàm bên kia đang nhai ngấu nghiến, lại còn phá lệ nói :”Đêm qua nghỉ ngơi muộn, hôm nay cậu liền ngốc ở trong nhà nghỉ ngơi đi “

Chỉ cần vừa ra ngoài, Viên Tử Hàm nhất định sẽ biết kết cục sự việc bản thiết kế kia bị phát tán, Thượng Quan Mộc trong lòng cả kinh quyết định phải dựa theo hợp đồng đối với tập đoàn Tề Thiên của Lý Thiên Cương tiến hành thu mua, nhưng Viên Tử Hàm có mặt nhất định sẽ xảy ra trạng huống không tốt.

“Không cần, tôi không muốn ngốc ở trong nhà” Viên Tử Hàm phủ nhận cự tuyệt.

Vô luận Thượng Quan Mộc nói gì, Viên Tử Hàm cũng không chịu ngốc ở trong nhà, thật sự muốn theo hắn cùng đi làm. Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm thái độ kiên quyết, cũng biết không còn biện pháp thuyết phục cậu, đành đồng ý . Hai người ăn xong, mới vừa chuẩn bị ra cửa, lại gặp phải một người bọn họ không nghĩ tới.

_____________


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui