Edit by Dạ Miêu teamHoa Phiên Phiên nhìn tên ma đầu, cảm thấy ánh mắt hắn vô cùng hung dữ, giống như hận không thể ăn thịt mình, nàng vội vàng lấy tay che ngực, mông nhích về phía sau, thân thể càng không ngừng lùi dần cho tới khi không còn đường lui nữa.
Nàng thực sự cảm nhận được sự nguy hiểm, giọng run run nói:"Ngươi muốn cưỡng gian hay muốn giết người?"Tất nhiên là tiền dâm hậu sát!Tuy đã hạ quyết tâm như vậy, nhưng Phù Du cảm thấy rằng nếu cho Hạ Phiên Phiên biết bản thân chắc chắn phải mất mạng, nàng sẽ chẳng khác nào một con cá chết.
Không thú vị.
"Cưỡng gian.
"Hắn nhẹ nhàng nói.
Hoa Phiên Phiên lập tức thả lỏng cơ thể, không né tránh nữa, nàng nhích mông về phía Phù Du, đôi mắt tùy tiện quan sát khuôn mặt, dáng người của hắn, sau đó dừng lại và nhìn chằm chằm vào đũng quần.
Phù Du: "! "Tại sao hắn là người giở trò lưu manh với nàng nhưng lại có cảm giác bị nàng giở trò ngược lại?“Ngươi không sợ sao?” Phù Du có chút khó chịu hỏi.
“Tại sao phải sợ?” Hoa Phiên Phiên hỏi lại.
Phù Du nghẹn họng, hắn thấy ánh mắt nàng lộ ra vẻ mong đợi.
"Chẳng phải chúng ta có một nhi tử sao? Đây không phải nối lại tình xưa à?"Nối lại tình xưa cái rắm! Hắn còn đang hận không thể băm nàng thành trăm mảnh!Nhưng nếu nói như vậy thì chẳng khác nào thừa nhận rằng trước đó hắn đã nói dối.
Hoa Phiên Phiên nhìn Phù Du, thật ra nàng cũng không tin tưởng những gì hắn nói, chẳng qua chỉ là thuận theo mà thôi.
Nam nhân này dùng ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn nàng, tựa như hắn giữ nàng lại cũng chỉ để tra tấn thỏa thích, biết vậy, nàng cố ý thuận theo để mình có thể được thoải mái hơn một chút.
Hơn nữa, nam nhân này tuy rằng có hơi âm trầm, lại có chút lãnh khốc, nhưng nàng không thể phủ nhận vẻ đẹp của hắn.
Dáng người Phù Du không tồi, mà đối diện với khuôn mặt của hắn, nàng còn có thể ăn thêm được ba bát cơm, coi như làm kỹ nữa một lần cũng không sao.
Kể từ khi bị mất trí nhớ, Hoa Phiên Phiên đã nghĩ thoáng hơn rất nhiều, nàng không có mục tiêu, cũng không phải lo lắng về điều gì, ăn được ngủ được, còn có mỹ nam làm ấm giường, nàng cảm thấy, thần tiên cũng chỉ sung sướng đến thế mà thôi.
.