Năm Nạn Đói Thông Cổ Kim Mở Siêu Thị Nuôi Tướng Quân



Thẩm Vân Huyên thở dài, bày tỏ nỗi lo trong lòng: “Tướng quân, ngài có nghĩ tới gần đây siêu thị của ta chỉ nhập hàng chứ không xuất hàng có thể khiến người khác nghi ngờ không? Ta đã hoàn thành việc vận chuyển lương thực, nhưng vẫn chưa nghĩ ra cách giải quyết.”

Kỷ Dận Hiên cau mày, cũng thoáng lo lắng: “Đây quả là vấn đề nghiêm trọng.

Nếu cứ tiếp tục thế này thì chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng.”

Thẩm Vân Huyên nhìn hắn, trong ánh mắt lộ rõ vẻ bất lực: “Đúng vậy, ta thật sự rất lo.

Nhưng lại không biết phải làm thế nào để giải quyết vấn đề này.”

Kỷ Dận Hiên thấy vậy liền dịu dàng an ủi: “Đừng lo, chúng ta sẽ cùng nghĩ cách.

Hiện tại, điều quan trọng nhất là phải giữ bí mật này không để ai biết.”

Thẩm Vân Huyên gật đầu, trong mắt ánh lên vẻ kiên quyết: “Đúng vậy.

Chỗ này không có camera, nếu ai đó có nghi ngờ thì ta sẽ nói là hàng hóa đã được người ta chuyển đi rồi, chỉ là họ không nhìn thấy thôi.

Ít nhất như vậy có thể tạm thời đối phó được.”

Kỷ Dận Hiên đồng tình gật đầu nhưng vẫn lo lắng nói: “Nhưng đó chỉ là cách tạm thời, nếu không giải quyết triệt để thì chúng ta vẫn sẽ gặp phải phiền toái.”

Thẩm Vân Huyên thở dài, trong mắt thoáng chút bất lực: “Ta hiểu, nhưng bây giờ cũng không có cách nào khác.

Chúng ta đành tạm đối phó như thế rồi từ từ nghĩ ra giải pháp lâu dài.”

Thẩm Vân Huyên đứng dậy, nói với Kỷ Dận Hiên: “Ta có hẹn với bên cung cấp pin năng lượng mặt trời vào lúc bốn giờ để xem hàng.

Tướng quân, ta đi trước đây, khi về chúng ta lại bàn tiếp chuyện này nhé.”

“Được.” Kỷ Dận Hiên gật đầu, dặn dò một câu: “Thẩm tiểu thư, nhớ giữ an toàn.”

Thẩm Vân Huyên khẽ vẫy tay chào tạm biệt với hắn rồi bước nhanh ra khỏi siêu thị.

Thẩm Vân Huyên bước ra khỏi cửa hàng, dọc theo con phố tiến về nhà máy năng lượng mặt trời.

Trời nắng đẹp, gió nhẹ thổi qua khiến tâm trạng cô rất phấn chấn.

Khi đến cổng nhà máy thì giám đốc đã đứng đợi cô từ trước.

Thấy Thẩm Vân Huyên, vị giám đốc kia nở một nụ cười niềm nở: “Chào mừng cô Thẩm! Tôi họ Lý, là giám đốc ở đây.”

Thẩm Vân Huyên cũng mỉm cười đáp lại: “Chào anh Lý, rất vui được gặp anh.

Mong anh sẽ giúp đỡ tôi trong lần hợp tác này.”

Giám đốc Lý dẫn Thẩm Vân Huyên đi vào bên trong nhà máy, vừa đi vừa giới thiệu sơ lược về công ty.

Cô nghe rất chăm chú, không ngừng gật đầu khen ngợi.

Khi tới một phòng họp rộng rãi, giám đốc mời cô ngồi xuống và rót một cốc nước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui