Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm

Edit: Jane McAdam
Beta: Beheonhoxinh
Lăng Lan không che giấu sự hờn dỗi trong lòng, chậm rãi phun ra một ngụm khí, lúc này mới cảm thấy thư thái một chút. Hai cha con Lăng Tiêu dù chỉ dùng tinh thần đối kháng nhau một chiêu nhưng lại làm cô cảm thấy thực lực của cha Lăng thật sự sâu không thấy đáy, bởi vì đòn đánh sâu bằng tinh thần vừa rồi đã được Lăng Tiêu sử dụng dễ dàng như hạ bút thành văn, có chút tùy ý nhưng lại khiến cho người khác cảm thất kinh sợ.
Cảm giác này cô chỉ cảm nhận được ở trên người Nhất hào đạo sư mà thôi, nó giống như việc cho dù cô có nỗ lực cả đời thì cũng đều không thể so sánh cùng đối phương. Nếu không phải bị những màn tra tấn biến thái của Ngũ hào khiến cho tinh thần thập phần kiên định thì cô thật sự sợ lần so đấu này sẽ khiến tâm mình xuất hiện sơ hở.
Mà Mộc Thủy Thanh đang quan sát trận đấu khẩu khí cực kỳ đắc ý cười nói “Thế nào Lăng Tiêu? Thất xảo thuẫn của tiểu Lan rất lợi hại phải không?” Kế thừa là chuyện tốt, nhưng nếu có sự thay đổi sáng tạo thêm cho phù hợp với mỗi lần chiến đấu thì tốt hơn rất nhiều, làm sư phụ, có một người học trò như vậy ông cảm thấy vô cùng hưng phần và thảo mãn, trò giỏi hơn thầy vẫn luôn là mục tiêu cuối cùng.
Cho dù là yêu nghiệt như Lăng Tiêu cũng kinh thán vì sự sáng tạo đầy đột phá của Lăng Lan, nụ cười trên mặt ông càng thêm sáng lạn, gật đầu liên tục nói “ Đúng vậy, thật bất ngờ, con chưa từng nghĩ tới thất xảo thuẫn còn có thể sử dụng như vậy” Ông nhìn Lăng Lan với ánh mắt nồng đậm sự tự hào “ Ý tưởng nghiên cứu của con rất hay”
Thất xảo thuẫn luôn luôn thuộc loại kỹ năng phòng ngự, trên cơ bản có thể nói là nó không có lực công kích. Chỉ khi người luyện kỹ năng này đã tích lũy kinh nghiệm thật nhiều, sử dụng đã thành thạo và có sức mạnh cường đại thì mới có thể sử dụng thất xảo thuẫn như một kỹ năng công kích, đương nhiên khả năng tấn công của kỹ năng chuyên phòng thủ này cũng không tính là quá mạnh, nhưng bây giờ, với sự cải tiến sáng tạo của Lăng Lan, khuyết điểm của kỹ năng này đã không còn đáng để nhắc tới.
Sự thừa nhận của Lăng Tiêu khiến cho Lăng Lan hơi ngượng ngùng, dù sao thì đây cũng là thành quả nghiên cứu của cô cùng Tiểu Tứ và các vị đạo sư trong không gian học tập. Hiện tại cô cũng phát hiện ra, những thứ mà trước đây Tiểu Tứ nói là do nó tính toán phỏng đoán đều là kết quả do các đạo sư nghiên cứu ra. Trước đây họ không muốn cho cô biết họ có khả năng học tập kỹ năng của thế giới thực nên sau khi nghiên cứu và sửa đổi chiêu thức cho phù hợp, họ đều để cho tiểu Tứ được mang tiếng giỏi giang này.
Lăng Lan sờ sờ mũi, giải thích với cha Lăng về ý tưởng của sự thay đổi này: “Con không muốn bị động chờ đợi cơ hội nên mới nghĩ rằng tại thời điểm phòng thủ tại sao lại không thể đồng thời tiến hành công kích, điều này có lẽ sẽ thay đổi kết quả trận đấu, vì vậy con làm cho lá chắn có thêm lực công kích..”
"Trải qua rất nhiều lần thử nghiệm, thậm chí còn dùng lá chắn như là một vũ khí tấn công địch thì con mới phát hiện rằng điều này là không có khả năng, bởi vì một khi tấn công, tấn chắn sẽ biến thành một đòn tấn công giống với tinh thần đánh sâu, như vậy tấm chắn phòng thủ sẽ trực tiếp hỏng mất” Cô kể lại sự thất bại lúc trước, khóe miệng lộ vẻ tươi cười, đoạn thời gian đó đã khiến cho các vị đạo sư khẩn trương rối rắm, kể cả Ngũ hào đạo sư cũng không duy trì được khuôn mặt tươi cười mà có chút trở nên điên cuồng.
"Sau này trong lúc vô tình nhìn thấy thấy hình thức hoạt động của giường nên mới nghĩ tới việc đem màn chắn thay đổi để nó hoạt động giống giường bật, trong lúc phòng thủ vừa đồng thời đem lực của đối phương bắn ngược trở lại. Nghiên cứu rất lâu cuối cùng mới làm được như hiện tại, đem thuẫn co lại giống như mặt kính...” Khóe môi cô cô ẩn ẩn một nụ cười tinh nghịch.
Cô không nói gì thêm trực tiếp gọi thất xảo thuẫn, ba mặt tấm chắn xuất hiện trước mặt cô rồi nhanh chóng được cô thu lại thành mặt kính nhỏ bằng bàn tay …
Thấy thế, Lăng Tiêu nhịn không được tò mò hỏi "Mỗi cái đều có thể bắn ngược trở lại sao?”
Lăng Lan trả lời “Ngài công kích nhẹ một cái thử xem”. Thuẫn phòng ngự bây giờ của cô cũng không mạnh như thất xảo thuẫn, nếu dùng lực quá mạnh thì sẽ không thấy được hiệu quả
Lăng Tiêu gật đầu đáp ứng, tùy tiện đánh ra một luồng tinh thần công kích với uy áp rất thấp. Chỉ thấy tinh thần lực phá tan mặt thuẫn thứ nhất rồi lại phá đến mặt thuẫn thứ hai, tới mặt thuẫn thứ ba thì nó như bị gặp phải trở ngại, cuối cùng phần lực lại bị đánh ngược trở về.
"Trên mặt kính sẽ bị giảm lực phòng ngự và không phải mỗi mặt đều có lực bắn ngược lại. Xem ra nguyên nhân công kích ngược trở về không phải là do mặt kính rồi …” Đợt công kích này đã làm Lăng Tiêu nhìn thấu ưu nhược điểm của lá chắn, cũng như hiểu ra rằng chủ yếu không phải là do bề ngoài mà đây là Lăng Lan muốn làm cho người khác xem thôi.
Ba tấm chắn mặt kính bị phá hủy liền được Lăng Lan ngưng kết thêm ba tấm chắn khác, lúc này ba tấm chắn cũng không phát sinh biến hóa gì, nó cũng giống hệt thất xảo thuẫn của Lăng Tiêu gọi ra.
Lăng Tiêu cũng không cần chờ Lăng Lan nhắc nhở, tự động áp chế tinh thần lực đánh sâu vào tấm thuẫn, đồng dạng vẫn làm vỡ hai tấm thuẫn đầu, đến tấm thứ ba thì vẫn gặp trở ngại và lực lượng cũng bị đánh trả về.
"Nếu không phải do hình thức mà tấm chắn có thể đánh ngược lại thì khả năng bắn ngược là do chất lượng nội tại, bất quá tại sao đều luôn bắn ngược ở mặt thuẫn thứ ba? Đây là con tự do lựa chọn hay chỉ có một mặt này có năng lực đó? Hoặc là cả ba mặt đều làm được?” Lăng Tiêu nghiền ngẫm lại phát hiện ra vô số vấn đề.
"Trước mắt tấm chắn công kích ngược lại con chỉ có thể nắm chắc được một mặt thôi, bởi vì tấm chắn phản đòn và thất xảo thuẫn do tinh thần tạo thành vốn là bất đồng, nếu muốn con có thể tạo ra mấy mặt phản công đều được, việc này con có thể tự do khống chế.” Lăng Lan giải thích, “Sở dĩ đặt ở mặt thứ ba cũng là do thực lực của ngài quá mạnh, nếu không có hai cái trước tiêu hao bớt sức mạnh của lực lượng thì con cũng không biết là tấm thuẫn có thể bắn ngược thành công hay không. Ngài cũng biết, lực bắn ngược của tấm thuẫn là có giới hạn, vượt qua sự chịu đựng liền trực tiếp hỏng mất chứ đừng nói đến hiệu quả bắn ngược.”
Nghe lời giải thích của Lăng Lan, cha Lăng nhịn không được gật gật đầu, đến khi nghe con gái khen thực lực của mình mạnh thì trong lòng không khỏi dâng lên một chút tự đắc và vui mừng. Cái này có tính là con gái đang gián tiếp thừa nhận mình làm cha không? Lăng Tiêu bắt đầu mơ mộng những điều tốt đẹp trong khi con gái nhà hắn kỳ thật là đang ăn ngay nói thẳng, không hề có ý tưởng gì khác.
"Mặt khác, tấm chắn bắn ngược có lực phòng ngự thấp hơn thất xảo thuẫn bình thường, cho đến giờ con vẫn chưa nghiên cứu ra biện pháp giải quyết”. Lăng Lan trên mặt lộ ra chút tiếc nuối, nếu có thể làm lực phòng ngự mạnh như thất xảo thuẫn thì tấm chắn bắn ngược này mới gọi là cải tạo thành công, hiện tại nó vẫn là bán thành phẩm.
"Lăng Lan, con còn trẻ! Con còn vô số thời gian để hoàn thiện kỹ năng này” Lăng Tiêu nhắc tiếp “Khi sáng tạo một kỹ năng mới thì cần trải qua trăm ngàn thứ thí nghiệm và điều chỉnh, cho nên con cũng đừng nóng vội”
Nghe thế trong lòng Lăng Lan chấn động, bắt đầu lúc nào thì cô trở nên nóng vội rồi? Nhất hào đạo sư cũng từng nói qua, sáng tạo kỹ năng mới là phải dùng được cho thực chiến, khẳng định còn có vô số lần điều chỉnh và sửa đổi thì mới chân chính thành công, kết quả này tuyệt đối là thiên chuy bách luyện.
"Đúng vậy, cám ơn ngài!" Cho dù bây giờ vẫn không cách gì thân thiết gọi tên cha, nhưng Lăng Lan cũng không phủ nhận tâm trạng hâm mộ của mình với người cha vĩ đại.
Lăng Tiêu kích động ánh mắt chợt lóe, đó là một dấu hiệu tốt. Giọng điệu của con gái nhà mình vừa rồi càng thêm hòa hoãn, cái này có phải đại biểu rằng cục cưng đã nguyện ý nhận ông?
Lăng Tiêu quyết định rèn sắt khi còn nóng, nắm chắc cơ hội cùng Lăng Lan bồi dưỡng tình cảm, vì thế liền hỏi cô về quá trình sinh ra ý tưởng thay đổi kết cấu của bắn ngược tinh thần thuẫn. Cô căn bản cũng không muốn giấu giếm, nghe hỏi liền đem thành tựu của bản thân toàn bộ nói cho cha Lăng.
Mộc Thủy Thanh nhìn cảnh cha và con gái đứng chung một chỗ, cùng trao đổi về tinh thần lực khống chế thì trong lòng ấm áp, hốc mắt có chút ướt. Ba năm nay, ông luôn từng nhiều lần ảo tưởng, nếu Lăng Tiêu còn sống thì quá tốt rồi. Không nghĩ tới, ba năm sau giấc mộng của ông trở thành sự thật. Để cho ông nhìn thấy tình cảnh trước mắt, ngẫm lại ông Trời cũng không bạc đãi ông già như ông…
Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã qua một tháng, thư thông báo nhập học của Đệ nhất nam tử quân giáo được gửi đến.
Bất quá kể từ ngày đó, Lăng gia lại một lần nữa bạo phát bạo lực gia đình. Khi Lam Lạc Phượng nhìn thấy thư báo nhập học liền hận mới thù cũ cùng nổi lên, ngay lập tức cho Lăng Tiêu một cước, còn không quên thêm một cú huých chỏ… Mà thê nô Lăng Tiêu lại sợ Lam Lạc Phượng bị thương nên không dám dùng bất cứ chiêu thức gì để bảo hộ, cứ thế để vợ yêu phát tiết làm ông đau đến nhe răng nhếch miệng.
Không chỉ có như thế, tối đến Lam Lạc Phượng liền không cho Lăng Tiêu vào phòng ngủ, bất quá sáng sớm hôm sau Lăng Lan vẫn thấy cha Lăng bị mẹ đá ra khỏi phòng, xem ra tối qua cha Lăng vẫn thành công lẻn vào phòng của mẹ.
Mẹ Lam phẫn nộ nhưng đương sự là Lăng Lan vẫn không cảm giác gì cả, cha đã giúp cô dọn dẹp nỗi muộn phiền bị phát hiện giới tính thì cô còn lăn tăn gì nữa? Kỳ thật, cô đối với Đệ nhất nam tử quân giáo cũng rất hiếu kỳ.
Mà một tháng này, Lăng Lan vẫn thương xuyên cùng cha Lăng luận bàn về cách đấu, đương nhiên đây chỉ là cách nói dễ nghe còn trên thực tến thì Lăng Lan chính là đơn phương tìm Lăng Tiêu để chịu ngược. Trong lúc cách đấu, Lăng Tiêu không bao giờ có cái gọi là lưu tình. Điều này làm Lăng Lan thập phần hoài niệm những khoảnh khắc khi cùng cách đấu với đám bạn nhỏ Tề Long Lạc Lãng kia, bởi vì lúc cô và bọn họ luận bàn thì cô chính là nhân vật Lăng Tiêu bây giờ
Bất quá Lăng Lan cũng chỉ chịu ngược một tháng rồi ngừng bởi vì Lăng Tiêu đã bị Quân bộ gọi trở về. Sau một vòng họp luận và tranh cãi, Quân bộ cũng vì ông mà tổ chức một cuộc họp báo cực lớn để thông báo về tin Lăng Tiêu trở lại, đồng thời tuyên bố thông tin cũng như kế hoạch xây dựng ban đầu của Quân đoàn Hai mươi ba. Lăng Tiêu một người chủ gia đình rãnh rỗi vô sự kiêm người cha siêu cấp bỗng chốc thăng cấp thành Đại tướng quân Liên Bang cực kỳ bận rộn.
Đồng hành cùng Lăng Tiêu về Quân bộ còn có mẹ Lam đang bừng bừng lửa giận chưa tan. Đương nhiên Lam Lạc Phượng không hề có ý định theo cha Lăng, bất quá mẹ Lam đã bị Lăng Lan trực tiếp đóng gói gởi qua cho cha Lăng mang theo. Phải biết rằng tháng sau cô cũng phải xuất phát đi Đệ nhất nam tử quân giáo báo danh, chẳng lẽ lúc đó cô phải để lại mẹ yêu ở lại nhà cũ phòng không gối chiếc sao?
Lại nói, hiện tại Lăng Tiêu là một vị minh tinh, Đại tướng quân cực kỳ chói mắt ở Quân bộ. Luận dung mạo, quyền thế, danh vọng mọi thứ không thiếu cái nào. Người thích Lăng Tiêu khẳng định là nhiều đến mức hù chết người. Nếu mẹ Lam vẫn hục hặc với cha như vậy, vạn nhất bị người đàn bà khác tìm được cơ hội chen chân vào, không phải sẽ khiến cô hối hận đến chết sao?
Lăng Lan rất rõ ràng mẹ Lam nhà mình thuộc kiểu người mạnh miệng nhưng mềm lòng, bằng không một tháng này làm sao cha Lăng có cơ hội bị mẹ Lam đá ra khỏi cửa phòng ngủ mỗi buổi sáng chứ. Không cần nghĩ cô cũng biết buổi tối cha mẹ làm gì ở trong phòng.
Bất quá có mấy lần, Lăng Lan khó hiểu nhìn thấy cha xoa xoa đầu gối, điều này làm cô có chút hoài nghi phải chăng cha Lăng đã bị mẹ Lam cường hãn phạt quỳ cả đêm trong phòng….
Nghĩ vậy, Lăng Lan bỗng cảm thấy đầu gối cũng ê ê, cô thông cảm sâu sắc nhìn cha Lăng, rồi thầm cảm thán mẹ Lam cũng quá phúc hắc đi thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui