Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm

Mỗi khi nghĩ đến chuyện này Triệu Thuân đều cảm thấy khó hiểu, các cơ giáp sĩ luôn chọn loại cơ giáp mạnh mẽ nhất làm cơ giáp nòng cốt của mình, thế nhưng cậu bạn tốt Lý Lan Phong của anh ta lại trái ngược hẳn với người khác, cậu ta chọn cơ giáp hình thỏ yếu ớt nhất, không hiểu cái con thỏ đó có sức quyến rũ gì mà khiến Lý Lan Phong xem trọng, thậm chí còn làm ra chuyện điên cuồng như vậy?
Trước nghi vấn của bạn tốt, Lý Lan Phong vẫn luôn lựa chọn im lặng.
Triệu Thuân cũng không hy vọng lần này Lý Lan Phong nói cho anh ta biết lý do, anh ta quay lại câu chuyện cũ: “Lan Phong, hình như năng lực của người điều khiển cơ giáp hình thỏ kia cũng rất khá, dù chỉ đứng tại chỗ nhưng động tác chờ của nó được lập trình rất đáng yêu, vừa lắc lắc cái đầu vừa gặm củ cà rốt, rất thú vị!”
Lý Lan Phong sửng sốt: “Cái gì?”
Triệu Thuân: “Hả?”
Lý Lan Phong dường như không nghe rõ lời Triệu Thuân vừa nói nên hỏi lại lần nữa: “Cậu vừa mới nói cái gì?”
Triệu Thuân nhớ lại những gì mình vừa nói, không xác định lặp lại: “Tớ nói con thỏ cơ giáp kia rất thú vị, chỉ đứng tại chỗ chờ mà còn có thể làm động tác vừa lắc đầu vừa gặm cà rốt?” Vừa rồi anh ta nói như vậy có phải không?
Lý Lan Phong im lặng một lúc lâu mới trả lời: “Đúng là rất thú vị!”
Triệu Thuân nghi ngờ liếc Lý Lan Phong, giọng nói của Lan Phong hơi khàn, lẽ nào tối qua đi cùng anh ta nên bị trúng gió cảm lạnh rồi? Triệu Thuân cảm thấy áy náy, nếu không phải tối qua bỗng nhiên không ngủ được, anh ta cũng sẽ không lôi kéo Lý Lan Phong lên tháp cao ngồi hóng gió đêm.
Lý Lan Phong không biết suy nghĩ của bạn mình, ở trong khoang cơ giáp, ánh mắt anh trở nên thâm thúy u tối dường như đang suy nghĩ về cái gì đó.
Ở trấn Tam Dương, Lăng Lan đã tới phòng nhận nhiệm vụ, cô đang nhắm mắt tập trung tìm ra nhiệm vụ thích hợp từ trong hàng ngàn hàng vạn nhiệm vụ có trong danh sách, đã có nhân công lao động miễn phí là Tiểu Tứ, cô để Tiểu Tứ làm, rõ ràng hiệu suất tăng lên rất nhiều.
Chỉ ba mươi giây sau, giọng nói của Tiểu Tứ vang lên trong đầu cô: “Lão đại, tìm được rồi.”
“Có cái nào?” Lăng Lan xoa đầu Tiểu Tứ, trên mặt hiện lên sự khen ngợi.
Tiểu Tứ híp mắt thưởng thụ cử chỉ âu yếm của lão đại, miệng trả lời: “Nhiệm vụ từ người chơi chỉ có một, nhiệm vụ đặc biệt của hệ thống có ba cái, vô cùng thích hợp với chúng ta, thời gian hoàn thành ngắn cũng không tốn nhiều sức, đương nhiên điểm tích phân cũng khá.” Tiểu Tứ vung tay lên, một tờ giấy trắng xuất hiện trong tay nó, sau đó nó đưa tờ giấy cho Lăng Lan, Tiểu Tứ lười giải thích nên đưa thẳng văn bản cho cô xem nội dung nhiệm vụ.
Lăng Lan nhận tờ giấy và đọc, trên đó viết:
Nhiệm vụ đặc biệt của hệ thống:
1. Tìm kiếm tinh hạch chuyển đổi động lực bị đánh mất của trấn Tam Dương, giúp trấn Tam Dương khôi phục năng lực phòng ngự vào ban đêm! Phần thưởng: 01 cái Tinh hạch chuyển đổi động lực cơ giáp (sử dụng cho cơ giáp), 500 điểm tích phân.
2. Trấn Tam Dương trong vòng 1 tuần sẽ bị đám dã thú biến bị của vùng đất hoang tấn công, nhận được tin tức, trưởng trấn vì muốn cứu thôn trấn nên giao nhiệm vụ cho dũng sĩ trong thời gian quy định đem thư khẩn giao cho thành chủ thành Tín Dương, hy vọng đối phương có thể phái một chiến đội cơ giáp tinh nhuệ đến bảo vệ trấn… Phần thưởng: 01 cái Cao cấp Lãnh Nguyệt kiếm (vũ khí lắp sau lưng), 200 điểm tích phân.
3. Con đường duy nhất từ trấn Tam Dương dẫn đến thành Tín Dương xuất hiện một đám mãnh thú biến dị siêu cấp, trấn Tam Dương treo thưởng lớn cho ai giết được đám mãnh thú này! Phần thưởng: 01 viên Đá tiến hóa cơ giáp cấp thấp (dùng cho cơ giáp cấp thấp sẽ tăng xác xuất thành công), 01 chiếc Súng bắn chùm tia sáng công nghệ cao (vũ khí lắp vào tay phải cơ giáp), 200 điểm tích phân.
Nhiệm vụ do người chơi đưa ra:
Cần một vị cơ giáp sĩ cao cấp hộ tống chủ thuê đến thành Tín Dương an toàn. Phần thưởng hoàn thành: 01 bộ trang bị sửa chữa cơ giáp (có thể sửa chữa hoàn hảo cho cơ giáp từ cấp cao trở xuống một lần), 01 thẻ sửa chữa cơ giáp khẩn cấp (mức độ thương tổn dưới 60%, sau khi sử dụng khôi phục trạng thái 100%, duy trì liên tục trong một phút. thương tổn trên 60% chỉ có thể khôi phục lại 35%. Dựa theo mức độ tổn hại mà tỉ lệ phần trăm khôi phục giảm xuống), 200 điểm tích phân.
Lăng Lan vẩy tờ giấy, nói: “Ý của cậu là tôi có thể nhận bốn nhiệm vụ cùng một lúc?” 1100 điểm tích phân vừa đủ yêu cầu cần 1010 điểm tối thiểu của đấu đường cận chiến.
Tiểu Tứ trả lời dứt khoát. “Đúng vậy.”
Lăng Lan nhíu mày: “Vì sao? Cái nhiệm vụ đặc biệt thứ hai, thứ ba và nhiệm vụ của người chơi kia có liên quan với nhau, nhận cùng một lúc còn hiểu được nhưng nhiệm vụ đầu tiên đâu có liên hệ gì với các nhiệm vụ còn lại.”
Tiểu Tứ cười gian: “Những người khác không biết bí ẩn bên trong nhưng Tiểu Tứ là ai nào? Tìm trong phạm vi lớn còn khó chứ trong phạm vi nhỏ như thế này không làm khó được tôi. Tinh hạch chuyển đổi động lực thực ra nằm ngay trong sào huyệt của đám mãnh thú, chúng ta vừa đi vừa tiện đường tạt qua đấy lấy về, sau đó quay trở lại gặp trưởng trấn Tam Dương lĩnh thưởng.”
Lăng Lan gõ nhẹ lên đầu Tiểu Tứ: “Coi như cậu thông minh, nhận hết đi.”
Tiểu Tứ đắc ý vênh mặt: “Đã sớm nhận hết rồi! Tôi sợ chậm chân lại bị người khác đoạt mất.”
Nhìn vẻ mặt “khen ta đi” của Tiểu Tứ, trên trán Lăng Lan xổ vài vạch đen, thằng nhóc này lại bắt đầu tự tiện quyết định đấy, không dạy dỗ là không được rồi, nghĩ vậy nên cô đưa tay ra bóp mạnh khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh của Tiểu Tứ.
Tiểu Tứ kêu la xin tha mạng, Lăng Lan hỏi tiếp: “Làm thế nào để liên lạc với cái người đưa nhiệm vụ kia?”
Tiểu Tứ thật vất vả mới thoát ra khỏi ma trảo của Lăng Lan, nó ai oán xoa xoa khuôn mặt vừa bị hành hạ, nói: “Hắn sẽ chủ động liên lạc với chúng ta.”
Đúng lúc này, quang não bên trong cơ giáp đột nhiên phát ra âm thanh: Sửa Chữa Cơ Giáp yêu cầu được trò chuyện, đồng ý hay không?
Tiểu Tứ vội hô: “Chính là hắn!”
Lăng Lan đưa tay đè xuống nút nhận, một giọng nam nhẹ nhàng vang lên: “Xin hỏi, cậu là người nhận nhiệm vụ của tôi sao?”
Lăng Lan trả lời: “Đúng vậy!”
“Đường đến thành Tín Dương có rất nhiều mãnh thú cấp độ cao, nếu không phải cơ giáp sĩ cao cấp khó lòng vượt qua được. Tôi muốn hỏi một chút, cậu có phải là cơ giáp sĩ cao cấp không?” Dường như đối phương không có nhiều lòng tin với Lăng Lan nên muốn nhắc nhở cô.
“Nếu đã nhận nhiệm vụ tất nhiên tôi sẽ đưa cậu đến nơi an toàn, cậu không cần lo lắng.” Lăng Lan nhìn lại cơ giáp hình thỏ của mình mà phát sầu, ngoại hình của cái cơ giáp này hoàn toàn không có một chút thuyết phục nào.
Đối phương tựa hồ đã nghe ra ý tứ của Lăng Lan, anh ta nói: “Chỉ sợ tôi không thể giao cho cậu nhiệm vụ này, trước đó đã có ba cơ giáp sĩ trung cấp cùng nhận nhiệm vụ, nhưng đều thất bại…” Dường như nghĩ tới điều gì đó, anh ta bổ sung thêm, “Nhiệm vụ này càng đi nhiều người thì số lượng mãnh thú càng nhiều lên, cấp độ khó cũng cao hơn, cho nên chiến thuật biển người phổ biến trong thế giới cơ giáp chắc chắn không có tác dụng, ở đây hoàn toàn dựa vào thực lực cá nhân.”
Tiểu Tứ chen lời: “Lão đại, có muốn tôi giúp chế tạo cảnh giả để đối phương nhìn thấy chị là cơ giáp cao cấp không?”
Lăng Lan khẽ nâng khóe miệng: “Không cần, tôi sẽ dùng thực lực chứng minh nhiệm vụ này ngoại trừ tôi ra không còn ai khác có thể làm được.” Liếc nhìn Tiểu Tứ, Lăng Lan nhẹ nhàng nhắc nhở, “Tiểu Tứ, cậu phải nhớ kỹ hiện giờ tôi đang dùng thân phận thật, khi tiếp xúc với những người khác cậu đừng làm bất cứ cái gì, tránh để người tinh ý nhận ra được sự tồn tại của cậu.”
Tiểu Tứ sợ hãi, vội vàng gật đầu: “Tôi biết rồi, lão đại!”
Lăng Lan xoa đầu nó lần nữa: “Sau này hành động phải thật cẩn thận, tôi không thể mất cậu được, Tiểu Tứ!”
Lời nói của Lăng Lan khiến hai mắt Tiểu Tứ đỏ hoe, nó gật đầu thật mạnh, tự nhắc nhở mình đừng nên làm việc gì khiến cho lão đại phải lo lắng. Hu hu, thì ra được lão đại quan tâm là như thế này, vừa cảm thấy ngực ê ẩm vừa kích động không thôi! Không được, cảm xúc hơi tăng mạnh quá rồi…
Lăng Lan không phát hiện ra phản ứng kì quặc của Tiểu Tứ, mọi sự chú ý của cô bây giờ đều đặt trên người Sửa Chữa Cơ Giáp, chỉ nghe thấy tiếng nói thanh lạnh của cô vang lên: “Cho dù là cơ giáp cao cấp nếu thiếu kỹ thuật điều khiển cũng không làm được nhiệm vụ này. Hơn nữa, ở trấn Tam Dương nhỏ bé này muốn tìm được một cơ giáp sĩ cao cấp e rằng rất khó.” Trên đường đến đây, Lăng Lan thấy nơi này hầu hết là các cơ giáp thực tập cấp thấp, chỉ có một vài cơ giáp trung cấp, cô chưa nhìn thấy một cơ giáp cao cấp nào xuất hiện ở đây.
Câu nói của Lăng Lan làm đối phương câm nín, bởi lời cô nói là sự thực, không nói đến việc có cơ giáp sĩ cao cấp nào xuất hiện ở cái trấn nhỏ Tam Dương này hay không, chỉ cần nhìn vào phần thưởng của anh ta dành cho nhiệm vụ này đã không hấp dẫn được các cơ giáp sĩ cao cấp rồi. Sửa Chửa Cơ Giáp chỉ đang hy vọng mình may mắn, đúng lúc gặp được một cơ giáp sĩ cao cấp đang cần đi đến thành Tín Dương và sẽ tiện tay nhận nhiệm vụ của anh ta. Anh ta đâu hay biết, thật ra Lăng Lan cũng vì tiện đường nên mới nhận nhiệm vụ của anh ta thôi…
Lăng Lan tiếp tục nói: “Cứ ngồi đây mà chờ đợi một khả năng khôngbiết bao giờ sẽ xảy ra, thì chi bằng theo tôi đi chuyến này. Đương nhiên, cậu có thể xem trước năng lực chiến đấu của tôi, nếu thấy không được, lúc ấy cậu từ chối cũng không muộn.”
Đề nghị của cô làm đối phương động lòng, anh ta nói: “Cậu nói cũng có đạo lý, tôi sẽ xem thử chiến lực của cậu trước, nếu cảm thấy được, tôi sẽ giao nhiệm vụ này cho cậu. Như vậy đi, chúng ta hẹn gặp nhau ở cửa khẩu Tây Môn nhé.”
Lăng Lan đồng ý, con đường dẫn đến thành Tín Dương ở trong cửa khẩu Tây Môn, nằm ở phía Tây trấn Tam Dương, đề nghị của đối phương cũng không mất nhiều thời gian của cô.
Nhưng không vì vậy mà Lăng Lan tha cho Tiểu Tứ, cô lại gõ lên đầu nó một cái nữa, Tiểu Tứ tròn mắt nhìn lão đại nhà mình, không biết vì sao cô lại vô duyên vô cớ gõ đầu nó.
“Đây là không phiền phức, không mất thời gian đấy hả?” Lăng Lan liếc xéo Tiểu Tứ làm thằng bé sợ hãi chỉ biết thành thật cúi đầu, nó dùng âm lượng chỉ mình nó nghe được mà lẩm bẩm: “Chẳng phải là do lão đại không cho tôi gian lận đấy sao…” Câu còn lại là “chị tự tìm phiền phức” nó không dám nói ra miệng, chỉ đành nghẹn nuốt xuống.
“Cốc!”, đầu Tiểu Tứ bị Lăng Lan gõ thêm cái nữa, mắt nó đã rơm rớm nhìn Lăng Lan đầy lên án: Hu hu hu, lão đại, vì sao bắt nạt tôi?
“Do tôi tự tìm phiền phức hả?” Lăng Lan cười như không cười liếc nhìn Tiểu Tứ, cái liếc mắt kia khiến Tiểu Tứ rùng mình, sao thằng bé lại quên mất ý thức của nó và lão đại thông với nhau nhỉ? Dù có nói ra câu kia hay không, lão đại cũng sẽ biết…
Nhưng Tiểu Tứ rất vô sỉ, nó lập tức đổi sang vẻ mặt vô tội: “Lão đại, tuyệt đối không có, khẳng định không có, nhất định là chị nghe lầm rồi. Không, không, không, là cảm ứng sai rồi!” Cảm giác vẫn thiếu sức thuyết phục, Tiểu Tứ đột nhiên nghiêm mặt, nói. “A… có virus xâm nhập, Tiểu Tứ phải đi diệt mấy con virus này đã! Lão đại, Tiểu Tứ đi đây…” Nói xong chạy vèo đi mất, không còn thấy bóng dáng đâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui