Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm

Theo nhân cách mới của Lạc Lãng xuất hiện, một cổ huyết sắc sát khí ập vào mặt, sát khí này làm Lăng Lan cảm thấy vô cùng quen thuộc, là huyết khí lưu lại sau khi giết chến ngàn người vạn người …… Chẳng lẽ lần này Lạc Lãng mở ra nhân cách là sát đạo?
Quả nhiên, Lạc Lãng nâng đôi mắt khép hờ lên, một đạo sát khí lạnh lẽo đánh về phía Lăng Lan, mà lúc này, Lạc Lãng làm một tư thế vật lộn, đúng là tấc kính mà Lạc Lãng cực kỳ tinh thông.
“Xem ra có lý trí khó đối phó hơn không lý trí rồi.” Nhìn tư thế không có nhược điểm của Lạc Lãng, Lăng Lan cảm giác có chút phiền phức, bởi vì nhân cách này của Lạc Lãng làm Lăng Lan cũng ẩn ẩn cảm giác một tia áp lực.
Nha, khó trách Nhất hào đạo sư nói chỉ có thực lực nửa bước lĩnh vực của cô mới có thể chế phục những nhân cách này, nghĩ đến nếu không có mấy chục giây lĩnh vực kia thì khi đối mặt với nhân cách sát đạo này, cho dù cô đã tới khí kình đỉnh đại viên mãn thì cũng phải phí một phen công phu mới đánh bại được.
Quả nhiên, tiểu đệ càng mạnh thì áp lực của người làm lão đại càng lớn! Không biết Lạc Lãng còn có nhân cách gì, đặc biệt là nhân cách cực hạn lãnh mà Nhất hào đạo sư nhắc tới, nghĩ đến cũng không phải là hạng dễ đối phó…… Nghĩ đến đây, Lăng Lan mạc danh cảm thấy hàm răng chính mình đau lên. Cô làm lão đại dễ dàng sao……
Trong lòng Lăng Lan cảm thán một chút làm hơi thở của cô bỗng buông lõng, tóm lại, nhân cách sát đạo cảm giác có cơ hội, ngay lập tức Lạc Lãng bước một bước xa tới trước mặt Lăng Lan, tấc kính đã sớm chuẩn bị từ trước đánh về góc độ khó chịu nhất của Lăng Lan.
Góc độ này làm Lăng Lan rất khó chống đỡ, nếu lựa chọn né tránh, thì sẽ bị Lạc Lãng chiếm được ưu thế, cho dù cường đại như Lăng Lan thì trừ phi lập tức mở lĩnh vực, còn không cũng khó ưu thế trong thời gian ngắn.
Trong lúc Lạc Lãng cho rằng mình đã đắc thủ thì một màn cực kỳ quỷ dị xuất hiện, vòng eo của Lăng Lan đột nhiên biến mất. Nó biến dẻo, linh hoạt như rắn tránh được sát chiêu của Lạc Lãng.
Nhìn thân thể biểu hiện hoàn toàn ra bản lĩnh mềm dẻo, Tứ hào đạo sư nhịn không được mà chảy nước miếng. Đây chính là thành quả mà Cửu hào đạo sư đã khổ tâm bồi dưỡng trong suốt hơn mười sáu năm qua, dù thân thể có sức chịu đựng rất lớn nhưng cũng không hề mất đi tính mềm dẻo, thậm chí còn có thể vặn vẹo cơ thể đến mức cực hạn.
Lăng Lan tránh thoát sát chiêu Lạc Lãng liền trực tiếp lao về phía Lạc Lãng, hai tay đồng thời đánh tới hướng về ngực đối phương.
Lạc Lãng phản ứng cực nhanh, một kích thất bại liền biết không thể tiếp tục chiếm ưu thế nên vội vàng lùi lại trở về, nhưng cho dù nhanh tới thế nào thì cũng không thể thoát khỏi đòn tấn công của Lăng Lan.
“Phanh” một tiếng, khủy tay Lăng Lan trực tiếp đánh trúng ngực Lạc Lãng, đem Lạc Lãng đánh lui mấy bước. Bởi vì đánh trúng vị trí quan trọng nên cho dù Lăng Lan đã thu liễm lực lượng mấy phần nhưng máu vẫn tuôn chảy từ khóe miệng của Lạc Lãng.
“Sát đạo nhân cách? Ta chính là người bước ra từ trong sát lộ, muốn thắng ta, nằm mơ!” khóe miệng Lăng Lan lộ ra một tia cười lạnh.
Có lẽ những nhân cách cường đại khác xuất hiện sẽ khiến Lăng Lan cố kỵ vài phần, nhưng nhân cách sát đạo lại không nằm trong hàng ngũ này, cho dù là người cũng bước ra từ con đường sát đạo thì cũng chưa chắc là đối thủ của Lăng Lan chứ nói gì tới một nhân cách, sát khí kém xa với sát khí ẩn sâu trong nội tâm của Lăng Lan. Nói cách khác, nhân cách sát đạo Lạc Lãng trước mắt vẫn còn “ngu” một chút, có lẽ chờ tương lai Lạc Lãng lên chiến trường, giết thêm vài người nữa thì nhân cách sát đạo này mới hoàn thiện một cách hoàn mỹ.
“Để cho ngươi biết cái gì mới là sát đạo chân chính!” Lăng Lan tâm niệm vừa động, huyết sắc sát khí vốn ẩn sâu trong cơ thể cuồng cuộn mà tỏa ra. Huyết sắc nồng đậm làm cho nhiệt độ cả phòng giảm xuống thẳng tắp, cũng làm cho sắc mặt của nhân cách sát đạo đứng ở đối diện hơi đổi, trong mắt càng lộ ra một tia tham lam vô pháp che dấu.
Bởi vì nhân cách sát đạo này là dùng huyết sắc sát khí làm chất dinh dưỡng nên khi Lăng Lan phóng thích luồng huyết sắc sát khí khổng lồ, “cậu” vừa hoảng sợ vừa bị hấp dẫn, cậu vô pháp khống chế mà hấp thụ huyết sắc sát khí của Lăng Lan, trên mặt lộ ra tia say mê. Lúc này, cho dù cậu biết rõ cắn nuốt huyết sắc sát khí đó thì phải chịu sự khống chế của đối phương, thì nhân cách sát đạo cũng căn bản vô pháp kháng cự.
Lăng Lan thấy thế, mày hơi hơi giương lên, cô đã bắt được nhược điểm của nhân cách sát đạo. Khóe miệng hơi nhếch lên, huyết sắc sát khí được phóng thích đột nhiên bị Lăng Lan thu hồi toàn bộ, nhân cách sát đạo đang say mê hấp thu huyết sắc sát khí đột nhiên phát hiện huyết sắc sát khí không còn, không khỏi sửng sốt, ánh mắt mất mát mà nhìn phía Lăng Lan, có một loại lên án không lời ẩn trong đó.
Nhìn dáng vẻ ngẩn ngơ kia thế nhưng lại làm Lăng Lan nhớ tới hình ảnh của những chú chó nhỏ trên các cuốn tạp chí, vô cùng đáng yêu khiến người khác cứ muốn vuốt ve, yêu thương không dứt.
Thu lại ý cười trong lòng, vẻ mặt Lăng Lan lạnh lùng mà nhìn nhân cách sát đạo, một bộ dạng “chị đây chính là không cho đấy, cưng có thể thế nào”.
Trong mắt nhân cách sát đạo sát ý chợt lóe mà qua, “cậu” rất muốn giết đối phương, đem huyết sắc sát khí làm người mê muội của đối phương đoạt lấy hấp thu toàn bộ. Nhưng thật nhanh, “cậu” liền bình tĩnh xuống, chỉ bằng sát khí của đối phương nồng đậm gấp trăm lần so với “cậu”, cùng với động tác né tránh một cách lưu loát đòn công kích vừa rồi thì cậu liền biết mình không phải đối thủ của đối phương, càng không cần nói có thể giết đối phương.
Nhưng thứ huyết sắc sát khí nồng đậm làm người mê muội kia lại làm “cậu” không nỡ từ bỏ…… Ánh mắt nhân cách sát đạo phức tạp mà nhìn Lăng Lan, mở miệng nói: “Không nghĩ tới, cậu cũng là đồng loại của tôi. Hơn nữa còn mạnh hơn tôi rất nhiều!” Đôi mắt của nhân cách sát đạo sáng lên nẻ khát vọng.
“Có phải là muốn tiến thêm một bước nữa hay không?” Lăng Lan nhướng mày hỏi.
“Muốn!” Nhân cách sát đạo quyết đoán trả lời, nếu có thể hấp thụ những sát khí đó thì “cậu” nhất định sẽ càng mạnh hơn.
“Nếu “cậu” nguyện ý thần phục chủ nhân cách thì tôi sẽ cho phép “cậu” mỗi tuần đánh với tôi một lần.” Lăng Lan trực tiếp đưa ra điều kiện.
Ánh mắt của nhân cách sát đạo lộ ra vẻ khinh thường, “cậu” cho rằng thực lực của chủ nhân cách thật sự quá yếu, căn bản không xứng để xưng làm chúa tể của những phó nhân cách như bọn họ. Chủ yếu phó mạnh, đây cũng là nguyên nhân chân chính vì sao Lạc Lãng vô pháp khống chế những nhân cách khác.
“Không muốn sao? Tôi sẽ làm chủ nhân của “cậu” vĩnh viễn không mở thiên phú.” Lăng Lan khóe miệng lộ ra một mạt cười lạnh, “Làm “cậu” vĩnh viễn ở trong tinh thần vực suy nghĩ xem cái gì mới gọi là sát đạo thật sự, có lẽ như vậy sẽ giúp “cậu” mạnh lên.” Lăng Lan trào phúng mà nói. Hừ, những phó nhân cách này cũng dám khinh thường chủ nhân cách, cũng không nghĩ tới việc bọn họ có thể xuất hiện chính là nhờ thiên phú của chủ nhân cách sao, thật là một đám không có đầu óc.
Lăng Lan nói làm sắc mặt nhân cách sát đạo đột nhiên biến đổi, đây cũng là điều mà “cậu” cực kỳ sợ hãi. Những phó nhân cách như bọn họ không phục chủ nhân cách một phần là vì chủ nhân cách quá yếu, một phần nữa là vì sợ khi chủ nhân cách đã biết cách khống chế bọn họ rồi thì sẽ bắt đầu có sự lựa chọn, chỉ dùng những nhân cách có ích, còn những nhân cách không tốt thì sẽ không có cơ hội đi ra ngoài nữa, vì thế nên tất cả phó nhân cách mới quyết định không phục tùng chủ nhân cách, mỗi một lần chủ nhân cách mở ra thì nhân cách nào cũng có cơ hội được xuất hiện ra ngoài.
“Được rồi, suy nghĩ kỹ đi, mỗi tuần được ra ngoài hít thở không khí một lần hoặc vĩnh viễn bị nhốt trong tinh thần vực, người thông minh đều biết lựa chọn như thế nào.” Lăng Lan cực kỳ bình tĩnh, hiện tại quyền chủ động ở trên tay cô, cô không sợ đối phương không đồng ý. Nếu muốn biến cường thì phải biết tìm đối thủ giống mình nhưng cũng phải mạnh hơn mình, như vậy nhân cách sát đạo muốn mạnh lên thì cần phải có một đối thủ như cô mới mông có thêm kinh nghiệm từ thực chiến để mạnh lên được.
Huống chi, cô còn có tuyệt chiêu cuối cùng…… Những sát khí đó vốn là vật đại bổ cho nhân cách sát đạo, nếu đối phương nguyện ý tiếp nhận ý kiến của cô thì cô cũng không ngại mỗi tuần nuôi đối phương một lần, dù sao sát khí của cô cũng thu hoạch được từ không gian học tập, lãng phí một chút cũng không sao.
Nhìn thấy tia dao động trong mắt của nhân cách sát đạo, Lăng Lan quyết định tung chiêu sát thủ: “Còn có nếu mỗi tuần “cậu” có biểu hiện tốt thì tôi sẽ cho cậu một chút sát khí.”
Nhân cách sát đạo ánh mắt lóe sáng: “Lời này thật sự chứ?”
“Đương nhiên, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy!” Lăng Lan nâng cằm lên ngạo nghễ nói, Lăng Lan cô sẽ lừa tiểu đệ nhà mình sao?
“Thành giao!” Nhân cách sát đạo quyết đoán trả lời, dụ hoặc cuối cùng kia quá lớn, hơn nữa mỗi tuần còn có thể ra ngoài thông khí một lần, thần phục chủ nhân cách cũng không tính quá mệt.
“Vậy làm chủ nhân cách xuất hiện đi.” Lăng Lan nói.
Thực mau, chủ nhân cách Lạc Lãng lại lần nữa xuất hiện, lúc này đây bởi vì nhân cách sát đạo cam tâm tình nguyện phối hợp nên thu phục cực kỳ dễ dàng. Không tới vài giây liền thành công.
Lạc Lãng vừa tiếp nhận lại quyền điều khiển thân thể thì liền cảm giác được uy lực đáng sợ của thứ xuân dược kia, lúc này đây cậu không cần Lăng Lan phân phó, thừa chính mình còn giữu một tia lý trí cuối cùng mà trực tiếp mở thiên phú.
Cứ như vậy, Lạc Lãng cứ mở thiên phú, rồi lại tiếp thu nhân cách mới, mà Lăng Lan một lần lại một lần ra tay đánh phục, lợi dụng, lừa gạt…… Dù sao chỉ cần có thể làm những phó nhân cách đó đồng ý thần phục chủ nhân cách thì Lăng Lan bất chấp tất cả thủ đoạn, một lần lại một lần mà thay đổi điểm mấu chốt cuối cùng của bản thân làm Lăng Lan thầm than chính mình quả nhiên không phải là người tốt……
Cứ thế, không biết đã trợ giúp Lạc Lãng thu phục bao nhiên nhân cách, Lăng Lan đã có chút chết lặng, mà sắc trời dần dần lộ ra tia ánh rạng đông, bình minh càng ngày càng gần, tiểu Tứ một bên bàng quan cũng nhịn không được âm thầm nôn nóng.
Bởi vì ban ngày mà muốn vô thanh vô tức lén quay về ký túc xá là một việc vô cùng khó khăn, cho dù đã có sự trợ giúp của tiểu Tứ. Tiểu Tứ không biết chính mình có cần phải động tay chân một chút, chế tạo hình ảnh ảo để lão Đại và Lạc Lãng tiến vào khu vực này.
Được rồi, còn có một chút thời gian cuối cùng, tiểu Tứ quyết định nhẫn nại chờ một chút, nếu thật sự bình minh tới, nó liền hỏi lão đại nhà mình muốn giải quyết mọi chuyện như thế nào.
Mà lúc này, Lạc Lãng lại mở ra nhân cách mới, nhân cách này vừa xuất hiện thì đã mang đến một cổ hơi thở cực kỳ lạnh băng, rất nhanh, nhiệt độ trong phòng giảm xuống rõ rệt.
Hàn ý này xuất hiện làm tinh thần Lăng Lan đột nhiên rung lên, chẳng lẽ nhân cách lạnh cực hạn mà cô vẫn luôn chờ đợi rốt cuộc xuất hiện?
Chỉ thấy tầm mắt lạnh lùng của Lạc Lãng quét lại đây, khi nhìn đến Lăng Lan thì khẽ cau mày nói: “Nguyên lai là cậu.”
Lăng Lan sửng sốt, nhân cách này từng gặp cô sao? Bỗng cô chợt nhớ đến trận tranh tài cùng Lôi Đình cách đây không lâu, nhân cách này quả thật từng xuất hiện, bình tĩnh cực hạn, dùng cánh tay để trá giá, tính toán hoàn mỹ, lấy yếu địch mạnh, đem đối phương đánh bại, không hề nghi ngờ đây chính là nhân cách vì thắng lợi mà đối xử tàn nhẫn với chính bản thân mình.
“Chặt đứt thất tình lục dục của chính mình, chỉ để lại nhân cách vô hạn bình tĩnh, tìm kiếm tính kế hết thảy khả năng có thể đạt được thắng lợi, “cậu” hẳn chính là nhân cách cực hạn lãnh cảm.” Lăng Lan cho rằng đối phương chính là mục tiêu cô muốn tìm, quả nhiên là đối thủ khó đối phó.
“Không sai, không nghĩ tới cậu lại biết chi tiết về tôi đến thế, quả nhiên không đơn giản, chẳng lẽ đây là nguyên nhân chủ nhân cách nguyện ý nhận cậu làm lão đại.” Cực hạn lãnh cảm nhân cách nhàn nhạt mà trả lời, đương nhiên còn có thể nhìn ra một tia khinh thường bị che dấu bên trong. ( chưa xong còn tiếp..)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui