Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm

Edit: Phi Nguyệt
“Nói như vậy là, nếu con muốn đưa các bạn của mình tiến xa hơn thì cần phải bố trí đội viên sao cho hợp lý nhất phải không?” Lăng Lan nhíu mày, xem ra cô đã nghĩ quá đơn giản rồi.
Lúc này Lăng Lan cảm thấy thông suốt mọi việc: Vì sao Lâm Trung Khanh và Hàn Kế Quân lại chọn các chuyên ngành khác mặc dù năng lực điều khiển cơ giáp của bọn họ đều không kém Tạ Nghị hoặc Lạc Lãng bao nhiêu. Phải biết rằng, trong thế giới cơ giáp ảo, bọn họ đều đạt tới trình độ cơ giáp sĩ cao cấp, thì ra bọn họ đều hiểu kết cấu của một chiến đội như thế nào nên mới lựa chọn những chức nghiệp phù hợp với chiến đội trong tương lai, chỉ có lão đại là cô đây đến bây giờ vẫn ù ù cạc cạc.
“Điều đó rất cần thiết, ví dụ như người đàn anh mà con nhắc tới đã chế tạo ra món vũ khí này, đo cũng là một đối tượng cực tốt. Để chế tạo ra một món vũ khí xuất sắc như vậy thì cậu ta phải nắm vô cùng chắc các loại tài liệu, ở phương diện chế tạo cậu ta tuyệt đối là một thiên tài, cậu ta có thể giúp chiến đội của con tăng gấp đôi sức chiến đấu, thậm chí còn cao hơn nữa.” Lăng Tiêu tiếp tục nói, “Nếu cậu ta chưa gia nhập chiến đội khác thì cha kiến nghị con nên ra tay sớm một chút đi, loại thiên tài này chỉ có thể gặp mà không thể cầu.”
“Vâng, con sẽ suy nghĩ về vấn đề này.” Đối với chuyện lập chiến đội, Lăng Lan vẫn muốn nghe một chút ý kiến của bọn Tề Long, dù sao cô cũng muốn nhận được sự đồng ý của họ.
Lăng Lan bỗng nhớ đến vị thủ tịch Lý Thì Du đang học chuyên ngành quân y kia, trước đây cô chỉ cảm giác tay nghề chữa trị của đối phương không tồi nên muốn cùng đối phương tạo mối quan hệ tốt đẹp để ngày sau đội viên của cô bị thương thì sẽ nhờ đến anh ta. Hiện giờ xem ra phải thay đổi phương châm, suy nghĩ lại một phen mới được.
Lăng Lan còn nhớ rõ những học sinh chuyên ngành quân y đều không được gia nhập chiến đội. Họ thuộc về nhóm trung lập, phỏng chừng vị thủ tịch Lý Thì Du này cũng đồng dạng như thế. Lăng Lan quyết định cho dù như thế nào cũng đều phải đem anh ta lừa tới tay, a không, là nắm trong tay mới đúng. Cũng không đúng, phải là cướp vào tay! Lăng Lan âm thầm xiết chặt nắm tay, loại thiên tài này không thể để thoát khỏi lòng bàn tay được.
Vốn cũng không quá để ý đến Lý Thì Du, những sau khi được nhắc nhở, Lăng Lan liền đem Lý Thì Du nhớ kỹ.
Lúc này, Lý Thì Du đang chìm trong một nghiên cứu mới ở Trung Tâm Nghiên Cứu Quân Y còn không biết, tương lai của anh ở lúc anh không biết đã bị Lăng Lan quyết định! Thật bi ai!
“Nếu con thật muốn thành lập chiến đội thì đích xác phải suy xét một chút.” Lăng Tiêu nói, vừa rồi ông bỗng cảm giác được khí lãnh vô cùng truyền ra từ trong cơ giáp của Lăng Lan, ông nhịn không được mà cười khổ.
Đám nhỏ đó chính là những người bạn đã lớn lên cùng Lăng Lan, chắc con gái cũng không thể bỏ rơi bọn chúng được. Lăng Tiêu lúc này không biết là nên kiêu ngạo hay là chua xót, ông hẳn là phải yêu thương, sủng ái, đặt con gái trong lòng bàn tay mới đúng, con gái ông không nên trở thành một người khí phách, lãnh khốc như bây giờ, thậm chí còn uy phong, bưu hãn hơn ông lúc còn trong trường quân đội trước đây….
Đây thật sự là con gái giống như lời vợ yêu nói sao? Lăng Tiêu có chút không xác định, ông thật muốn lập tức gọi điện cho vợ yêu nhà mình để xác nhận lại xem có phải trước đây bà ấy sinh ra một cô con gái hay không? Không biết có phải bởi vì vợ ông muốn con gái quá cho nên mới đem con trai nói thành con gái hay không?
Ý nghĩ này chợt léo thì ngay lập tức bị Lăng Tiêu ném đi, bởi vì chuyện này tuyệt đối sẽ không phát sinh, ông nghĩ ra được ý nghĩ này thì ông thật sự là quá ngốc rồi, nếu mà còn thật sự gọi điện cho vợ thì có khi ông còn bị vợ đuổi ra phòng ngủ tới nữa năm ấy chứ….
“Đương nhiên thành viên chiến đội có hai loại phương thức, một loại là thành viên cố định, đó là những người không cần phải thông qua khảo nghiệm, là những người mà con tín nhiệm, loại thứ hai là thành viên lâm thời, bọn họ không đáng tin cậy thì có thể lựa chọn ký hợp đồng để nhập đội, giống như ở trường quân đội có thể thu nhận một ít thành viên cho chiến đội, tới khi tốt nghiệp thì ước hẹn trong hợp đồng sẽ tự động hủy bỏ.”
Lăng Tiêu đem những suy nghĩ rối loạn vớ vẫn trong đầu quét đi vứt sạch sẽ, tiếp theo liền nói về chủ mới, đem những kiến thức cần thiết về chiến đội truyền lại cho Lăng Lan, “Các chiến đội trừ những thành viên cố định thì phần lớn đầu là những thành viên được ký hợp đồng để vào, bởi vì ai cũng không thể cam đoan tương lai mình có thể tìm thêm những thành viên tốt hơn hay không, ngoài ra còn có một bộ phận các thành viên tuy không phải là những người sẽ đồng tiến đồng lùi với chiến đội, bởi vì dù sao bây giờ bọn họ cũng chỉ mới là học sinh trường quân đội, tương lai bọn họ có thể lựa chọn khác nhau và nếu họ rời đi thì cũng không ảnh hưởng quá lớn đến chiến đội. Nhưng với những thành viên cố định thì việc bọn họ rời khỏi chiến đội sẽ khiến cho chiến đội bị ảnh hưởng rất lớn, ngoài ra điều này còn có nghĩa là năng lực khống chế của đội trưởng không cao, ánh mắt nhìn người cũng có vấn đề, trong quân đội, điều này ảnh hưởng rất lớn đến tương lai thăng chức của người đội trưởng. Đương nhiên điểm này đối với con thì ảnh hưởng không lớn, con cảm thấy vừa lòng, muốn nhận liền nhận, không cần cố kỵ.”
Lăng Lan tương lai khẳng định sẽ tới quân đoàn của Lăng Tiêu, chỉ cần không làm chuyện sai gì, làm từng bước để lên chức thì tuyệt đối không có vấn đề gì. Lại nói, hai vợ chồng Lăng Tiêu và Lam Lạc Phượng rất ăn ý, chỉ biết cố gắng làm phai nhạt sự tồn tại của một nam sinh tên Lăng Lan, sẽ không để cô biểu hiện quá xuất sắc trong quân đoàn, cho nên cho dù tương lai chiến đội của Lăng Lan thật sự tách ra thì đối với tương lai của Lăng Lan cũng không có gì ảnh hưởng.
“Chiến đội ổn định thật sự thì thường thường đều là sau khi tiến vào quân đoàn, cho nên đội trưởng tổ chức chiến đội đại đa số lựa chọn ký hợp đồng lâm thời, chờ đến khi tiến vào quân đoàn thì lại thành lập chiến đội ổn định.” Lăng Tiêu đem những lưu ý khi thành lập chiến đội đều nói một lần.
Lăng Lan có điều hiểu được gật gật đầu, Lăng Tiêu lại hỏi: “Đúng rồi, những người bọn của con đều lựa chọn điều khiển cơ giáp chuyên nghiệp sao?”
“Dạ không, Lâm Trung Khanh lựa chọn hậu cần, Hàn Kế Quân lựa chọn chỉ huy tinh hạm, Tề Long, Lạc Lãng, Tạ Nghi và con giống nhau, lựa chọn điều khiển cơ giáp chuyên nghiệp.” Lăng Lan nghe Lăng Tiêu hỏi liền lập tức đem ngành họ chuyên ngành của các đồng bọn nói ra.
Lăng Tiêu nghe vậy ánh mắt chợt lóe, trong lòng vì con gái nhà mình cao hứng, đám nhỏ đó thật sự muốn thành lập một chiến đội hoàn mỹ: “Tề Long, Lạc Lãng, Tạ Nghi có năng lực cách đấu rất mạnh phải không? Hơn nữa thiên phú thức tỉnh tương đối thích hợp điều khiển cơ giáp?”
“Dạ, nếu so với Lâm Trung Khanh và Hàn Kế Quân thì quả thật là như thế.” Lăng Lan gật đầu nói.
Lăng Tiêu vui mừng nói: “Như vậy xem ra chiến đội của con chỉ còn thiếu một tham mưu chiến lược, một bác sĩ và một người sửa chữa cơ giáp. Một vị cải tạo, chế tạo thì rất khó mà có được, nếu không thể tìm thấy một người ưu tú thì cha nghĩ con nên tìm một người có trình độ cao siêu là được, người như vậy thì có nhiều chỗ dùng hơn so với những người cải tạo cơ giáp bình thường. Còn lại thì con có thể tìm thêm những người có năng lực điều khiển cơ giáp tốt để thêm vào, như vậy là được.”
“Tham mưu chiến lược thì không cần, Hàn Kế Quân học chuyên ngành hai chính là ngành này, cậu ấy vốn đã rất ưu tú ở phương diện này, chỉ là vì tương lai của chiến đội mà lựa chọn chỉ huy tinh hạm.” Lăng Lan đem tình huống của Hàn Kế Quân nói cho Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu hết chỗ nói, thật không biết hình dung vận khí của Lăng Lan tốt như thế nào, trong số những người bạn cùng lớn lên lại có thiên tài ưu tú như vậy, một người hai việc, như vậy chiến đội chỉ còn thiếu một hậu cần, áp lực sẽ nhẹ hơn rất nhiều. Có thể nói, cùng là chiến đội mười người thì chiến đội của Lăng LAn chắc chắn mạnh hơn những chiến đội khác nhiều.
“Lăng Lan, phải quý trọng những người bạn này, bọn họ thật sự rất không tồi.” Lăng Tiêu nghiêm mặt nói, nếu các đội viên đều cùng cố gắng vì chiến đội thì làm đội trưởng chiến đội, Lăng Lan phải quý trọng những thành viên này.
Lăng Lan nghe vậy khóe miệng hơi hơi nhếch lên, nặng nề mà gật đầu nói: “Yên tâm, cha, bọn họ là những người bạn quan trọng nhất của con, con nhất định sẽ quý trọng họ.”
Lăng Lan nói xong, ánh mắt liền mị mị, trong lòng tính toán làm thế nào để mời một vị cải tạo cơ giáp vào đội, mặc kệ nói như thế nào, ở cơ giáp thế giới nhận thức "Cơ vô bất tu" quả thật không tồi, hơn nữa đối phương cũng ở trường đệ nhất nam sinh, là người thích hợp nhất. Lúc trước chỉ là muốn kết cái thiện duyên, hiện tại nghĩ đến, lần đánh chủ ý này đích xác thật quá tốt, lập tức giải quyết thay cô một vị trí vô cùng quan trọng trong chiến đội.
Lúc này, trong thư viện ở thành Tín Dương, "Cơ vô bất tu" đang nghiên cứu về một bản vẻ thiết bị mới bỗng cảm giác lạnh lẽo toàn thân, anh cảnh giác mà ngẩng đầu, âm thầm quan sát những người cũng đang cúi đầu đọc sách, nghiên cứu bản vẻ trong tay giống mình. Dù sao anh cũng đã đắc tội với Lôi Vương, không biết đối phương có phái người tới Dương Thành tìm anh gây phiền toái hay không……
Nhưng anh ngó trái ngó phải một lúc nhưng trước sau vẫn không phát hiện điều lạ gì…… Chẳng lẽ gần đây quá mệt mỏi cho nên anh có ảo giác sao? "Cơ vô bất tu" quyết định đóng bản vẽ nghiên cứu trong tay, phải nghỉ ngơi một chút, miễn cho nghi thần nghi quỷ làm ảnh hưởng đến hiệu suất……
Lăng Lan nghĩ đến đây, không tự chủ được mà quay đầu lại nhìn thoáng qua hai người đang xem trận chiến nãy giờ,hai người này có phải cũng có duyên với cô hay không?
Lăng Lan tâm niệm vừa động liền hỏi Lăng Tiêu: “Cha, ID của hai cơ giáp kia là gì?”
“Vì sao lại hỏi ID của bọn hắn? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?” Lăng Tiêu nhíu nhíu mày, ông cho phép bọn họ quan sát trận chiến chỉ bởi vì ông nghĩ tới chữ duyên, nhưng điều đó không có nghĩa là ông để yên cho bọn họ nếu bọn quấy nhiễu đến quá trình học tập của con gái ông.
nghĩ nhìn đến bọn họ quấy nhiễu đến hắn nữ nhi học tập.
“Không có, con chỉ là nghĩ không biết tương lai bọn họ có thể trở thành thành viên của chiến đội của con hay không, dù sao hôm nay bọn họ cũng có duyên với chúng ta.” Lăng Lan lạnh buốt mà nói, “Cơ duyên cũng không phải là tốt như vậy, có lẽ hẳn là để bọn họ trả giá một ít gì đó cho chữ duyên này.”
Ách…… Đây là con gái của ông sao? Quá âm hiểm xảo trá rồi? Lăng Tiêu không đành lòng mà nhìn thoáng qua hai cơ giáp vô tội không biết chuyện gì đang phát sinh kia, nhưng trong lòng ông lại quyết đoán tán thưởng con gái nhà mình: Nha, quả nhiên là con gái ông, làm chuyện gì cũng phải có lại mới làm.
“Cơ giáp màu đen là "Đánh ra tương lai", cơ giáp cao cấp gọi là "Niệm thiên từ người".” Lăng Tiêu không chút do dự đem ID hai người nói cho con gái nhà mình, dùng hành động thực tế để ủng hộ quyết định của con gái.
Nhìn hai cơ giáp trên lôi đài đang tạm dừng giao chiến mà liếc mắt nhìn mình một cái, trong lòng Lý Lan Phong và Triệu Tuấn cả kinh, chẳng lẽ đối phương muốn đuổi bọn họ đi sao? Triệu Tuấn thậm chí còn chấp tay hành lễ cầu nguyện trong khoang điều khiển mà khấn: Thần a, ngàn vạn đừng để bọn họ đuổi chúng con!
Hai người đang thấp thỏm thì hai cơ giáp trên lôi đài đồng thời quay đầu đi, cơ giáp trung cấp đột nhiên nhảy ra sau một cái, kéo khoảng cách gần hơn với cơ giáp Vương cấp, xem ra một vòng đấu mới lại sắp bắt đầu rồi.
“Làm tớ giật cả mình, còn tưởng rằng chúng ta thật sự phải bị trục xuất rồi chứ.” Triệu Tuấn lúc này như mới sống sót sau tai nạn mà buông bàn tay, vẻ mặt nghĩ mà sợ nói.
“Không biết vì sao tớ cứ cảm giác có chút không yên ổn.” trong lòng Lý Lan Phong không biết vì sao lại có một cảm giác nguy hiểm đang lan tràn ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui