Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm

Edit: Tuyết Dung Hoa
“Kiến nghị của Cao Tấn Vân không sai, cơ giáp chiến 12 người quả thật là hình thức có lợi nhất cho chúng ta, ngược lại hình thức đoàn đội tác chiến lại khá bất lợi, tuy rằng chúng ta thành lập đoàn cơ giáp, nhưng hình thức tác chiến toàn đội chúng ta lại chưa từng thử qua, tôi tin rằng ở thế giới ảo, mọi người nhiều nhất cũng chỉ là 4 người hợp tác chiến đấu.”
Lăng Lan hỏi làm mọi người ở đây gật đầu, quả thật, ngoại trừ những người đặc biệt thì những đội trưởng như bọn họ đây còn chưa đủ thực lực để tham gia nhiệm vụ đoàn đội cơ giáp chiến. Tại phương diện này, bọn họ quả thật không có bất kỳ kinh nghiệm gì.
“Nếu như Kiều Đình chỉ đơn thuần yêu cầu một trận đại thắng để rửa sạch vết nhơ thua dưới tay chúng ta, anh ta hẳn sẽ lựa chọn hình thức chiến đấu đoàn đội. Nhưng mà theo tính cách kiêu ngạo của anh ta, thậm chí còn có chút độc đoán chuyên quyền, anh ta sẽ không dùng loại phương pháp an toàn này để đánh bại chúng ta, dùng phương pháp này cũng chẳng khác nào sỉ nhục khả năng của anh ta.”
Lăng Lan nói tới đây ngừng lại một chút rồi lại nói: “Sở dĩ anh ta khiêu khích chúng ta ở thời điểm này, thứ nhất là bởi vì trong thời gian này chúng ta đã trưởng thành và mạnh lên một cách nhanh chóng, thứ hai là kì khảo hạch quân đoàn năm 5 của bọn họ đã sắp bắt đầu, có thể là Kiều Đình muốn trước khi kì khảo hạch diễn ra lợi dụng lần tái chiến này mà mang lại vinh quang cho mình, như vậy danh hào của anh ta cũng sẽ được ghi vào lịch sử vinh dự của trường quân đội...Vì đạt được mục tiêu này, Kiều Đình cũng sẽ không lựa chọn hình thức đại đội chiến đấu, anh ta nhiều khả năng sẽ lựa chọn hình thức khiêu chiến chiến đội.” Nói tới đây, Lăng Lan như không có chút áp lực nào, cũng không chút nào để ý sửa lại tay áo của chính mình, thần thái bình tĩnh đạm nhiên. Cô tiếp tục nói: “Còn về Đặc cấp sư sĩ, anh ta càng sẽ không lựa chọn, chiến đội xuất chiến cùng anh ta chắc hẳn đều là Cao cấp cơ giáp sĩ. Lần tái chiến này là để bản thân anh ta biểu diễn, những đội viên khác chẳng qua chỉ là bối cảnh để phụ trợ sự cường đại của anh ta mà thôi.”
Lăng Lan nói tới đây khóe miệng nhịn không được lộ ra một tia trào phúng. Địch tự cho mình là tài giỏi mới là kẻ địch dễ đói phó nhất, cô vẫn luôn cho rằng Kiều Đình chính là đối thủ lớn nhất có thể ngăn cản cô xưng bá ở trường quân đội. Hiện tại xem ra anh ta lại là một trong những người dễ đối phó nhất. Hy vọng sau trận khiêu chiến này, Kiều Đình sẽ không gục ngã hoàn toàn! Lăng Lan thật vất vả mới tìm được một đối thủ ngang hàng, cô thật không nghĩ nhanh như vậy liền chơi xong.
“A. Như vậy không phải anh ta khinh thường đoàn cơ giáp Lăng Thiên của chúng ta sao?” Lăng Lan nói làm cho tất cả mọi người ở đây đều oán giận, vẻ mặt ai nấy cũng đều phẫn nộ, còn có một số người không kiềm chế được tức giận mắng ra tiếng. Nếu như Kiều Đình đúng như lời của Lăng Lan lựa chọn hình thức chiến đội, như vậy tỏ vẻ Kiều Đình căn bản khinh thường họ, không hề để bọn họ ở trong mắt.
Đối mặt với toàn trường phẫn nộ, Lăng Lan chỉ nhàn nhạt rũ mi cũng không có ý tứ mở miệng. Tạ Nghi đứng một bên thấy thế liền biết lão đại nhà mình đã không có hứng thú nói tiếp vì thế lập tức tiếp lời lão đại bổ sung giải thích: “Gần nhất mọi người có hay không nghe được một ít tin tức bát quái?” Tạ Nghi cũng không rõ lắm vì sao trong một năm này lão đại nhà mình nói càng ngày càng ít, chỉ hay dùng ánh mắt và động tác để trao đổi với bọn họ. Nhưng mà hiểu quả cũng không tồi, thành viên của tiểu đội hầu như đều có thể lý giải ý tứ của lão đại, tuy sự ăn ý giữa các thành viên trong tiểu đội càng ngày càng tốt, nhưng áp lực cũng càng ngày càng lớn, không biết khi nào sẽ bị lão đại ném tới một bên, thật làm cho người ta lo âu a.
Lời nói của Tạ Nghi lại lần nữa thu hút sự chú ý của mọi người. Hiện tại, Tạ Nghi không chỉ đơn giản là một thành viên trong tiểu đổi Lăng Lan mà còn là người ngoại giao của tiểu đội. Lời nói của Tạ Nghi thường là ý tứ của Lăng Lan, mọi người không được phép chậm trễ.
Đang lúc mọi người không hiểu ra sao, không biết Tạ Nghi đang muốn nói đến sự kiện gì thì Tạ Nghi mở miệng lại lần nữa: “Nghe nói gần đây Kiều Đình đang hao hết tâm tư để theo đuổi linh hồn ca giả Lý Âm Phỉ, nhưng Lý Âm Phỉ lại rất tự tin tuyên bố, người yêu tương lai của cô ấy sẽ là vương giả cường đại bách chiến bách thắng, và cũng chỉ có người đạt đến trình độ này mới có tư cách theo đuổi cô. Vì trở thành vương giả trong cảm nhận của Lý Âm Phỉ, Kiều Đình sẽ dùng thành tích ưu tú dị thường để nói chuyện, anh ta nhất định muốn trở thành vương của trường quân đội, mà đoàn cơ giáp Lăng Thiên của chúng ta chính là một vết nhơ trong hành trình trở thành vương của anh ta. Vì để chứng minh anh ta mới chính là vương chân chính của trường quân đội, Kiều Đình chỉ có thể dùng chiến thắng nghiền áp chúng ta để rửa sạch sỉ nhục này, cho nên anh ta nhất định sẽ dùng phương thức mà lão đại đã nói để khiêu chiến chúng ta, đúng là sắc đẹp chết người mà.” Tạ Nghi cười hì hì cảm thán nói, làm cho không ít người đang ngồi ở đây cũng nhịn không được mà khẽ cười.
Lúc này, ngay tại chỗ lầu hai, có một bóng người đang núp trong bóng tối, vừa đúng lúc nghe được những lời này của Tạ Nghi, thân thể đột nhiên run rẩy một chút, nhưng cũng rất nhanh ổn định lại, giống như một màn vừa rồi chỉ là ảo giác mà thôi.
“Chỉ biết si mê khuôn mặt thôi sao? Xem ra suy nghĩ của mình là chính xác, quả nhiên Kiều Đình chính là tên vương đáng hận kia…” Trong mắt của người kia nhanh chóng hiện lên một mạt chán ghét, ngay sau đó lại được thay thế bởi sát y, nhưng rồi lại nhanh chóng biến mất, trong mắt chỉ còn lại tràn đầy chua xót. Anh chẳng qua là Đặc cấp sư sĩ, làm sao có thể giải quyết được đối phương cơ chứ, anh vẫn là quá yếu.
Rất nhanh, người kia đã thoát khỏi đả kích mà khôi phục lại, ánh mắt lại một lần nữa trở nên kiên định, anh tin tưởng, chỉ cần bản thân nỗ lực làm theo sự an bài của Thỏ con, một ngày nào đó anh sẽ trở nên cường đại, cũng sẽ đạt được thực lực như Kiều Đình, lúc ấy, chính anh sẽ tự mình kết thúc đoạn nghiệt duyên này.
Tạ Nghi chờ tiếng cười của mọi người dần dần dừng lại lúc này mới tiếp tục nói tiếp: “Đương nhiên, Kiều Đình tính toán thật tốt đẹp, tự mình kết thúc ân oán của chúng ta, rồi vinh quang ngồi lên chiếc ghế vương gỉa của trường quân đội, mang theo cổ uy phong này đạt được sự tán thưởng của quân đoàn khảo hạch, sau đó một đường hát vang, từng bước thăng chức, cuối cùng trở thành vương giả danh xứng với thực của toàn bộ thế giới cơ giáp, thành công lấy được trái tim đại mỹ nhân Lý Âm Phỉ, không thể không nói, Kiều Đình đã đánh một bàn tính rất tốt, coi đoàn cơ giáp Lăng Thiên của chúng ta trở thành một khối bàn đạp vững chắc...Nhưng mà, đoàn cơ giáp Lăng Thiên của chúng ta cũng không phải là đồ nhu nhược, muốn thắng là có thể thắng…” Nói tới đây, nụ cười của Tạ Nghi đã hoàn toàn biến mất, ẩn ẩn mang theo một tia lạnh lẽo, thậm chí có vài phần hàn ý giống như Lan lão đại.
Thì ra ở chung với Lan lão đại càng lâu, còn có thể học được tuyệt chiêu độc môn của lão đại, ngay cả Tạ nghi mặt vẫn luôn tươi cười, một khi trở nên nghiêm túc, cũng có thể làm cho người ta sợ hãi như vậy...Mọi người lén lút nhìn về phía vẻ mặt đầy băng hàn, không một biểu tình Lăng Lan, lại lần nữa xác nhận, Lan lão đại quả nhiên khí phách vô song, lực ảnh hưởng quá mức cường đại rồi.
Những lời của Tạ Nghi rốt cuộc cũng làm cho mọi người hiểu rõ, vì sao Lan lão đại lại phán đoán Kiều Đình sẽ lựa chọn hình thức khiêu chiến chiến đội. Mọi người không khỏi bội phục vạn phần. Cảm xúc sâu nhất chính là Vũ Cảnh, ánh mắt cậu nhìn về phía Lăng Lan tràn ngập kính nể, rồi lại ẩn chứa một tia thất bại.
Cùng ở chung với Lăng Lan càng lâu, cậu liền càng cảm thấy Lăng Lan sâu không lường được, sau khi thành lập đoàn cơ giáp Lăng Thiên, Vũ Cảnh rất rõ ràng, Lăng Lan tuy làm đoàn trưởng, kỳ thật cái gì cũng chưa quản, chân chính quản lý đoàn cơ giáp Lăng Thiên chính là Vũ Cảnh cậu. Mà khi đoàn cơ giáp Lôi Đình hạ chiến thư, lúc lòng cậu còn tràn đầy hoảng loạn, Lăng Lan đã bình tĩnh thu thập tư liệu liên quan đến Lôi Đình cùng Kiều Đình, những tin tức thoạt nhìn không quan trọng, cậu cũng đã xem nhẹ qua, nhưng Lăng Lan lại có thể từ những tin tức này tìm được những điều trọng yếu, cũng nhanh chóng phán đoán được hành vi của đối thủ. Rõ ràng, ở phương diện này, cậu không thể nào so sánh với Lăng Lan.
Nghĩ đến đây, Vũ Cảnh nhịn không được nhìn về phía Cao Tấn Vân, người này ở trong đoàn đội vẫn luôn mười phần khiêm tốn, khiêm tốn đến nỗi làm cho bọn họ xem nhẹ, nhưng Lan lão đại chỉ cần liếc mắt đã nhìn ra được ưu điểm của cậu ta, ở đây có nhiều người như vậy, lại chỉ điểm danh cậu nói chuyện, ánh mắt nhìn người sắc bén này Vũ Cảnh cũng vô cùng bội phục cùng hâm mộ, ở phương diện khai quật nhân tài, cậu cũng không có cách nào so được với Lan lão đại.
Vũ Cảnh xem rất rõ, Lăng Lan điểm danh Cao Tấn Vân cũng không phải là việc được an bài từ trước, bởi vì sự kinh hỉ cùng kích động trên mặt Cao Tấn Vân không thể làm giả được, trừ phi Cao Tấn Vân trời sinh là diễn viên, nếu không sẽ không có khả năng biểu hiện chân thật như vậy.
Quả nhiên cha mình nói đúng, làm bạn với một vị cường giả ưu tú, quả thật giúp mình học được rất nhiều thứ, còn có thể nhìn ra nhược điểm mà trước đó mình nhìn không thấy…
Đoàn cơ giáp Lăng Thiên sau khi đạt được nhận thức chung liền bắt đầu chờ Kiều Đình hành động. Quả nhiên Kiều Đình cũng không cho đoàn cơ giáp Lăng Thiên nhiều thời gian chuẩn bị, ngày hôm sau, đoàn cơ giáp Lăng Thiên liền thu được thông báo của đầu não. Quả nhiên giống như Lăng Lan phán đoán, Lôi Đình quả nhiên chọn hình thức khiêu chiến chiến đội, mà đội trưởng đúng là Kiều Đình.
Đầu não còn nhắc nhở hai đoàn cơ giáp Lăng Thiên và Lôi Đình cần thiết ở ba ngày sau phải cung cấp danh sách các thành viên tham gia cho đầu não xét duyệt.
Trên thực tế, lúc Lăng Lan phán đoán Kiều Đình sẽ lựa chọn hình thức chiến đội, trong lòng cũng đã có sẵn một phần danh sách, nhưng mà cô cũng không công bố ra, thứ nhất là cô muốn xem xét lại một lần nữa, xem có gì sai sót nữa hay không, thứ hai, cô cũng không muốn Kiều Đình sẽ biết được danh sách này rồi tiến hành kế sách ứng phó.
Nếu Kiều Đình đã muốn đoàn cơ giáp Lăng Thiên làm đá kê chân cho anh ta xưng vương, như vậy thì cũng đừng trách cô dùng đoàn cơ giáp Lôi Đình mà giết gà dọa khỉ.
Tại tổng bộ của đoàn cơ giáp Lôi Đình, Kiều Đình hình như đang chờ đợi điều gì, rốt cuộc có một người vội vàng từ bên ngoài tổng bộ đi vào. Nhìn thấy người này xuất hiện, khuôn mặt đang nghiêm túc của Kiều Đình tức khắc buông lỏng.
“Có phải đã lấy được danh sách xuất chiến của đoàn cơ giáp Lăng Thiên?” Người đứng bên cạnh Kiều Đình nhanh chóng hỏi, làm tâm phúc của Kiều Đình, hắn tự nhiên biết được hiện tại Kiều Đình đang muốn biết cái gì nhất.
“Không có, danh sách xuất chiến nằm trong tay đoàn trưởng của bọn họ, cho dù là những đội trưởng phía dưới cũng không rõ ai sẽ là người xuất chiến, nhưng có thể khẳng định một điều, tất cả đoàn trưởng đều sẽ tham gia, còn thiếu một số vị trí, chắc hẳn là chọn từ các đội trưởng” Người vừa tới nhanh chóng mau một phen mồ hôi lạnh, đoàn trưởng cho hắn thời gian ba ngày, mà hắn chỉ điều tra được bao nhiêu, điều này làm cho hắn có chút sợ hãi, không biết đoàn trưởng có trách cứ mình hay không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui