Sau khi chạy ra khỏi trường cô bước đi trên con đường náo nhiệt lúc sáng giờ đây trở nên im lặng. Đi được một lúc thì cô để ý tới quán cafe lúc sáng Phong chỉ. Đẩy cửa bước vào ông chủ tiệm ngạc nhiên. Chẳng phải giờ này đang là giờ học sao? Sao cô lại đến đây? Mà cái mắt kính hồi sáng đâu rồi? Ông nghi hoặc nhìn cô.
_ Ông cho cháu ly cafe đắng nha!- Cô vui vẻ nói.
_ Sao giờ này cháu không ở trường?- Ông từ tốn hỏi cô vì trong cô chẳng giống là muốn đi học.
_ Dạ tại cháu gặp vài rắc rối ở trường ạ- Cô thẳng thắn đáp và đeo tai nghe vào nhìn ông pha cafe.
_ Của cháu đây. Cháu có ngại ở lại giữ quán giúp ta vài phút được không?- Ông hỏi cô.
_ Dạ được ạ! Nhưng ông phải đãi cháu tách cafe này!- Cô cười tinh nghịch nhìn ông.
_Cháu nói sao cũng được!- Ông cười vui vẻ với cô.
_Hihi ông nhớ đó.
Sau một lúc ngồi đó tự kỉ thì cánh cửa lại mở ra một lần nữa. Lần này không phải là ông chủ quán mà là Lam Thần. Anh còn phải ở lại Pháp để diễn một show thời trang của một nhà thiết kế mới nổi. Nhưng anh vẫn muốn ở đây vài hôm coi như đi du lịch. Anh đi theo đám kia chỉ để xem cô phản ứng như thế nào. Nào ngờ khi loanh quanh trên đường gặp một quán cafe vừa mắt khi vào thì thấy cô ngồi đấy quay đầu nhìn anh không chút cảm xúc.
_ Bác chủ quán đi rồi! Đợi được thì đợi không được thì mời- Cô lạnh nhạt với anh
_Sao cũng được! Sao cô không đi học?- Anh nhìn cô nói.
_ Không thích được không?- Cô nhìn anh tràn đầy ý cười.
_ Tôi chưa làm gì cô đừng có đem cái mặt ra!- Anh nhìn cô nói.
_ Tôi mặc kệ cậu luôn!- Cô trề môi nhìn anh.
_ Haiz thôi mệt cô quá!- Anh cười khổ.
_ Mà sao anh còn ở đây?
_ Còn show diễn nên chưa về.
'Cạch'
_ Bác về rồi!- Cô viu vẻ nói.
_ Ưmk. Xin lỗi đã để cậu chờ lâu- Ông quay sang nhìn Lam Thần.
_ Không sao ạ!- Anh lễ phép nói.
_ Ông ơi! Cháu không cần trả tiền tách cafe này phải không ạ!- Cô làm nũng khi thấy mình bị bơ.
_ Ưmk hai cháu quen nhau à?- Ông nghi hoặc hỏi.
_ Dạ từng gặp nhau ở bữa tiệc nhà anh ta tổ chức. ="=
_Mà quên sao không dắt bạn gái của anh theo?- Cô nhìn anh với ánh mắt khó chịu.
_ Liên quan tới cô à!- Anh nhướn mi. Anh thật muốn coi con mèo như cô xù lông.
_ Hứ! Không nói thì thôi! Tên chết bằm!- Cô tức giận nói còn lè lưỡi.
Trong đầu ông bây giờ thật muốn cười bể bụng. Hai đứa nó thật dễ thương a~.
_Ông ơi cho cháu ly rượu vang này nha!-♥~♥Hai mắt cô nổi lên hình trái tim.
_ Cháu giống cháu ông quá ta!- Ông cười tươi nhìn cô.
_ Rượu vang ngon mà ông! Cậu bạn hồi sáng đi cùng cháu cũng vậy nữa đó!- Cô vui vẻ đáp.
_ Ưmk- Đầu ông chảy vài đường hắc tuyến.
_ Hai người bơ tôi vậy à!- Lam Thần thấy mình bị bơ thì khó chịu lên tiếng.
_ Haha! Tại cháu/cậu không biết gì cả!- Hai người đồng thanh.
_ Haiz!
_Thôi cháu về đây!- Cô lễ phép cuối đầu.
_Chàu đi cùng với tiểu Băng đi! Cỡ này an ninh không tốt lắm- Ông lo lắng nhìn cô rồi quay sang phía Lam Thần nói.
_ Vâng ạ. Cháu sẽ trông kỹ con heo mập này ạ.- Anh nhìn cô đầy giễu cợt.