Nam Sủng Của Tiểu Thư

Tâm vốn bình tĩnh

Chỉ vì ngươi mà lay động

Chỉ vì một mình ngươi mà cuồn cuộn……

Không, đầu ngón tay chạm được một chút ẩm ướt nóng ấm.

Lăng Vi Phong kinh sợ, một chuỗi lại một chuỗi nước mắt từ hạnh mâu chảy xuống, làm ẩm ướt tay hắn, cũng rung động tâm của hắn.

“Sao lại khóc?” Hắn kích động luống cuống lau đi nước mắt của nàng, khuôn mặt anh tuấn tràn đầy khẩn trương, “Làm sao vậy? Nguyệt nhi, phát sinh chuyện gì? Đang êm đẹp sao lại khóc?”

Lần đầu tiên nhìn đến nước mắt của nàng, tâm của hắn cũng đau theo.

Hắn không muốn thấy nàng khóc nha! Tâm tính vô cùng thiện lương, hắn tình nguyện thấy nàng tự tin cuồng vọng, bộ dáng không ai bì nổi, cũng không muốn nhìn thấy nước mắt nàng. Thiên hạ quật cường như vậy, là phát sinh chuyện gì, nhưng lại ở trước mặt hắn rơi lệ đây?

Khóc?

Đỗ Tiểu Nguyệt sửng sốt, trên mặt ẩm ướt nóng ấm, bây giờ mới phát hiện nguyên lai mình đang khóc.

Nàng đã bao nhiêu lâu không khóc? Cho dù lại bị nhục như thế nào, nàng vẫn đang cười hì hì, cá tính kiêu ngạo không cho bản thân mình khuất phục nhận thua, nàng vĩnh viễn là người thắng, sẽ không thua.

Nhưng vì hắn, nàng lại thua. Bại bởi trong lòng bất an, bại bởi đối với hắn yêu điên cuồng, mà hắn thì sao? Có thể hiểu được tâm nàng?

“Chàng để ý sao?” Gắt gao xem xét hắn, nàng muốn biết hắn đối chính mình có thể có một tia để ý, có thể có một chút thích?

“Đứa ngốc, ta như thế nào không để ý?” Thanh âm trầm thấp càng nhu, bởi vì khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt bất an kia. Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng hôn tới nước mắt trên mặt nàng.

“Nàng là làm sao vậy? Bình thường không phải kiêu ngạo lại tự tin, liền ngay cả nam nhân cũng so ra kém nàng, như thế nào hiện tại lại lộ ra vẻ mặt này? Phát sinh chuyện gì?”

“Ta……” Nàng có thể nói là vì hắn sao? Nàng sợ hắn sẽ yêu thương một nữ nhân khác, nàng không quên ghi nhớ cảnh tượng lúc trưa nhìn thấy, hắn vì nữ nhân kia cài lên cái trâm cài đầu, mà điều này nàng chưa bao giờ từng có.

“Ân?” Dừng lại hôn nhẹ, hắn tinh tế nhìn nàng, nhìn thấy lệ quang trong mắt nàng, tâm kiên cường trở nên mềm mại, “Đừng khóc, nàng khóc lòng ta đều đau, ta không muốn thấy nàng khóc, ta không muốn a!”

Đau lòng?

“Chàng sẽ vì ta mà đau lòng?” Ôn nhu của hắn chấn động lòng nàng, cái miệng nhỏ nhắn dật ra nghi vấn không xác định, bộ dáng thật cẩn thận làm cho người ta đau lòng.

“Đứa ngốc, tự tin của nàng đâu rồi?” Hắn nhẹ nhàng thở dài, một phen vòng tay ôm lấy nàng, đi vào bên quý phi ghế, ôm nàng cùng nhau ngồi xuống, làm cho nàng rúc vào trong lòng hắn.

Đỗ Tiểu Nguyệt thuận theo để cho Lăng Vi Phong ôm lấy, không có một tia phản kháng, mềm mại ngã ở trong lòng hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn dán trong ngực của hắn, nghe tiếng tim đập của hắn, cảm thụ ấm áp của hắn.

Lần đầu tiên thấy nàng nghe lời như vậy, Lăng Vi Phong nhịn không được nở nụ cười.

“Nàng nha! Bình thường giống như mèo hoang, như thế nào hôm nay ngoan như vậy? Làm cho ta rất không quen.” Bàn tay to nhẹ vỗ về tóc đen như tơ trù, ngửi thấy mùi thơm ngát từ trên người nàng bay tới, thỏa mãn thả lỏng thân mình.

“Chàng thích ta như vậy sao?” Nhu thuận mềm mại, nàng như vậy, hắn thích không?

Nhìn nàng trong lòng, hắn cười nhẹ. “Không thích.”

Thân mình trong lòng cứng đờ, lập tức muốn đẩy hắn ra.

“Ta nói còn chưa nói xong.” Bàn tay to ôm chặt nàng, không cho nàng rời khỏi trong lòng. “Ta cảm thấy vẫn là Đỗ Tiểu Nguyệt bình thường có vẻ hảo.”

Lời của hắn làm cho nàng dừng giãy dụa, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt mở thật to, không chớp mắt nhìn hắn.

Thật đáng yêu!

Lăng Vi Phong trong lòng hiện lên những lời này, đột nhiên cảm thấy nàng thật đáng yêu, đáng yêu đến khiến cho người ta hảo muốn sủng ái, không nghĩ buông tay.

“Đỗ Tiểu Nguyệt phục phịch phục phịch, ngạo ngạo, lại thích triền ở bên người ta, ta có vẻ đã quen nàng như vậy.” Xoa đầu nàng, hắn cúi đầu khẽ cắn cái mũi nhỏ đáng yêu của nàng.

“A!” Đau!

Che cái mũi, nàng trừng mắt nhìn hắn.

“Ha!” Bộ dáng kháng nghị đáng yêu kia khiến hắn nở nụ cười. “Đúng rồi, cái này cho nàng”

Lăng Vi Phong từ trong lòng xuất ra một cái trâm ngọc.

“Đây là……” Nhìn ngọc trâm xanh biếc tinh tế, Đỗ Tiểu Nguyệt sửng sốt, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Lăng Vi Phong.

“Thích không?” Nói xong, hắn tự tay giúp nàng cài lên.

Đỗ Tiểu Nguyệt cả người đều choáng váng. Hắn đưa nàng trâm gài tóc, còn giúp nàng cài lên?

Nàng có thể đem điều này làm như hắn thích nàng sao? Có thể chứ?

Mở miệng muốn hỏi, hắn lại đột nhiên ôm lấy nàng, đem nàng dời khỏi ghế quý phi, hắn hướng mộc dũng đi tới.

“Ta lấy khăn giúp nàng lau mặt, vừa vặn có nước ấm……”

Còn chưa có kịp nói xong, một cỗ lực đạo dùng sức hướng hắn đẩy, hắn không kịp phản ứng, cả người bùm một tiếng ngã vào trong mộc dũng.

——— —————— —————— —————— ———–

“Khụ khụ…… Nàng…… Khụ……”

Lăng Vi Phong sặc nước, còn không kịp thở dốc, miệng mềm mại hé ra lập tức ngăn chặn cái miệng của hắn.

“Ngô……”

Hắn ngây ngốc, còn chưa kịp phản ứng, đầu lưỡi hương nhuyễn lập tức vươn vào tìm tòi trong miệng hắn, giống như khiêu khích dùng sức cuốn lấy lưỡi của hắn, duyện liếm, đùa, đem hắn biến thành thô suyễn không thôi.

Không có một nam nhân nào sẽ phản kháng loại ngọt ngào này, hơn nữa, khiêu khích hắn vẫn là thiên hạ thơm nhất ngọt nhất.

Bàn tay to phủng trụ cái gáy của nàng, đầu lưỡi thô lệ phản kích trở lại, triền liếm cái lưỡi thơm tho của nàng, mỗi một lần liếm qua ngọt ngào lại hấp thu hương vị nước bọt ngọt ngào. (Có enzim nên ngọt là phải thoai)

Mà tay kia thì ôm chặt thắt lưng của nàng, dùng lực mạnh nhất, khiến cho nàng cũng ngã vào mộc dũng theo, nước ấm bên trong bởi vì sức nặng hai người, phun tung toé ra nhất ba lại nhất ba nước ấm, làm ẩm ướt mặt.

“Ngô ân……”

Hai người lưỡi cho nhau dây dưa duyện liếm, giống như muốn đem hô hấp của người kia nuốt vào, giữa hai cái miệng phát ra thanh âm tu nhân.

Tay nàng không an phận cởi bỏ quần áo của hắn, tay nhỏ bé vỗ về chơi đùa ngực của hắn, ở trong nước ấm, da thịt hắn bóng loáng như tơ, làm cho nàng yêu thích không buông tay.

“Vật nhỏ nhiệt tình, nàng đang khiêu khích ta sao?”

Buông ra cái miệng nhỏ nhắn bị hắn hôn thũng, chỉ bạc ái muội dâm tà ở giữa môi hai người quấn quanh, hắn khẽ liếm cặp môi thơm mềm mại, bàn tay to cầm một bên tiêu nhũ, cách quần áo dùng sức niết.

“Ân…… Muốn ta……” Sương mù bao phủ mắt hắn, tay nhỏ bé chậm rãi dời xuống, trên bụng cực đại nóng cháy, ở trong nước ấm cảm thụ được của hắn cứng rắn.

Nàng rất thích rất thích hắn, hảo muốn được hắn thương, hắn đem ngọc trâm cài ở trên tóc nàng, cũng là cài ở lòng của nàng, mặc kệ hắn là không thích nàng, lòng của nàng đã sớm không rời được.

“Tiểu Nguyệt nhi, lại lãng một chút.” Hắn thanh âm đè nén, bàn tay to dùng sức vuốt ve no đủ, nhũ tiêm hồng nhạt cách quần áo nổi lên, nằm trong lòng bàn tay hắn.

Theo mệnh lệnh của hắn, tay nàng tham tiến vào trong khố của hắn, cầm cực đại lửa nóng, vuốt ve lên xuống, càng cố ý dùng lòng bàn tay ma sát đỉnh lỗ nhỏ mẫn cảm, làm cho hắn ở trong tay nàng trướng mạnh nóng cháy.

“Đừng…… Đừng cách quần áo, người ta muốn dùng lực một chút……” Kề sát hắn, nàng khát cầu, muốn hắn trực tiếp nhẹ vuốt nàng.

Nhiệt tình của nàng làm cho Lăng Vi Phong thấp giọng nở nụ cười.

“Như nàng mong muốn.” Bàn tay to thô bạo bỏ đi quần áo trên người nàng, còn có cái yếm màu xanh nhạt, nhìn hai luồng no đủ nở rộ ở trước mặt hắn, nhũ tiêm phấn nộn như hoa dụ hoặc hắn.

Than nhẹ một tiếng, hắn chịu không nổi hàm trụ một cái nhũ lôi, lấy răng nanh dùng sức hút lại cắn, làm cho nhũ tiêm ở trong miệng hắn cứng rắn dựng thẳng.

“A!” Ngẩng đầu lên, nàng cong người, đem nhũ lôi chính mình càng đưa vào trong miệng hắn, tay nhỏ bé nắm lấy cực đại của hắn, theo tiết tấu duyện cắn của hắn mà vuốt ve.

“Phong a……” Tiểu huyệt phấn nộn cũng ẩm ướt theo, thấm ra hoa dịch hòa vào nước ấm, làm cho nàng càng cảm thấy khó chịu, nóng quá lại hảo khó nhịn.

Hơi nhích người lên, nàng để cho nộn huyệt đè lên chân hắn, dùng sức cọ xát, vải dệt kề sát nộn thịt, theo ma sát của nàng cọ cánh hoa thịt, làm cho nàng chịu không nổi dật ra thở gấp.

“Lãng lại nhiệt tình như vậy, nàng muốn mạng của ta sao? Tiểu Nguyệt nhi.” Hắn thở dốc, bị hành động của nàng khơi dậy phản ứng dục vọng lớn hơn nữa.

Bàn tay to chuyển qua hoa huy*t phấn nộn mê người, kéo tiết khố xuống, ngón tay từ trong nước ấm dùng sức nhập vào dũng đạo nhanh trất.

“A!” Vừa thâm sâu vừa trầm tiến vào làm cho nàng than nhẹ thành tiếng, bối thịt căng lên lập tức gắt gao hấp trụ ngón tay hắn, nhưng hắn cũng không thỏa mãn như vậy, ngược lại tiếp tục tham nhập thêm một ngón tay, hai ngón tay đang ma sát nộn huyệt.

“Không cần…… Đau nha……” Dũng đạo nhỏ bé không chịu nổi hai ngón tay tiến vào, nàng nhíu nhíu mày, thân thể vì đau đớn mà chặt lại, lại đưa ngón tay hắn hấp càng nhanh.

“A!” Bị gắt gao hấp trụ khoái cảm làm cho hắn nhịn không được phát ra một tiếng hừ nhẹ, nghĩ đến khi cực đại của mình chính thức bị gắt gao hấp trụ như vậy, bị tay nhỏ bé nắm trụ làm nóng thiết nhất thời trướng lớn hơn nữa.

“Lát nữa sẽ không đau……” Hắn thấp giọng, hưởng thụ khoái cảm bị hấp trụ, chậm rãi đẩy mạnh, kẹp lấy hoa hạch bên trong, lấy ngón tay dùng sức ma sát chuyển động.

“A! Không cần……” Hoa hạch mẫn cảm bị dùng sức đùa bỡn, lập tức câu động khoái cảm của nàng, hoa dịch thấm ra, làm cho ra vào của hắn trở nên càng dễ dàng.

Con ngươi đen nhất mị, hắn buông ra hoa hạch, hai ngón tay trừu đưa qua lại ở trong nộn huyệt, mỗi một lần tiến vào đều càng dùng thêm sức, cuốn ra hoa dịch còn có nước ấm áp.

“Không cần…… Nước đi vào…… A……” Theo ngón tay hắn trừu đưa, nước ấm áp cũng theo động tác của hắn tiến vào hoa huy*t, khiến nàng phình lên, làm cho nàng chịu không nổi.

“Đi vào mới tốt, bằng không như thế nào làm no cái miệng nhỏ nhắn tham ăn này của nàng?” Hắn tà tứ nói xong, ngón tay ra vào càng dùng sức, hơn nữa càng cố ý cuốn động nước ấm, đem nộn huyệt làm tràn đầy. (Biến Thái! Sắc lang)

“Không cần nha……” Cảm giác bị tràn đầy làm cho nàng cảm thấy nóng quá, thanh âm rên rỉ không tự chủ được mà dẫn dắt một tia nghẹn ngào, cầu hắn không cần lại đùa bỡn nàng.

“Không cần?” Ngừng ngón tay trừu đưa, hắn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng mềm mại đáng yêu. “Muốn ta dừng lại sao?”

“Không! Đừng có ngừng……” Hắn dừng ngón tay lại, nàng càng khó chịu.

“Bằng không nàng muốn thế nào?” Hắn cười khẽ, khẽ cắn môi dưới phong nộn, thấp giọng hỏi.

“Muốn…… Muốn……”

“Muốn cái gì? Nàng nói ta liền cho nàng.” Nói xong, hắn cố ý chuyển động bắt tay vào tiếp tục công việc, hai ngón tay ở trong cơ thể nàng xoay tròn di động.

“Ô a……” Nộn vách tường nóng cháy bị hắn ngoạn không ngừng co rút lại, hắn còn cố ý chuyển động ngón tay, làm cho nàng nhịn không được khóc lên.

Thân thể run run sớm phân không rõ là thoải mái hay là thống khổ, chỉ có thể theo bản năng quấn lấy hắn, muốn hắn cho nàng……

“Nói nha! Nàng không nói, ta làm sao mà biết nàng muốn cái gì?”

“Muốn, muốn chàng tiến vào…… Thật là khó chịu…… Nóng quá……” Sương mù bao trùm hạnh mâu cùng thủy quanh lấp lánh, khẩn cầu nhìn hắn.

“Không cần ngón tay sao?” Nhìn mị dạng của nàng, yết hầu hơi hơi lăn lộn, thanh âm của hắn càng khàn khàn.

“Không cần…… Ô…… Người ta muốn lớn hơn nữa cứng rắn hơn nữa…… Muốn này……” Lấy ra nóng thiết của hắn, nàng khó chịu yêu cầu.

Sớm bất chấp e lệ, giờ phút này nàng thầm nghĩ muốn hắn hung hăng xỏ xuyên qua nàng, đánh tan bất an trong lòng nàng.

“Hảo! Liền cho nàng!”

Rút ra ngón tay ướt sũng, đem nóng thiết sớm trướng đau khó nhịn nhắm ngay tiểu huyệt lửa nóng, ngay lúc khẩn cầu của nàng vừa mới xuống, hung hăng đảo nhập.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui